Trên đỉnh núi bị che khuất bởi những tầng mây giày đặt là một ngôi chùa cực lớn được sơn son thϊếp vàng đầy vẻ uy nghi cổ kính…. chùa lớn lưng dựa vào núi cao, bên trái là dòng thác trắng xóa, bên phải là một khu rừng tre xanh biếc tạo nên cảnh tượng nên thơ trữ tình không khác gì tiên cảnh………. đây chính là Thiếu Lâm Tự.
Lẫm liệt nhất ở Thiếu Lâm Tự vẫn là bức tượng phật tổ đứng trên đài sen trăm cánh, mặt phật không hiền từ hòa ái mà lại thể hiện ra thần thái uy nghiêm, tay phật cũng không nắm phật châu mà nắm lấy quyền trượng hung hãn……. nó chính là tạo hình của món Thần Binh chung cực và là biểu tượng của Thiếu Lâm Tự……. Nhật Nguyệt Quyền Trượng………Trượng chia làm ba phần, đầu trượng hình bán nguyệt biểu tượng của mặt trăng, đuôi trượng hình tròn biểu tượng cho mặt trời cả hai được nối bằng thân trượng dài có khắc vô số cánh sen bên trên. Chính điện Thiếu Lâm Tự vẫn là cảnh tượng thanh bình, từng nhóm sư chia nhau quét rác, gánh nước, luyện võ….. tiếng chim hót líu lo trên những cảnh cây khiến cho người ta cảm nhận được cuộc sống thật êm đêm biết bao nhiêu……… tuy nhiên…….. sâu trong núi…… nơi được kiến tạo một tòa chùa khác lại là cảnh tượng khác biệt hoàn toàn………
Mật Tự là một ngôi chùa năm sâu trong núi Tung Sơn hay nói cách khác là mặt sau của Thiếu Lâm Tự phía trước, nơi đây tăng sư bình thường không thể tới mà được từng tốp Thiếu Lâm Tự tinh anh đệ tử canh gác cẩn mật……. chỗ này cũng chính là nơi cao tầng Thiếu Lâm Tự cư ngụ và sinh hoạt cũng như quyết định mọi việc hệ trọng.
……….Chính điện Mật Tự lúc này đây đang có một cuộc gặp mặt quan trọng…………
Ngồi ở trên vị trí cao nhất là hai lão tăng sư cực độ già nua…… một lão ăn bận chiếc áo cà sa cũ kĩ đã bạc màu trông qua rất không có khí độ, thân hình lão cũng gầy gòm mỏng manh leo lắt như có thể rời đi khỏi thế gian nay bất cứ lúc nào…….. lão tăng còn lại thì khá hơn một chút nhưng cũng không là bao, lão cũng không mặc cà sa mà lại khoác trên mình pháp phục đỏ vàng của tăng sư Tây Tạng và cũng đã ố màu cũ kĩ. Bên dưới hai lão tăng sư già là hàng dài ghế ngồi mà ngồi trên đó là nhửng kẻ máu mặt chỉ cần há miệng một chữ đủ để thiên hạ rung chuyển………
Ở vị trí gần với hai lão tăng sư nhất là chỗ của Võ Đang, trên ghế ngồi là một lão già cương nghị râu tóc bạc phơ, lưng thẳng tắp cùng ánh mắt sắc bén…… lão chính là Võ Đang tối thượng lão tổ tông – Cửu Tiêu Chân Nhân, người sáng tạo ra tâm pháp nội công Cửu Tiêu Chân Kinh, đằng sau lão không ai khác là con trai Trương Tam Phong – Võ Đang một vị lão tổ, người thứ hai sau cha mình luyện được Cửu Tiêu Chân Kinh.
