Một tuần sau, Long đã triệt để hấp thu khi thu được từ Hồng Ngự và Dracula, đúng như mong đợi hắn đã luyện được Lốc Quyền tuy còn chưa thành thạo lắm, chỉ cần đủ thời gian hắn tin tưởng sẽ luyện thành công được bộ Khí Quyền mà sư phụ truyền thụ.
Nhưng mà mấy ngày nay Long thấy lạ lắm, hắn thấy khó chịu, bức bối trong người mà không hiểu tại sao, bản năng hắn mách bảo cho hắn biết là có gì đó cực độ nguy hiểm sắp xảy ra, nhưng hắn từ chỗ Hoàng biết được tình hình hiện tại đều rất yên ổn, không có dấu hiệu nào cho thấy sự uy hϊếp nào nhằm vào hắn, ngày nào hắn cũng phải gọi điện cho Hoàng một lần để xác nhận mới thầm an tâm.
“Có cái gì đó không bình thường……..” Long lại lẩm bẩm, hắn không thể an tâm tu luyện được mặc dù vừa nãy hắn vừa gọi điện cho Hoàng xác nhận, hắn chán ghét cảm giác này nhưng không biết làm sao để loại bỏ nó. “Chết !” Đột nhiên Long trừng to mắt, hắn vừa phát hiện ra một chuyện kinh hãi, vô cùng kinh hãi…….Hoàng trước ngày nào cũng tới căn biệt thự của hắn nhưng đã 3 hôm rồi Hoàng không tới, nhớ lại lúc Hoàng trả lời……giọng hắn có chút khác biệt, như nghẹn nghẹn khi có thứ gì chặn ở cổ……….
“Không được ! Tất cả tập hợp !” Long biết tình thế nguy cấp, hắn đạp cửa xông ra cùng lúc đó gào to.
Nghe lão đại gọi với giọng trầm trọng, tất cả mọi người đều bỏ việc đang làm chạy ra, chỉ chưa đầy một phút toàn bộ đã tập hợp trước mặt Long.
“Tất cả nghe lệnh ………….Thập Diện hóa trang cho mọi người nhanh hết mức có thể, Ninja bảo hộ Khỉ, Bốn Mắt, Thập Diện rời khỏi…….Vệ Nhị mang theo hai đứa nhóc……Vệ Nhất cùng nhị hộ pháp (2 thằng khổng lồ) đi sau cùng cản địa, ai thoát được thì dùng tốc độ mau nhất đến số 1 đường Nguyễn Kiệm, nói mật hiệu 219 thì sẽ có người dẫn tới nơi an toàn……..nghe rõ chưa!” Long nói như gầm lên khiến tất cả hoảng hốt, Độc Sĩ vốn dĩ luôn bình thản với mọi chuyện cũng xuất hiện vẻ mặt ngưng trọng, có chuyện lớn xảy ra. “Đại ca……….chuyện gì vậy………” Thằng mập là người duy nhất dám lên tiếng lúc này, hắn hỏi gấp vì cảm nhận được tình hình nghiêm trọng.
“Không kịp rồi……….Nhị hộ pháp cùng hai Sói Vệ dẫn mọi người chạy ra cửa sau…………NHANH!” Long gào lên vì hắn có thể cảm nhận được nhiều khí tức nguy hiểm đang dần dần áp sát căn biệt thự.
“Cậu chủ bảo trọng !” Vệ Nhất cũng biết tình hình nghiêm trọng, không dài dòng, hắn thúc hai nhị hộ pháp mau chóng lấy đao để mở đường, nhìn Long lần cuối, hắn chỉ biết chúc cậu chủ bình an, hắn rất muốn ở lại liều chết với Long nhưng hắn biết nhiệm vụ của mình.
“Độc Sĩ ! Giúp tôi bảo hộ ba người bọn họ an toàn !” Long nhìn thật sâu vào đôi mắt được ẩn dấu dưới tấm áo choàng kia nói, đây là lần đầu tiên hắn cầu xin một thuộc hạ. “Bằng cả tính mạng mình !” Chỉ để lại một câu nói, Độc Sĩ gọi ra toàn bộ đàn ong độc của mình, hắn bảo hộ mọi người chạy ra cửa sau căn biệt thự.
