Alfred chuyển một cái ghế đến rồi ngồi xuống, mặt trước là bàn vẽ đã chuẩn bịxong, anh ta cầm khay pha màu mà bắt đầu phối trộn màu sắc.Ventura đứng ở một bên, nhìn xem Alfred pha màu xong rồi bắt đầu vẽ lên bốicảnh màu đen trên một diện tích lớn."Alfred, ngài có thể nhìn thấy rõ mọi thứ không?"Bởi vì là đêm tối, cho nên Ventura chỉ có thể nhìn thấy cái bóng mơ hồ của độitrưởng ở đằng xa."Ta có Con Mắt Mị Ma.""A, đúng, tôi suýt nữa quên mất, con mắt của ngài rất lợi hại.""Nhưng đây không phải là điều chủ yếu, nguyên nhân chủ yếu là vì hình ảnhcủa thiếu gia vẫn luôn vô cùng rõ ràng ở trong nội tâm của ta.""Thì ra là như vậy sao, a, đội trưởng còn chưa bay lên mà, tại sao ngài lại vẽ độitrưởng đang ở trên trời rồi?""Sáng tác nghệ thuật, chắc chắn cần phải thêm vào một ít trí tưởng tượng.""À." Ventura gãi gãi đầu, cái hiểu cái không.Lúc này, Muri đi tới, vừa lúc này thì cánh ở hai bên người Karen bắt đầu vỗ, cảngười bay lên trên không.Muri cảm khái nói: "Chậc, tốc độ thật nhanh."Alfred vừa tiếp tục chuyển động bút vẽ vừa nói: "Điều này rất bình thường,Thiên Mị vốn là có khả năng hóa thực chất để giúp thiếu gia bay lượn, tăngthêm sức mạnh tăng cường từ những mảnh thép kia, tốc độ sẽ chỉ càng nhanh."Muri gật đầu nói: "Tốc độ nếu so sánh với thuật pháp Hắc Vụ Hóa Thân thìnhanh hơn, mà trong lúc tiến vào trạng thái hắc vụ thì việc thi triển thuật phápvà những hành động khác đều sẽ bị hạn chế, còn bây giờ thì đội trưởng khôngcần để ý những việc này."Lúc này, Karen bắt đầu gia tốc, sau đó bỗng nhiên ngừng lại, cơ thể gần nhưkhông có tiếp tục di chuyển theo quán tính mà vững vàng dừng ở không trung."Cơ thể của đội trưởng có chịu nổi không?" Ventura tò mò hỏi.Alfred lắc đầu, nói: "Hẳn là sẽ không có vấn đề gì, bản thân Thiên Mị đã có khảnăng khống chế rất mạnh, đây là một loại thiên phú của thể linh hồn; thiếu giacung cấp Xiềng Xích Trật Tự cho nó, cũng tương đương với việc cho nó thêmmột trợ lực rất lớn, cặp cánh kia không phải đơn giản là tổ hợp của những mảnhthép, gần như là có máu có thịt, mà lại có sức mạnh rất lơn.Ừm, còn có một điểm nữa, tố chất cơ thể của thiếu gia sau khi hấp thu xongxương cốt của Thần thì nhận được sự tăng cường rất lớn, cho nên lần thu hoạchtrên hòn đảo tế tự kia có tác dụng rất lớn."Nói đến đây, Alfred lại cảm khái nói:"Cơ thể, là vốn liếng để biến đổi vận mệnh bầu trời và mặt đất."Nghe nói như thế, Muri khẽ nhíu mày, mặc dù cậu ta nghe rõ ràng câu từ, nhưngcâu nói này tại sao lại tối nghĩa và khó hiểu đến như vậy?Nhưng hết lần này tới lần khác cậu ta cũng không tiện mà mở miệng hỏi, bởi vìtrong buổi giao lưu học tập, Alfred sẽ thường xuyên giảng giải cho bọn họ mộtchút "Từ" mới, giống như là đang dạy cho bọn họ một loại ngôn ngữ khácLúc lên lớp học thì Muri cũng không phải không chú ý, nhưng vấn đề là mônngôn ngữ đặc thù này quá khó khăn, cậu ta học rất khổ sở, nguyên nhân mà cậuta không hỏi là do ngại rằng Alfred đã nói tới cái từ này trước đây mà cậu ta lạiquên.Ventura thì không có lo lắng về vấn đề thần tượng hay gì khác, trực tiếp hỏi:"Ngài Alfred, câu nói này là có ý gì?""A, những lời này là