Đứa bé trai cổ đỏ nghe được lời này, ánh mắt trở nên ngoan lệ, trong cổ họngcũng phát ra âm thanh cảnh cáo, hiển nhiên nó cảm thấy những lời này của Neolà một sự xúc phạm, bởi vì người tóc tím tối thường xuyên bị dùng từ ngữ "Heochó tóc tím" để sỉ nhục.Luther mở miệng nói với đứa bé cổ đỏ:"Khi người khác nguyện ý nói chuyện với ngươi, ngươi hẳn là phải chân thànhcùng hắn nói chuyện, nội tâm của ngươi không thể quá mẫn cảm, cho rằng mộtít từ ngữ trong lời nói của đối phương là đang cố ý sỉ nhục ngươi.Đương nhiên, có lẽ ngươi có thể lợi dụng lửa giận của mình, làm cho đốiphương tự đưa những từ đó vào cấm kỵ, khiến người khác cố gắng né tránh việcdùng những từ ngữ này.Không chỉ có từ ngữ trong lời nói, còn bao gồm một chút những cấm kỵ khác,ví như thói quen ẩm thực, trang phục…Ngươi cho rằng ngươi đã bố trí đủ thì ngươi có thể được bảo vệ chặt chẽ rồisao?Ngươi thậm chí sẽ cảm thấy đây là một loại đặc quyền mà mình đạt được,nhưng trên thực tế, cái này ngược lại là một sự kỳ thị được nâng cao hơn, tronglúc ngươi đang đắc ý, ngươi sẽ mất đi càng nhiều ở những chỗ ngươi không ngờđến."Đứa bé trai cổ đỏ gầm nhẹ với Luther, hiển nhiên, loại thuyết giáo này, nó vốnkhông nghe lọt tai.Luther nói với Neo: "Rất xin lỗi, ta không cách nào khống chế đứa bé này."Neo nhún vai: "Không có việc gì, ta có thể nhìn ra, ngài là bị nó lôi kéo.""Không, không phải như vậy, không phải nó lôi kéo ta, mà là ta nhất định phảibởi vì nó mới có thể tồn tại, không có nó, sẽ không có ta."Không có nó, sẽ không có ngươi?Karen nghiền ngẫm câu nói này ở trong lòng, cho nên, đứa bé trai cổ đỏ nàynhưng thật ra là sự ngưng tụ của cơn phẫn nộ từ người tóc tím?Trách không được mỗi lần Luther nói chuyện với đứa bé này, đều giống nhưđang giảng giải đạo lý cho một đám người, đối tượng mà hắn đối thoại cho tớibây giờ cũng không phải chỉ là một đứa bé này, mà là người tóc tím ở Wien vàrất nhiều quốc gia xung quanh Wien.Pall đã từng hỏi qua Kevin vì cái gì lười như thế, lúc trước không sáng tạo mộtcái giáo hội nhỏ cho mình, Kevin trả lời: Khi ngươi có giáo hội của mình, ngươicũng sẽ mất đi một vài thứ.Neo tiếp tục hỏi: "Thế nhưng là ngài vẫn không trả lời, ngài rốt cuộc có phải làThần hay không?"Luther đáp lời: "Ta chỉ có thể nói, Thần, đã từng xuất hiện trong khoảnh khắcngắn ngủi.""Đây là ý gì?""Ý đó là…"Bên trong lồng ngực đã chỉ còn lại những mảng thịt nhão của Luther, có mộtviên tinh thể từ từ trồi lên, thế mà giống nhau như đúc cùng với viên tinh thểđeo trên cổ đứa bé trai kia."Thần đã từng xuất hiện trong một khoảng khắc ngắn ngủi, ngắn ngủi đến nỗigần như không cách nào chạm đến, nhưng Thần tất nhiên đã từng đến, nếukhông, không có khả năng để lại ta và nó, nói theo một phương thức khác, ta vànó sở dĩ có thể sinh ra, cũng là bởi vì Thần đã từng xuất hiện.""Cái này…."Luther thở dài, nói: "Thần của chúng ta, từng sinh ra, lại vẫn lạc."Nghe được câu trả lời này, trong lòng Karen và Neo đều chấn động.Cho nên, thí nghiệm Tạo Thần của Trật Tự và Nguyên Lý đã thành công; nhưngThần đã vẫn lạc, cho nên ô nhiễm thần tính bộc phát cũng là thật sự.Hai vị trước mắt này, mặc kệ là Luther hay là đứa bé trai cổ đỏ kia, bọn hắn đềukhông phải Thần, bọn hắn là sản phẩm được diễn hóa ra sau khi Thần vẫn lạc,thậm chí có thể nói rằng đây là hai nguồn ô nhiễm Thần tính lớn nhất."A, đúng rồi, Neo, ngươi vừa mới nói, một con chó?""À, đúng vậy, ta chỉ là đang ví von mà thôi.""Không, đây không phải là ví von." Luther cười, "Trong đầu của ta trước lúc hưthối, suy nghĩ và ánh mắt của ta, cũng còn có thể có một chút đặc tính đặc biệt.""Trò chuyện với ngài, thật sự cũng không phải là chuyện gì vui vẻ.""Đúng vậy, đúng là như vậy, cho nên, ngươi vẫn càng ưa thích nói chuyện vớihai vị kia hơn có phải không? Ý ta nói là, hai vị khác ngoại trừ Philias.""Bọn họ vậy mà cũng đã từng tán gẫu với ngài?""