Chỉ ít giây sau mọi người rời đi, căn biệt thự đã bị bao vây, từng bóng đen xuất hiện trước mặt Long, chúng dường như không thèm đê ý đến cái bọn vừa lẻn đi vì đối với chúng thì bọn họ còn không đủ để chúng để ý đến, bọn chúng cũng nhìn Long với thằng mập đang đứng cạnh hắn một cách khinh miệt.
Long liếc qua người anh em thân thiết bên cạnh, hắn cảm thấy hạnh phúc nhưng cũng có phần có lỗi vì đã lôi kéo thằng mập vào con đường này.
“Hắc hắc…….làm thế nào một thằng nhãi ranh thế này có thể hạ được Ngũ trưởng lão nhỉ?” Một gã đàn ông vác một cái búa lớn bước tới trước mặt Long lên tiếng, hắn là Thập Trưởng Lão – Lực Vương. “Mày là ai?” Long nhìn những cao thủ xung quanh mình rồi nhìn thẳng vào Lực Vương lên tiếng hỏi.
“Hắc hắc………….nhãi con nghe cho rõ danh tự của ta………..Thập Trưởng Lão của Thập Lục Các – Lực Vương chính là ta đây……….” Vác cái búa lớn trên vai, Lực Vương trả lời một cách khinh khỉnh.
“Các người tìm đến tôi là vì chuyện gì?” Long đã từng nghe về Thập Lục Các – những kẻ đứng sau thao túng toàn bộ thế giới ngầm Trung Hoa nhưng hắn vừa mới đoạt xong địa bàn thì làm sao có thể gây thù chuộc oán với chúng được.
“Haha……..Hồng Ngự chính là Ngũ Trưởng Lão của Thập Lục Các………..hắn chết trên tay nhóc nên nhóc bảo rằng chúng ta nên làm thế nào?” Lực Vương cười nói làm Long khẽ biến sắc mặt, hắn không ngờ Hồng Ngự lại chính là Ngũ Trưởng Lão của bọn chúng, chẳng lẽ chúng đến trả thù ư. “Vậy Thập Lục Các muốn trả thù tôi?” Long nắm chặc bàn tay lên tiếng hỏi, kẻ thù đã tìm tới thì hắn ngại gì chiến một trận, dù kết cục là thế nào đi chăng nữa.
“Không………..bọn ta muốn nhóc làm một con chó……….một con chó biết nghe lời………..chỉ cần nhóc ngoan ngoãn thì bọn ta sẽ để con chó của mình thống lĩnh một bầy chó làm việc cho mình……..hahaha” Lực Vương cười to làm mặt Long nóng lên như lửa đốt, lần đầu tiên trong đời Long nhận được một sự sĩ nhục như vậy, hắn nắm chặc nắm đấm vận toàn bộ lực lượng hướng đến mặt Lực Vương.
“Lốc Quyền………….đ!t con mẹ thằng chó ! Chết đi……..” Long gào lên, hắn ra quyền mạnh nhất, Lốc Quyền.
“Hắc hắc…….đọ lực lượng với lão tử……….xem ra chó con không biết chữ chết viết thế nào!” Lực Vương nhìn nắm đấm xé gió đang tới một cách khinh thường, hắn chưa sợ một cuộc đấu lực lượng nào. “Lực Quyền – thức thứ nhất – Thú Quyền” Lực Vương gầm lên một tiếng, khí thể như hổ, tay vận lực xuất quyền uy mãnh hướng nắm đấm của Long, dùng quyền đối quyền.
“Ầm………rắc………..rắc……” Hai nắm đấm đối nhau tạo ra tiếng chấn động khủng khϊếp, lực đạo kinh khủng khiến cả hai đều bắn ngược về phía sau, Long lùi năm bước còn Lực Vương chỉ lùi hai bước.
“Haha…………thú vị………..vận khí vào quyền như một cơn lốc làm tăng lực đạo lên nhiều lần………..khá lắm chó con……….tuy nhiên………quá yếu……….” Lực Vương nhếch mép khinh bỉ Long, hắn dậm chân lên nền nhà lấy đà lao tới như một con bò tót hết sức dũng mãnh về phía Long.