Nga My lần này cũng xuất động chung cực lực lượng, Nga Mi lão tổ tông – Diệt Tuyệt bà bà đến, Diệt Tuyệt tuy tuổi tác không thua kém gì so với Cửu Tiêu Chân Nhân nhưng dáng vẻ bên ngoài lại chỉ như một nữ nhân trung niên với mái tóc lấm tấm bạc mà thôi, không một ai ở đây dám khinh thị nữ nhân này bởi vì kẻ có thế ngăn được người luyện được tuyệt học Nga My – Ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng đến mức lô hỏa thần thánh như Diệt Tuyệt trong thiên hạ này e rằng đếm trên đầu ngón tay còn sợ nhiều đấy……… đứng sau lưng Diệt Tuyệt là chưởng môn Nga My đời này – Tịch Nhã Hồn hay Nhã Hồn sư thái. Tiếp đến là Hoa Sơn đại phái, hội nghị lần này không biết là chuyện gì nhưng mà Hoa Sơn lão tổ tông – Tử Hà lão tổ đến, lão là người sáng tạo ra Tử Hà Thần Công cùng Tử Hà kiếm phổ đưa Hoa Sơn trở thảnh đại phái trên giang hồ, đi cùng với lão không phải là chưởng môn Hoa Sơn mà là một nữ tử trẻ trung nhìn qua còn chưa đến hai mươi tuổi, sắc đẹp của nàng cũng chỉ có thể dùng từ nghiêng nước nghiêng thành mới có thể miêu tả được…….. tuy còn trẻ nhưng danh tiếng của nàng thì không một người nào ngồi đây không biết cho dù là các đại lão tối cường, nàng là viên ngọc sáng nhất của Hoa Sơn thế hệ này – Châu Nguyệt Linh.
Ba tuổi nhập Hoa Sơn, năm tuổi lĩnh ngộ Tử Hà Thần Công sơ nhập tâm pháp, mười tuổi kiếm pháp đột phá kiếm khí, mười hai tuổi lĩnh ngộ kiếm cương…….. mười lăm tuổi đột phá mười tầng Tử Hà Thần Công để rồi mười tám tuổi hiện giờ đã luyện tới hai tầng Tử Hà Kiếm Phổ…… tuy vẫn còn thiếu tích lũy để đột phá Cường Giả nhưng so về võ công thì thế hệ này khó có ai theo kịp nàng, ngay cả Thiếu Lâm cũng phải thèm thuồng viên ngọc quý này của Hoa Sơn…… Thập Lục Tháp cao tầng cũng là đánh chủ ý đến Châu Nguyệt Linh nhưng mà Hoa Sơn quá cứng rắn trong chuyện này nên chúng cũng không thể nào cướp người. Giang hồ thất đại phái thì nơi nay đã có bốn phái xuất hiện, Đào Hoa đảo trước giờ đi gần với Thập Lục Tháp nên chắc sẽ không được mời tới hội nghị như thế này…… hai đại phái còn lại là Cổ Mộ và
Minh Giáo thì từ lâu đã không còn can dự vào chuyện giang hồ mà đóng cửa ẩn tu trong núi nên không tham gia cũng là lẽ đương nhiên.
Tuy nhiên Võ Đang, Nga My hay Hoa Sơn các vị lão tổ vẫn là chỉ ngồi một bên theo thứ tự, bên kia đối diện lại là một hàng khác cũng gồm các vị đại lão già nua…….. giang hồ cũng không chỉ có mỗi các đại phái này.
