Neo không vội vã bước vào trong nhà, mà là rút ra một tấm giấy màu đen,không cần hắn gấp lại, tờ giấy này giống như là tự gấp mình thành hính của mộtcon quạ rồi sau đó bay từ lòng bàn tay của Neo ra ngoài.Karen cảm thấy, mình cũng nên học tập cái thuật pháp này một chút."Fanny đang kiểm tra danh sách thành viên, còn thiếu một người là cậu, tathông báo cho Fanny, sợ mọi người cho rằng cậu bị đè chết trong tòa cao ốcgiáo vụ rồi."Neo vừa giải thích vừa móc ra một cái hộp nhỏ từ trong túi, lại từ một đốngnhẫn nhựa lít nha lít nhít trong hộp lấy ra một cái, đeo lên trên ngón tay củamình."Quả thật xém chút nữa là như thế rồi, đội trưởng, mặt nạ của ngài rơi ở chỗnghĩa trang, lúc đầu tôi muốn đi qua cao ốc giáo vụ để bỏ vào văn phòng chongài, lúc vừa dừng xe, cao ốc đã sập xuống."Cái mặt nạ mà Neo đánh rơi là mặt nạ màu đen của tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật,cũng không phải là loại mặt nạ giống như ở bảo tàng gốm Lemar chế tạo."Cái mặt nạ kia cũng không có tác dụng gì, ta để cho Fanny đi làm thêm một lô,không phải màu đen, mà là màu bạc, mỗi người phát ba tấm, chế tạo từ chất liệuđặc biệt, cậu có thể đến tìm Fanny để nhận, hoặc là lần sau lúc thi hành nhiệmvụ, Fanny mang đến cho cậu. Nguyên nhân thay đổi là bởi vì ta phát hiện mặtnạ của những tiểu đội khác ở Thành phố York đều là màu đen, chúng ta khôngmuốn giống với đám vịt nhỏ kia."Neo nói xong, đưa tay chỉ vào mặt mình:"Lần sau không cần vì chút chuyện vặt vãnh này mà đi một chuyến, cái thứ nhỏnhặt như mặt nạ này có gì mà quý giá?""Được rồi, tôi đã biết, đội trưởng, có điều, về việc của cao ốc giáo vụ, độitrưởng, ngài có biết nguyên nhân là gì sao?""Ta cũng không có tham gia, nhưng ta có nghe nói một chút, chắc là muốn dùnglúc họp mặt, bắt một tên phản giáo, hoặc gọi là nội gian, nhưng cho dù bố trímọi việc tốt đến đâu đi nữa thì cũng sẽ có sơ hở, để cho tên đó trước lúc chếtkịp kích hoạt trận pháp không gian ở trong tòa cao ốc tạo ra sự hỗn loạn;Ùm, đó là một vị đồng nghiệp của ông lão đang ngồi ở trong nhà, cùng một cáibộ môn, ông ta là Phó chủ nhiệm, tên phản giáo thì là chủ nhiệm.""Nội gián..."Neo xích mặt lại gần Karen một chút, nhỏ giọng nói: "Càng ở nơi xem trọng tínngưỡng, thì sẽ càng dễ dàng xuất hiện nội gian có tín ngưỡng kiên định."Karen nhìn xem Neo, yên lặng mà nép người qua.Neo đi vào, Karen cũng đi theo hắn vào trở lại phòng khách."Chào ngài, đại nhân."Deron chỉ chỉ Neo, nói: "Được rồi, đừng có lại làm phiền ông, đội trưởng củacháu tới rồi kìa.""Đội trưởng?" Richard quay đầu nhìn về phía Neo đang đứng trong phòngkhách, "Ngài... Ngài là đội trưởng Neo sao?""Là tôi."Hai tay Richard nắm vào rồi lại thả ra nhiều lần, có vẻ rất hồi hộp.Deron mở miệng nói: "Đứa cháu này của ta giao cho anh đấy, làm phiền rồi.""Cái này là vinh hạnh của tôi, cũng là vinh hạnh của tiểu đội, chỉ là bởi vì tiểuđội của tôi cũng đã đủ người từ lâu rồi, cho nên không có cách nào cho cậu ấyvào trong biên chế, cho nên bây giờ cậu ấy chỉ có thể tạm thời làm đội viênngoài biên chế, chỉ là cậu ấy sẽ cùng với chúng ta làm nhiệm vụ.""Cái này không có vấn đề gì." Deron cũng làm ngơ vấn đề biên chế, gia tộcGuman, làm sao lại để ý đến cái biên chế nhỏ này."Xin ngài hãy yên tâm, đã có rất nhiều lần nhiệm vụ không có ai chết, tôi nghĩsẽ rất sớm có vị trí thừa ra thôi."Vẻ mặt của Deron có chút cứng đờ lại, nhưng lúc nhìn về phía cháu trai nhàmình thì lại phát hiện vẻ mặt cậu ta lại rất kích động.Neo quay người nhìn về phía Richard, tháo một chiếc nhẫn từ trên tay của mìnhxuống, đưa cho Richard.Richard vô cùng kích động mà nhận lấy chiếc nhẫn bằng cả hai tay.Karen đứng ở bên cạnh chỉ cảm thấy một màn này hình như cũng rất quen, hivọng Richard có thể cố mà quý trọng chiếc nhẫn này đi, đừng có dùng sức màthử bẻ nó ra."Chắc hẳn một tòa cao ốc giáo vụ mới sẽ được tái xây dựng rất nhanh mà thôi,đến lúc đó cậu đến mà xử lý hồ sơ một chút.""Được rồi, đội trưởng, tôi đã biết, chờ đến khi cao ốc giáo vụ hoạt động trở lạithì tôi sẽ đến làm ngay.""Ừm, tốt."Neo nhìn về phía Deron, nói: "Đại nhân, vậy thì tôi đi trước đây.""Anh có thể trò chuyện với cháu tôi thêm một lát, nó rất sùng bái anh đấy."Deron nói."Tôi vẫn còn có việc." Neo rất thẳng thắng mà từ chối.Deron gật gật đầu: "Vậy thì anh mau đi đi."Neo cáo từ rời đi, Karen vẫn như cũ ngồi lại trong phòng khách.Richard cẩn thận từng li từng tí mà cầm lấy chiếc nhẫn, đi đến trước mặt củaKaren, hỏi: "Karen, anh có cảm thấy phong cách của đội trưởng Neo lúc nãylàm cho người ta rất tôn sùng hay không, ông nội bảo ngài ấy ở lại, ngài ấy lậptức nói thẳng còn có việc, thật kích động khi tôi có thể đi theo một vị đội trưởngnhư ngài ấy."