Philomena đưa miếng đồ ăn cuối cùng vào miệng, nhai, nuốt xuống, thở phàomột cái, lúc nhấp bờ môi lần thứ ba, Richard đưa một lon đồ hộp khác đã hâmnóng đến cho cô.Không có hỏi đã no chưa, cũng không có hỏi còn muốn ăn nữa hay không, bởivì Richard hiểu rất rõ ràng cô gái nhà Filsher này khó ăn no đến dường nào.Huống chi lần này đã ẩn nấp ở ngoài rất nhiều ngày, bây giờ chắc chắn càng cầnbồi bổ thêm.Chờ đến khi mở thêm năm lon đồ hộp, căn cứ theo tốc độ nuốt của Philomena,Richard biết cô cũng sắp no rồi, cho nên cậu ta mở ba lon hoa quả hộp đổ vàotrong nồi, thêm chút nước, nấu cho cô ấy một nồi canh."Ừng ực ừng ực..."Philomena uống canh xong, hai tay chống trên bậc thang sau lưng.Rõ ràng là mấy lon đồ hộp dưới chân đã chất thành đống, có thể ăn nhiều nhưvậy nhưng mà không thấy bụng căng ra, vẫn bằng phẳng như cũ.Richard bồi hồi trong lòng: Quả thật là ăn thế nào cũng sẽ không béo.Sau chốc lát, Philomena đứng người lên: "Ta muốn đi tắm rửa."Richard nhắc nhở: "Mới vừa ăn no không nên tắm rửa.""Giúp ta chuẩn bị thêm mấy cục xà phòng, càng nhiều càng tốt.""Để ta đến chỗ hậu cần lấy cho, hương thảo dược, cô đi vào phòng tắm đi, để taqua lều của cô lấy quần áo giúp cho."Philomena biến mất, xuất hiện ở nơi xa, lại biến mất, xuất hiện ở nơi càng xaxôi;Sau đó, không còn nín hơi hóp bụng, bụng phình ra.Richard đi đến lều của Philomena mà lấy quần áo, lại đến chỗ hậu cần lấy xàphòng thơm, lúc đứng ngoài khu tắm rửa của nữ, Richard gọi một nữ thần quanđang chuẩn bị vào tắm rửa mang quần áo và xà phòng đi vào. Chuẩn bị lúc rờiđi, Richard trông thấy cha mẹ của mình cùng với cô út đang cầm theo đồ rửamặt mà đi về phía này.Chủ lực của chiến sự lần này là tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật, đám người Eisen,Kaixi và Lucie cũng không thuộc về hệ thống này, cho nên bọn họ có thể lui rasớm mà vừa đi vừa về đến doanh trại, nhưng mà, ngay sau đó bọn họ sẽ phảiđến hẻm núi để thiết kế và xây dựng hệ thống phòng ngự, chuẩn bị tắm rửa rồiđi dọn nhà.Khóe miệng Lucie mang theo ý cười nói: "Trên đường đụng phải một Phó chủquản hậu cần, nói rằng ngài Quan truyền lệnh của chúng ta đến lấy xà bôngthơm dầu gội hương thảo dược đi, ta còn nói với mẹ cháu, có phải là chuẩn bịcho chúng ta, bây giờ xem ra có lẽ là do chúng ta suy nghĩ nhiều rồi.""Cô út thích mùi hương kia sao không nói sớm, lần sau lúc vận chuyển hậu cầnthì cháu sẽ ghi thêm vào trong danh sách."