“Lực Quyền – thức thứ hai – Mãnh Quyền” Lực Vương áp sát Long xuất quyền đầy uy lực, mượn thêm sức mạnh từ đà lao tới, hắn xuất liền một lúc ba nắm đấm vào người Long. Quá nhanh, Long chưa kịp hồi phục sau cú va chạm mạnh khiến tay hắn ê ẩm thì đối phương đã lao tới, lần đầu tiên Long cảm nhận được sự chênh lệch của mình và cao thủ thực sự, hắn còn quá yếu, nhưng để hắn cam lòng chịu chết? Câu trả lời là không, Long động, toàn bộ khí của hắn tập trung tại hai nắm đấm.
“Lốc Quyền !” Một lần nữa Long vận dụng Lốc Quyền, nhưng lần này hắn không giữ lại chút sức nào, toàn bộ khí trên cơ thể bị hắn vận dụng để xuất liền một lúc 3 cú đấm đầy lốc khí thẳng vào người Lực Vương, cả hai không thèm phòng ngự chút nào như cuộc chiến của hai con mãnh thú.
“ẦM……..ẦM……….ẦM” Lực đạo kinh khủng tàn phá hoàn toàn sàn nhà bên dưới hai người khiến khói bụi mịt mù, thằng mập đứng cạnh đó vài mét với ánh mắt lo lắng, hắn cắn răng đút tay vào túi như vừa quyết tâm làm một điều gì đó. “Bịch…….” Khói bụi vừa tan cũng là lúc một trong hai thân hình ngã xuống, Long không cam lòng ngã khụy xuống dưới chân Lực Vương, trên người hắn là 3 vết lõm sâu hoắm vào cực kì đáng sợ, đối diện hắn Lực Vương hơi đổi sắc mặt, khóe miệng có tràn một ít tia máu nhưng chỉ ít giây sau hắn đã điều hòa khí tức trở lại bình thường như không có việc gì.
“Hắc hắc…………..thế nào nhóc con……………tưởng mình gϊếŧ được vài thằng rác rưởi thì có thể to giọng sao……………..haha” Lực Vương nhìn Long nói, thật ra sâu bên trong nội tâm của hắn cũng rất khâm phục Long vì lúc bằng tuổi cậu hắn hết sức cũng chỉ đạt được tầm 1/10 thực lực của Long bây giờ.
“Khục……….khục………” Long ho ra từng búng máu vì nội thương, hắn không có khí lực để đáp lại những lời thóa mạ của Lực Vương, kẻ thắng làm vua chính là quy tắc của trò chơi, hắn biết mạng mình hôm nay khó giữ. Đột nhiên chuyện không ai ngờ tới xảy ra, cái thằng mập mạp mà chúng không thèm quan tâm lại động, hắn chạy tới chỗ Long, nói là chạy nhưng mà cái khí thế của hắn chẳng khác nào muốn tông bay Long cả……….phải…..thằng mập chính là muốn tung bay Long ra đằng sau, nơi có cánh cửa ra vào.
Lực Vương thú vị nhìn cục thịt mỡ đang lao tới, hắn dư sức chặn thằng béo này lại nhưng hắn lại không động, hắn muốn xem thằng này định làm trò vui gì.
“Bốp………” Thằng mập tông mạnh vào Long làm hắn bay ra cạnh cửa chính.
“Khục………mập !” Long đang nội thương nặng lại bị thằng mập tông nên không kìm được phun một búng máu to trên mặt đất, hắn đưa mắt nhìn người anh em của mình không biết hắn định làm gì.
“Đại ca ! Kiếp này gặp được anh, em đã không còn gì hối tiếc ! Kiếp sau gặp lại nhất định em sẽ tiếp tục làm đàn em của anh !” Thằng mập nhìn Long nói, hai mắt hắn rưng rưng vì sắp chia tay người mà hắn yêu quý và kính trọng nhất, nhưng hắn không hối hận. “Không ! Mập ! Đừng………..khục………..khục………” Long nhìn thằng mập – người huynh đệ duy nhất của mình mà gào, mắt hắn tràn ngập những tia máu đỏ, hắn không biêt thằng mập muốn làm gì nhưng hắn cảm nhận được người anh em của mình đang nói lời từ biệt.
Thằng mập cắn răng không trả lời, hắn rút mạnh hai bàn tay trong túi quần ra khiến mọi người sững sờ, là 10 cái chốt lựu đạn đang dính trên những ngón tay của hắn.