do thiếu gia từng nói một lần lúc ngồi ăn bữa khuya;Ý nghĩa đó là, cơ thể rất quan trọng, chúng ta muốn quý trọng cơ thể của mình,mới có thể làm đại sự thành công.Về cái phần biến đổi vận mệnh bầu trời cùng mặt đất này... Dựa theo sự giảithích của ta, bầu trời và mặt đất ở đây hẳn là có thể sát nhập, thậm chí là, câunói này hẳn là có thể sát nhập vào thành một cái từ, tựa như là cái câu nói trờiđất như chó rơm kia vậy.Nhưng ta chưa nghĩ ra nên sáng tạo và định nghĩa cái từ này như thế nào, chờđến lúc nghĩ kỹ lại giao lưu với các ngươi.""Môn ngôn ngữ này, thật khó quá." Trên mặt Ventura lộ vẻ khổ sở nói."Nếu chỉ là học một chút khẩu ngữ thật ra cũng không khó."Alfred cũng không cảm thấy mình có thiên phú gì về ngôn ngữ, mặc dù thiênphú về phương diện này của Alfred cũng khiến Karen phải cảm thấy kinh ngạc.Ngay sau đó, Alfred cầm bút vẽ tùy ý khua tay, tiếp tục nói:"Từ lúc đầu thì ở trong bút ký của thiếu gia sẽ để lại cho ta một ít từ ngữ, ta dầndần phát hiện, trong chữ viết của loại ngôn ngữ này, ẩn chứa một loại nghệthuật, một loại nghệ thuật rất đẹp.Mỗi khi thu bút sau một nét ngang hoặc nét dọc, ta đều cảm thấy rất đẹp."Muri và Ventura liếc nhau, cả hai nhìn ra sự tuyệt vọng từ trong ánh mắt của đốiphương.Thật ra, nếu như chỉ đơn giản là truyền bá lý luận và tư tưởng, trái lại thì cũngtương đối đơn giản, nhưng Alfred lại kiên trì tăng thêm "Khóa học văn hóa",bởi vì anh ta cảm thấy chỉ có nhận biết và hiểu rõ về văn hóa của nó, mới có thểlý giải bối cảnh của tư tưởng văn hóa mà thiếu gia muốn biểu đạt.Rất nhanh, trên giấy vẽ của Alfred, hình tượng của Karen đã hoàn thành.Dưới màn đen,Mặt trăng phía trên chuyển vị trí thành phía sau lưng của thiếu gia, trở thànhphần nền.Mà ba đôi cánh của thiếu gia mở ra, mũi nhọn của mỗi cái cánh đều mang theođường vòng cung hoàn mỹ, cảm giác tinh xảo và cảm giác kiềm nén kết hợpvừa đủ.Thiên sứ sáu cánh sa ngã."Hô..."Alfred rất thỏa mãn mà tiến hành xử lý phần cạnh rìa."Wow, trông thật đẹp." Ventura tán thán nói, "Ngài Alfred, bức tranh này có thểđưa cho tôi sao?""Không được, thiếu gia nói chuyện và hành động ta đều sẽ dùng chữ viết vàhình tượng để ghi chép, đây đều là thứ mà ta muốn lưu trữ lại, về sau hẳn làmuốn sử dụng chúng để biên soạn.""Vậy về sau ngài có thể dành thời gian vẽ cho tôi một trương sao, tôi cũngmuốn một bức tranh đẹp như vậy."Nghe được yêu cầu này, trên mặt Alfred lộ ra nụ cười:"Đương nhiên, chuyện này không thành vấn đề, về sau việc vẽ tranh cho mọingười cứ giao cho ta."Dù sao thì Alfred đã sớm tự phong bản thân là thiết kế trưởng của tranh vẽtường.Phía trước, sau khi Karen bay lên cao, cả người điên đảo, đầu hướng xuống, bắtđầu nhanh chóng hạ thấp.Đợi đến lúc tiếp cận mặt đất, những cái cánh gấp lại, bao phủ toàn bộ Karen."Ầm!"Mặt đất bị đập ra một cái hố.Ngay sau đó, giống như là nở hoa, những chiếc cánh tản ra, Karen từ từ đứnglên, ngoại trừ có một chút ù tai thì cũng không có chỗ nào khác cảm thấy khóchịu."Lần sau nhớ kỹ khống chế âm thanh ma sát của cánh một chút, lúc chiến đấucó thể sẽ làm cho ta phân tâm."Thiên Mị lập tức phát tín hiệu đáp lại "Đã rõ"