Đây không tính là lạm dụng chức quyền cũng không phải là tham ô, đối với hậucần mà nói, có thể trực tiếp mua sắm ở thế tục, gần như cũng chẳng tốn kém gì.Dù gì thì một viên đạn của Pháo Ma Tinh đã đủ để mời toàn quân đoàn cùngnhau tắm thảo dược.Kaixi thì trừng mắt liếc nhìn cô em chồng của mình, hỏi con trai: "Nó khôngsao chứ?""Không có việc gì, còn lập công, chém đầu quan chỉ huy phe địch."Lucie nhìn xem chị dâu Kaixi của mình rồi nói một câu xúc động: "Wow, thật làmột cô gái rất lợi hại đấy."Kaixi nói: "Không có việc gì thì tốt, nhiều người gặp mặt trên chiến trường hômnay nhưng ngày mai sẽ không còn gặp lại, nhưng dù gì nó cũng là người quen,nếu thật sự xảy ra chuyện, bà nội của con cũng sẽ đau lòng. Mặc dù có chútkhông hợp tình hợp lý, nhưng con tìm cơ hội, cảm thấy lúc nào được thì nói vớiQuân đoàn trưởng một chút, nếu trong lần này đã vượt qua nguy hiểm mà lậpcông, lần tiếp theo cũng không cần phải… "Eisen mở miệng hỏi: "Em tưởng Quân đoàn trưởng là cháu trai của em à?"Kaixi ngậm miệng, nhưng dùng tay bấm mạnh vào phần thịt mềm bên hôngchồng mình.Suy cho cùng Eisen cũng là có người bị bệnh tự kỷ nên kinh nghiệm kiềm chếcảm xúc rất phong phú, cảm giác đau bên hông hoàn toàn không biểu hiện rangoài, nói với Richard: "Trước lúc trận chiến đánh xong, con nên ở bên cạnhQuân đoàn trưởng để nghe lệnh."Lucie nhỏ giọng nói: "Nói không chừng Quân đoàn trưởng vốn là cố ý dặn dònó chăm sóc cô bé kia đấy""Cha, mẹ, cô út, vậy con đi làm việc trước, chờ đến khi chuyển tới doanh trạimới sẽ đến thăm mọi người."Sau khi Richard rời đi, Eisen nói với vợ mình lần nữa: "Lần sau đừng nói nhữngchuyện này với con nữa."Kaixi cau mày nói: "Nó là học trò của mẹ anh, vẻ mặt khi cha anh nhìn nó lànhư thế nào thì anh không phải không biết, lúc trước ở thành phố York mỗi bữachiều đều đưa một thùng đồ ăn, à, anh làm như là em rất thích nó à, cho nên anhphát cáu với em làm gì, phát cáu với cha mẹ anh đi kìa.""Anh không phải phát cáu, Richard làm quan truyền lệnh, ta làm tiểu đoàntrưởng, em là phó quan, Lucie thì tổ trưởng, Duck tổ trưởng tổ kỵ binh, nói chocùng, đều là nhờ quan hệ.Đám Trận pháp sư của các tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật trong Không Gian KhaiThác kia có không ít người đã có trình độ lại có kinh nghiệm thực chiến phongphú, chưa chắc kém hơn chúng ta.Nếu đã nhờ vào quan hệ, thì càng phải biết chừng mực, đừng nói tới yêu cầu gìthêm.""Ôi, xem ra bệnh tình của anh ấy đã tốt hơn rồi, nhìn kìa chị dâu, nếu là mộtnăm trước thì chị có thể nghĩ rằng những lời này có thể được nói ra từ trongmiệng của anh ấy không?""Bây giờ anh của em còn biết nói chuyện hơn cả chị, cũng còn biết làm ngườihơn, lúc nào cũng lên lớp răn dạy chị, chị còn đang nghi ngờ không phải bệnhtình trở nên tốt lên, mà là càng nặng hơn."Lucie nói: "Nhưng mà cô gái kia thật sự không tệ, quan hệ với Quân đoàntrưởng cũng cực kỳ tốt, nếu như Richard thật sự có thể đến với nó, tương lai củanhà Guman chắc chắn sẽ tốt hơn, ta cảm thấy hai người vẫn phải khuyên nhủRichard, tranh thủ thời gian hành động, nếu như thật sự thích, thì trực tiếp đibày tỏ…"Lucie vừa nói được một nửa thì ngừng lại, bởi vì Philomena tắm rửa xong đãxuất hiện ở trước mặt của bọn họ.