“Mập !” Long gào lên, hắn không ngờ thằng mập làm thế, từng giọt nước mắt màu đỏ từ khóe mắt hắn chảy xuống hai gò má, Sói không khóc, Sói chỉ rơi huyết lệ để đưa tiễn cho người huynh đệ của mình.
“Mẹ kiếp !” Lực Vương bị hành động của thằng mập làm cho bất ngờ, biết thế hắn đã vặn cổ thằng này từ lúc trước, bây giờ hối hận đã muộn. Ngay lúc này đây Bát Quái Lão Nhân nãy giờ quan chiến lên tiếng : “Phá Giới ! Việc của lão đấy !”
Ngay sau lời của Bát Quái Lão Nhân, một tăng sư trên người mặt bộ áo cà sa tiến lên đứng trước mặt mọi người, hắn chính là Bát trưởng lão – Phá Giới đại sư, trên mặt hắn vẫn là nụ cười nhạt mười phân bình tĩnh biểu hiện của một vị đại sư đắc đạo nhưng người trong giang hồ đều biết ẩn sau bộ mặt hiền từ ấy lại là một con ác quỷ không việc ác nào không làm.
“A di đà phật ! Kim Chung Trạo – Đệ Bát Quan” Phá Giới đứng tấn, gầm lên một tiếng, hai tay biến ảo, nói thì chậm nhưng tất cả đều xảy ra chỉ trong nháy mắt, ngay lập tức một cái chuông khí vô hình bao lấy tất cả mọi người của Thập Lục Tháp.
“BÙM !” Lựu đạn nổ, không phải 1 mà là 10 trái lựu đạn nổ cùng một lúc, nhiệt độ và sóng xung kích cùng các mảnh vỡ bắn thẳng ra xung quanh như muốn tàn phá mọi thứ, người huynh đệ của Long cũng theo đó triệt để nói lời vĩnh biệt với hắn. “Kịch………..kịch………..” Lồng chung vang lên những tiếng va chạm mạnh mẽ, sóng xung kích va chạm với chuông khí của Phá Giới vang lên những âm thanh to những tất cả chỉ dừng lại ở đó, nó không thể nào xuyên qua được.
“Người đâu ?” Khói bụi từ vụ nổ lắng xuống, hình bóng Long gần cửa chính đã biến mất làm đám người sững sờ.
“Truy……….dù hắn ở đâu cũng phải truy cho ta!” Bát Quái Lão Nhân gầm lên, khi nãy ngay lúc vụ nổ hắn cảm nhận được một khí tực cực độ mạnh mẽ xuất hiện, có lẽ là một siêu cấp cao thủ nào đó đã cứu Long, xem ra đằng sau thằng nhóc con ấy vẫn có một kẻ mạnh chống lưng.
Thật ra đến đây tìm Long dù không ai nói ra nhưng tất cá 10 trưởng lão đều có cùng một mục đích đó là từ Long lấy được Quỷ Trảo, thứ có thể biến một kẻ bình thường như Hồng Ngự có thể ngồi lên chiếc ghế Ngũ trưởng lão cao quý chứ nếu chỉ cần gϊếŧ Long thì chúng cũng không cần phải trực tiếp ra tay. Nói về Quỷ Trảo của Hồng Ngự, sau khi kết liễu Hồng Ngự, vì nghi ngờ Long phái người đến phòng khách sạn của hắn lục tìm xem có giấy tờ tên tuổi gì không nhưng không ngờ thuộc hạ lại đem về cho hắn một hộp gỗ màu đen được chạm khắc tinh xảo, mở ra xem Long phát hiện một đôi bao tay đen tuyền được làm từ kim loại, vì đang mải mê tu luyện Lốc Quyền nên hắn vứt xó nó vào nhà kho mà không hề quan tâm.
Bát Quái Lão Nhân sau khi nghĩ ngợi điều gì đó vội ra hiệu cho 4 gã thuộc hạ bên cạnh, chúng nhanh chóng hiểu ý lão chia nhau ra tìm kiếm bên trong căn biệt thự, cùng lúc đó từng tên trưởng lão cùng vội ra hiệu cho thuộc hạ của mình, tất cả đều liếc Bát Quãi Lão Nhân một cái, đúng là gừng càng già càng cay.