Sô Phận

Chương 25: Sống sót (1)



Chương 25 : Sống sót (1)

Khi đi vào rừng chừng hai trăm mét không thấy ai đuổi theo nữa Ain mới cùng đám nhỏ tìm một chỗ ngồi nghỉ, thở một hơi dài Ain chán nản vì lúc nhảy xuống thác tất cả lao, lưới hay túi đều đã bỏ lại trên kia, bây giờ trèo lên lại có khi t·ự s·át. Nghỉ hơn mười phút Ain và đám nhóc mới bắt đầu tiếp tục tiến về phía trước, trên đường đi cả bọn đi khá nhanh dù vừa đi vừa quan sát các động tĩnh xung quanh để tránh vào lãnh thổ một bộ lạc nào đó hoặc đụng độ thú dữ.

Tới khi gần tối lúc này Ain không chắc cả bọn đã đi được bao xa chỉ biết bây giờ cả người đã mệt lả, dù vậy bên trong rừng cực kỳ nguy hiểm nên hắn cùng đám nhỏ cũng ráng tìm cái vị trí tốt để nghỉ ngơi và tìm ít thức ăn lót dạ. May mắn vẫn mỉm cười với nhóm Ain, nhóc Zua nhờ vào tốc độ của mình mà nhanh chóng tìm được một cái hang khá rộng dựa vào mùi và dấu vết, nó xác định đây chỉ là cái hang đã cũ nên cũng chỉ có vài động vật nhỏ lẽ nghỉ ngơi một ít thời gian rồi đi.

Trở về báo tin rồi cả bọn lũ lượt đi tới cái hang đó, nhìn cái hang trước mắt mới làm cả đám an tâm, tinh thần trở nên tốt hơn nhiều làm chút năng lượng trở lại cơ thể, rồi như tự động không cần phân chia đứa thì tìm thức ăn, đứa cố gắng đánh lửa vì hai viên đá của Ain đã mất khi nhảy xuống thác nước. Đứa thì dọn dẹp cái hang sạch sẽ tránh côn trùng hay rắn bò vào hang, Ain thì đi nhặt mấy thanh củi về cũng như gia cố cửa hang đề phòng thú dữ.

Nhặt mấy thanh gỗ to vác lên vai Ain mới nhận ra khu vực này có khá nhiều cây liễu làm hắn vui vẻ vấn đề hàng rào đã có, trở về rồi cùng với Ska đi ra chỗ mấy cây liễu kia hái xuống vài cành để làm hàng rào nhưng có vẻ quá khó với AIn lúc này vì hắn không có dao đá hay rìu còn cây liễu thì quá dẻo, vò đầu bứt tay mấy hồi Ain mới tách ra được ra được một cành.

Hơn 15 phút sau hắn mới bẻ xong được gần mười cành liễu, nhìn qua chỗ thằng Ska thấy nó bần thần khiến Ain chỉ thở dài vì hắn hiểu sau c·ái c·hết của nhóc Ly đã khiến nó sốc đến cỡ nào, vốn hai đứa là thân thiết với nhau nhất nhiều lúc coi là anh em, bề ngoài chí chóe với nhau như nước với lửa chỉ có người thân quen mới hiểu hai đứa nó hiểu nhau như thế nào.

Giờ đây tận mắt nhìn người anh em bị hành xác trước mặt thì hỏi sao một đứa nhóc mới lớn như nó chịu nổi đả kích, lúc đó nếu Ska biểu hiện ra sự tức giận như Ry thì Ain đâu có nhiều tâm tư để an ủi như bây giờ. Vỗ vai thằng nhóc một cái để cho nó tỉnh táo lại rồi Ain mới nhìn vào mắt nó nói :

" Sao vậy, người đã mất rồi đâu có thể sống dậy ".

" Nhưng nếu lúc đó tao nhảy sau thì đâu có chuyện đó ".



" Nếu vậy thì lúc đó mày c·hết rồi thằng Ly cũng sẽ như mày hiện giờ ngồi đau khổ ân hận suốt cả đời à ".

Ska nghe hắn nói mà hoang mang không biết phản biện làm sao chỉ có thể thốt ra vài từ lắp bắp : " Tao phải làm sao ".

" Sống, sống thật tốt nó đã cho mày một cơ hội sống thì phải sống luôn phần của nó, bất kỳ ai c·hết đi thì họ sẽ gửi đi niềm hy vọng mày phải nắm lấy hy vọng đó mà sống để báo thù cho linh hồn của họ ".