Đúng vậy, đã từng tán gẫu, một vị thổ lộ với ta về sự đau khổ trong suốtkhoảng thời gian bị phong cấm, một vị khác, thì nghĩ truyền giáo cho ta, nói vớita, chỉ có Ánh Sáng mới có thể tiến hành cứu rỗi tình trạng của ta bây giờ, bởi vìphía trên Ánh Sáng không có Thần tồn tại, ta chỉ cần quy phục Ánh Sáng thì cóthể rút đi tất cả những ô uế đang từng bước từng bước nuốt chửng ta."Neo nhếch miệng, cười nói: "Cái này thật đúng là phong cách của bọn hắn."Ngay sau đó, Neo lại trêu chọc Karen nói: "Hôm nay ta xem như được trảinghiệm cảm giác xấu hổ khó chịu khi trần truồng chạy trên đường để vô sốngười nhìn thấy rồi."Luther áy náy nói: "Rất xin lỗi, đã làm ngươi bối rối.""A, không có việc gì, ngài không cần khách sáo như thế, thật." Neo đưa tay chỉvào Karen, hỏi, "Ngài không có tâm sự với mấy vị trong người cậu ta à? Ở chỗcủa ta chỉ đủ tay để mở tiệc trà, còn tên này thì đủ để mở tiệc bể bơi mỗi ngàyđấy.""Thật sao?""Đương nhiên, không phải, ngài hỏi như vậy, là do ngài còn chưa kịp trò chuyệnvới những người đó sao?""Gió, không luồn vào được.""Ngài có ý gì, ngài không thấy bên trong cậu ta sao?""Đúng vậy, không nhìn thấy, cơ thể của hắn…khỏe mạnh hơn so với ta."Cơ thể từng được Ranedal cải tạo, dung hợp Xương Cốt Ám Nguyệt, lại thêmbản thân Karen đặc thù, nếu như Neo xây dựng là một tòa thành không ngănđược gió luồn vào, như vậy Karen, vốn là đang đứng trong tâm bão.Neo cảm thấy không cân bằng, buông tay hỏi: "Cái này không công bằng, dựavào cái gì chỉ có ta bị rình xem?""Bởi vì trong cơ thể của ngươi có một luồng khí tức vô cùng tương tự với ta…ngươi đã từng, dung hợp một bộ phận của ta, có phải không?"Nghe được lời giải thích này, con mắt của Neo dần dần trừng lớn, hắn nhớ lại,mình đã từng đánh lén người của Nguyên Lý Thần Giáo rồi lấy được một cáibình gốm, sau đó hút vào những thứ ở bên trong, cuối cùng dẫn đến mình nổiđiên còn kích thích thức tỉnh huyết mạch của Giáo Hoàng Điên."Cho nên, ý của ngài là, ngài có cửa sau để vào trong cơ thể của ta?""Có thể hiểu như vậy, nếu như ta nguyện ý, nếu như ngươi cũng nguyện ý, cólẽ, ta cũng có thể đi vào bên trong người để uống trà.""Ta ngược lại cũng cực kỳ chào mừng ngài đến chơi, nhưng nó, có thể khôngmang theo nó không?""Mang theo hay không, đều như nhau, bởi vì một khi ta gia nhập tiệc trà củangươi, ngươi cũng vĩnh viễn không thể rời khỏi nơi này, nơi này, chính là nhàcủa ngươi là nơi mà cả đời ngươi đều không thể rời khỏi.""Vậy lần sau chúng ta lại uống trà, ngài cũng biết, mộ của vợ ta còn ở bênngoài, nếu như muốn chọn một chỗ để ở lại vĩnh viễn, ta tình nguyện ở trướcmộ của vợ ta, mà không phải ở chỗ này.""Ta có thể hiểu được.""Ngài thật khéo hiểu lòng người, nếu như không phải Trật Tự và Ánh Sáng tớitrước, ta nghĩ ta cũng sẽ nguyện đi theo ngài.""Ha ha, ta nghe thấy được sự thành khẩn.""Đúng không, lòng thành kính của ta dành cho ngài...""Mặc dù cũng không nhiều."Neo: "À, thôi được rồi."Luther mở miệng nói: "Tốt, bây giờ chúng ta có thể trò chuyện một vài chuyệnkhác rồi."Neo cau mày nói: "Ngài quả nhiên còn có đảo ngược.""Ta biết ngươi đang nghĩ cái gì, nhưng ta muốn nói, hiện thực và trong tưởngtượng của ngươi, có sự chênh lệch rất lớn. Đầu tiên, phạm vi ta có thể tạm thờikhống chế, thật ra cũng chỉ có một khu vực này, đây là nhờ các ngươi thànhcông tổn thương nó, để sức mạnh giữa ta và nó xảy ra mất cân bằng trongkhoảng thời gian ngắn, nếu không giữa ta và nó, đều sẽ lấy nó làm chủ.Mà thời gian ta có thể khống chế nó sẽ không quá lâu, bởi vì ta đang khôngngừng thối rữa, sau khi ta hoàn toàn thối rữa thì ta chẳng những không cách nàotiếp tục áp chế nó, ngược lại sẽ bị nó nuốt chửng, trở thành một phần sức mạnhcủa nó.Khi đó, nó sẽ trở nên càng mạnh hơn."Neo hỏi: "Vậy người của chúng ta thì sao?"