Ngồi ngang hàng với Cửu Tiêu chân nhân là một lão già mặc bạch y giáng vẻ tiên phong đạo cốt trông qua cứ như đã đắc đạo thành tiên, lão ngồi một cách thư thái với nụ cười hiền từ trên môi…… nhìn thoáng qua lão còn được nhưng nếu nhìn thật lâu, thật kỹ thì chắc chắn sẽ kinh hãi vì sẽ phát hiện lão ngồi đó nhưng lại như không ngồi, mặt lão cười lại như không cười…… cử động của lão mang theo sự điều hòa đáng kinh ngạc của tự nhiên xung quanh như thể lão cùng tự nhiên đã là một thể thống nhất……. Dương Gia lão tổ nếu ở đây chắc hắn nhìn đến lão già này cũng phải cúi đầu thưa một tiếng ‘tiền bối’….. đạo giả đời này phải nói là nhờ có lão mới có tiếng nói, các đại gia tộc đạo giáo ở Bắc Kinh hàng năm đều phải dành ra một tuần lễ đưa con cháu đến thăm hỏi sức khỏe và ra mắt lão…… lão là Thánh Hiền duy nhất còn tồn tại – Thái Cực lão nhân, Thái Cực Quyền tám tầng lô hỏa thuần thanh toàn bộ chiêu thức, đạo pháp vô biên đến Thập Lục Tháp các vị đại lão cũng phải lễ nhượng ba phần. Thái Cực lão nhân rất rất ít khi can dự vào chuyện giang hồ, lão ẩn cư trên thâm sơn cùng cốc mở một ngôi trường nhỏ dạy cái chữ cho người bản địa, ngày qua ngày ăn khí uống sương mà tu luyện chứ không đụng đến một hạt cơm miếng thịt…….. lão từ lâu đã trở thành lãnh tụ cao nhất trong đạo pháp, lần này lão ngự giá thân chính đến đây xem ra việc rất đỗi hệ trọng.
Ngồi thấp hơn Thái Cực lão nhân một ghế là một lão già khác, thân hình không thể dùng hai chữ tráng kiện để miêu tả nữa mà đúng phải dùng từ lưng hùm vai gấu mới đủ để miêu tả cuồn cuộn những múi cơ thập phần săn chắc trên người lão…… cái đầu lão trọc lóc, gương mặt dữ tợn hung thần ác sát như thể ai ai cũng thiếu nợ mình, đôi mắt lão rực cháy ngọn lửa của sự cuồng bạo dã thú…….. Đại Hùng Sư – Viên Mục chính là lão. Nói về võ giả luyện thể thì không thể nhắc đến Đại Hùng Sư Viên Mục này, cho dù luyện thể càng ngày càng mai một bởi những môn nội công tâm pháp nhưng không kẻ nào trên giang hồ dám coi thường Viên Mục…….. đỡ được một đấm của lão mà còn có thể đứng lên nổi thì Cửu Tiêu chân nhân ngồi đó còn chưa có tự tin nói mình làm được đấy. Đi cùng Viên Mục lần này là một gã thanh niên cũng vai u thịt bắp không kém gì mấy, hắn là nhị đệ tử của lão Viên Hoài…… … lúc này đây Viên Hoài cũng không hề kiêng dè mà nhìn chăm chăm vào Châu Nguyệt Linh đầy ham muốn khiến nàng chán ghét vô cùng. Cùng hàng với Thái Cực lão nhân, Đại Hùng Sư là một loạt các lão bất tử nổi danh khác và đương nhiên đối diện bên kia là những môn phái to nhỏ được xắp xếp theo thứ tự thực lực, toàn bộ tuy chí hướng khác nhau nhưng đều có một điểm chung đó là không thân cận với Thập Lục Tháp.
Về phần các thế gia thì khỏi nói, từ lâu chúng đã dựa vào Thập Lục Tháp kiếm ăn nên lần này không có một gia tộc nào tham dự và dĩ nhiên đó chỉ là vẻ bên ngoài, ở sau lưng thì có ngấm ngầm tham gia vào thì chỉ sợ mấy vị đầu não biết được…… nhưng mà đến tình trạng này chắc chắn thế lực nào cũng phải chuẩn bị cho mình một đường lui, một đường tiến rồi.
Giới thiệu khách mời một hồi lại trở về với chủ nhả……… Hai vị lão tăng uy nghi ngồi trên cao nhất chính là điểm tựa của cái ‘liên minh’ này đây…… Vô Danh Thánh Tăng và Cực Lạc Thánh Thiền Sư, một người đại diện cho Phật giáo võ tăng, một người đại diện cho Phật giáo pháp tăng.