Ain đợi mỗi cảm xúc mất định hướng đó của thằng nhóc mà tuôn ra một tràng đạo lý để tạo động lực cho nó hướng tới tương lai, sau khi nói xong hắn thấy Ska ngẫm nghỉ rồi lẩm bẩm một mình mới an tâm tiếp tục bẻ cành liễu làm hàng rào, biểu hiện của nó đã khiến cho Ain tin tưởng lời nói của mình hoàn thành 90% tỉ lệ thành công gieo mầm vào Ska để thực hiện kế hoạch báo thù của riêng mình.

Sau khi đã cảm thấy đủ số lượng cành liễu Ain cùng Ska mới trở về lúc này mặt trời cũng đã lặn nhường chỗ cho mặt trăng làm việc, về tới hang Ain đã thấy ánh lửa phập phồng trước hang còn có mấy miếng thịt đang được nướng, đặt mấy cành cây liễu xuống rồi mới hỏi cả đám vì sao có thịt. Nhóc Zua lúc này hào hứng nói :

" Nãy tao đi tìm thức ăn thấy có một xác con nai đang đ·ã c·hết bị ăn gần hết còn có mấy cái chân nên tao nhặt về ".

Nghe vậy AIn cũng vui vẻ đùa giỡn một hồi thịt đã chín mấy đứa nhỏ cầm miếng thịt lên ăn nhưng có vẻ tâm trạng chùng đi do sự thiếu vắng thành viên, Ain thấy vậy cũng chỉ có thể ăn nhanh một chút rồi tranh thủ làm cái hàng rào. Hơn một tiếng đan vào nhau mới xong được cái hàng rào, Ain ngáp một cái rồi bảo tụi nhỏ đi vào hàng trước. Còn hắn thì lấy mấy tảng đá chặn vào một bên hàng rào rồi dùng ít cành cây liễu dư mang ra đốt, trong lúc hắn đan hàng rào thì tụi nhỏ cũng đi tìm mấy cây gỗ lớn về để đốt xuyên đêm.



Mùi thơm nhẹ dần bốc lên khiến Ain cũng dễ chịu tâm tình rồi hắn lôi mấy cây gỗ lớn đặt vào đám lửa, nhìn ánh lửa âm ỉ hắn mới bước vào hang đặt thêm mấy tảng đá đặt vào bên còn lại của hàng rào. Ain quay đầu vào thấy đám nhỏ đã say nồng từ lâu rồi, hắn mỉm cười rồi đặt mình xuống suy nghĩ bâng quơ nhưng rồi mùi hương của cây liễu cũng như một ngày đầy mệt mỏi cả thân thể và tâm trí đã làm hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Trong giấc mơ hắn thấy cha mình bị đám người kia h·ành h·ạ một cách vô nhân đạo, chúng cắt lát từng mảnh thịt rồi cho cha hắn ăn từng chút từng chút một tới khi trên người ông không còn miếng thịt nào mới dừng lại rồi cười khặc khặc, sau đó đám người tiếp tục lôi chú Dyz ra đ·ánh đ·ập rồi dùng lao đá để tập phóng mà người phóng là bọn nhóc mồ côi nhìn gương mặt tụi nó đã không còn ngũ quan tay chân đã b·ị đ·ánh gãy.

Hành hạ hồi lâu đám người mới cười mà đi tới phía hắn lúc này Ain mới nhận ra mình bị trói vào một cái cột, hắn sợ hãi hét lên nhưng không được nhìn vào mấy con dao đang kề vào tay mình mới làm Ain hoảng sợ mà thức giấc. Cơn ác mộng quá chân thật khiến hắn ước hết cả người, vuốt mặt một cái cho tỉnh táo hắn mới thở phào vì mình vẫn ở trong hang.

Nhưng khi nhìn sang xung quanh thấy không thấy mấy đứa nhỏ đâu mới thắc mắc mà đứng lên ra ngoài xem tình hình, bước ra khỏi hang đập vào mắt hắn là ánh sáng mặt trời, lấy tay phải che mắt hắn mới phát hiện ra không khí xung quanh trong lành hơn khi ở trên hang bộ lạc Đá đá. Hít thở vài cái rồi hắn bắt đầu tập luyện cơ thể dù là đang chạy trốn nhưng hắn không muốn bỏ qua thời gian rảnh.

Tập tành suốt cả tiếng tụi nhỏ mới quay về trên tay còn cầm theo mấy con thỏ hay chuột nhỏ và ít trái cây, thấy vậy Ain mới thở phào nói :

" Tụi bây đi sao không nói tao, dậy không thấy đứa nào tưởng bỏ tao chạy rồi chứ ".

Câu trước hắn lo lắng câu sau lại trêu đùa làm cho Dio cũng vui vẻ hưởng ứng :

" Tụi tao thấy mày ngủ ngon quá nên đánh thức mày dậy, mà mày tưởng tụi tao đi sao còn không lo chạy mà ở đó tập luyện chi vậy ".

Nghe Dio trả lời làm Ain cười sặc và đám nhỏ cũng vui vẻ chọc ghẹo một lúc mới bắt đầu bữa sáng, giải quyết bữa sáng xong thì cả đám xóa hết các dấu vết của nhóm chuẩn bị tiếp tục hành trình chạy trốn.



Trên đường đi nhóm Ain vừa đi vừa tập luyện thể lực và sức mạnh, đi săn bằng tay không hoặc mấy cái thanh gỗ đủ cứng, đói thì đi kiếm thức ăn, đêm thì kiếm hang hoặc ngủ trên cây. Suốt hành trình ai cũng hiểu lúc này không nên nhắc tới sự kiện kia nên ai cũng vui vẻ làm cho cuộc hành trình trở thành chuyến đi khám phá thay vì là cuộc chạy trốn kẻ thù, đi suốt hơn hai ngày nhóm Ain càng gặp nhiều cây cối lạ lẫm cũng như động vật chưa từng gặp.

Trên đường đi nhóm Ain vừa đi vừa tập luyện thể lực và sức mạnh, đi săn bằng tay không hoặc mấy cái thanh gỗ đủ cứng, đói thì đi kiếm thức ăn, đêm thì kiếm hang hoặc ngủ trên cây. Suốt hành trình ai cũng hiểu lúc này không nên nhắc tới sự kiện kia nên ai cũng vui vẻ làm cho cuộc hành trình trở thành chuyến đi khám phá thay vì là cuộc chạy trốn kẻ thù, đi suốt hơn hai ngày nhóm Ain càng gặp nhiều cây cối lạ lẫm cũng như động vật chưa từng gặp.

Như ngày hôm trước Ain may mắn thấy được một khóm tre mà do không có công cụ nên hắn chỉ có thể lấy ít khoanh tre già để đựng nước và thức ăn đã phơi nắng, Ska sau khi tâm tình an ổn cũng nhanh chóng hòa nhập lại thậm chí nó còn phát hiện ra bãi đá khá tốt để làm lao bên bờ một nhánh suối. Đem về Dio nhanh chóng làm được ba cái lao nhưng đánh đổi là hỏng mất mười mấy viên đá.

Nhờ có lao đá nên đi săn cũng được nhiều hơn hơn, bộ lông cũng được thay đổi sau khi bộ lông cũ đã nát do bị các cành cây quẹt phải trong lúc chạy trốn hoặc bị rách do săn bắt, việc thay đổi đồ này làm tiêu tốn thời gian của Ain mất gần 5 ngày mới làm xong đủ cho mấy đứa nhỏ.

Đi trong một khu rừng chưa biết với việc chạy trối c·hết làm tụi nhỏ mất phương hướng liên tục có ngày đi rốt cuộc cũng quay lại chỗ cũ, Ain cũng đau đầu vấn đề này hắn cũng thử đánh dấu trên các thân cây nhưng khu rừng như bị ếm bùa vậy, khắc cây nào thì y như rằng lần sau quay lại cũng thấy thêm mất dấu vết đè lên hoặc cây cao hơn cả mét.

Hơn cả tháng đi lòng vòng trong rừng Ain lúc này cùng với đám nhỏ mới thoát khỏi nơi này, nhìn khu rừng phía sau làm cho Ain hơi xúc động, suốt cuộc hành trình có cực khổ có sung sướng liên tục xuất hiện như một bản nhạc, khúc cao trào như lần cả đám đối đầu một con gấu hay trầm như thằng Zua bị sốt nặng làm cho cả đám c·hết lặng.

Vô số cây cối tụi nhỏ tìm được đều thử và rốt cuộc cũng tìm ra một cặp cây trị sốt, nếu chỉ có một cây thì sẽ không có tác dụng trị sốt bắt buộc phải có cả hai mới phát huy được. Sờ vào mấy cái túi bằng ruột thú đang đựng mấy cây thảo được, Ain mỉm cười rồi quay đầu lại phía khu rừng hắn cúi đầu xuống nói :

" Cảm ơn vì đã tiếp đón, chúng tôi đi đây ".

Tụi nhỏ cũng bắt chước Ain rồi mỉm cười tiến về phía trước, có thể đây là một cuộc hành trình mới vì trước mặt tụi nó là một cao nguyên khá rộng. Nhưng lúc này trong khu rừng có một ánh mắt theo dõi bóng lưng của đám nhỏ, trong bóng tối hàm răng trắng hiện lên nụ cười rồi lẩm bẩm gì đó, liền có mấy bóng đen chạy đi khắp khu rừng, tất cả trở lại như bình thường.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.