Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 192: Thần long chân thân (3)



Hai cánh thu liễm lại hiện ra sau lưng, chân hơi chạm đất, người đã bay lên không trung. Tề Nhạc chú ý tới, hạt châu màu ngà sữa trên bụng của nàng sáng lên, không còn hào quang như mây mù nữa, mà là hào quang chói mắt.

Dâm hổ Từ Đông có chút hưng phấn nói:

- Mau nhìn, Như Nguyệt sắp sử dụng tuyệt kỹ Long Dược Thập Bát Kích, không biết Chu Thiên Lộc có thể ngăn cản mấy kích. Long Dược Thập Bát Kích không phải võ thuật, mà là dị năng của Như Nguyệt kết hợp với long lực tạo thành công kích đặc thù. Thời điểm tôi gặp Như Nguyệt lần đầu tiên, tôi chỉ chèo chống đến kích thứ ba đã bị nàng đánh bại, cho dù là hiện tại, tôi đoán chừng cũng khó vượt qua sáu kích. Không biết Như Nguyệt luyện đến mấy kích, đây là năng lực đặc thù của nàng, bởi vì Như Nguyệt có đôi cánh mà các chiến sĩ long trước kia không có, cho nên xoay chuyển trên không trung cực kỳ nhanh nhẹn, lực công kích cực kỳ cường hoành.

Thời điểm Từ Đông nói chuyện, thân thể mềm mại của Như Nguyệt đã bay lên ba mươi mét, trong mắt Chu Thiên Lộc toát ra một tia giảo hoạt, hai tay đưa lên, những viên đá bằng kim loại chung quanh hắn bao trùm lấy Hải Như Nguyệt. Hòn đá mang theo tiếng rít chói tai, hiển nhiên là vô cùng mạnh mẽ.

Hải Như Nguyệt cũng không có trốn tránh, cũng không có bay lên cao tránh né những hòn đá này. Lúc thân thể của nàng đạt tới độ cao ba mươi mét, đột nhiên thân hình quay lại, hai cánh sau lưng khép lại, long trảo đưa ra trước ngực, trong miệng nói cái gì đó, một bạch sắc quang cầu xuất hiện trong hai móng vuốt. Cánh sau lưng vừa thu lại đã mở ra, mà quang cầu trong tay Hải Như Nguyệt bay ra ngoài, hóa thành vô số hào quang điểm thật nhỏ dung nhập vào trong cánh, sau một khắc, long trảo của nàng đã thu lại sát ngực, mà hai cánh phía sau lại chấn động.

Vào lúc này, vô số quang điểm thật nhỏ từ trong cánh bắn ra, không có tiếng kêu gào, nhưng những nơi hào quang đi qua, không trung vặn vẹo biến hành mơ hồ. Long dực màu trắng mang theo nhiều hào quang nhỏ, nhìn nó rất rực rỡ xinh đẹp.

Từ Đông hô nhỏ một tiếng.

- Kích thứ nhất, Long Dực Thôi Tinh.

Quang điểm màu trắng nhỏ bắn ra, hoàn toàn biến mất trong không khí, giống như không có chút tác dụng nào, nhưng Chu Thiên Lộc phía dưới đại biến. Những viên đá kim loại vốn đang đuổi theo Hải Như Nguyệt bị đình trệ hoàn toàn, hắn là người khống chế, nhưng lúc này, những viên đá kim loại trên không trung đã phát ra âm thanh nổ vang, liên tiếp nổ thành tro bụi. Một ít quang điểm màu trắng, từ trong những hòn đá này bay ra, chỉ trong nhay mắt bắn tới trước, trực tiếp bắn xuống Chu Thiên Lộc phía dưới.

Tuy những quang điểm này thật nhỏ nhưng lại rất mạnh mẽ, nhưng sắc mặt Chu Thiên Lộc phi thường ngừng trọng, quát to một tiếng, chân phải bước lên một bước, bạch sắc quang mang chung quanh thân thể biến thành màu vàng, một tầng kim quang bắt đầu vạn vẹo vây chung quanh người của hắn, Long Dực Thôi Tinh còn thừa lại biến mất không còn lại gì, giống như nước rơi vào biển, không để lại chút dấu vết nào.

Kim sắc quang mang vặn vẹo nhưng không có biến mất, quang điểm biến mất, đột nhiên thân thể Chu Thiên Lộc bành trướng hơn trước rất nhiều. Không, không phải thân thể của hắn bành trướng, mà là chung quanh thân thể của hắn hình thành một tầng giáp, lóe hào quang của kim loại sáng chói mắt, bao trùm mỗi bộ vị thân thể của hắn, hàn quang trong mắt đại thịnh, ngẩng đầu nhìn Hải Như Nguyệt.

Những chuyện này xảy ra quá nhanh, hào quang biến mất thì áo giáp xuất hiện, Từ Đông tán thán nói:

- Không hổ là gia chủ Chu gia, đây cũng là một loại năng lực, kim loại biến thành áo giáp, lực phòng ngự tăng cường gấp ba.

Tề Nhạc tức giận nói:

- Hình như anh không lo lắng cho Như Nguyệt ah!

Từ Đông thấp giọng nói:

- Nếu như anh nhìn thấy Phách Vương Long toàn lực phát uy một lần, chỉ sợ sẽ không lo lắng cho nàng đâu.

Hải Như Nguyệt trên không trung cũng không có kinh ngạc vì đối phương xuất hiện một lớp áo giáp, hai cánh đập mạnh, thân thể nàng lại bay lên cao hơn mười mét, ngay sau đó, một tiếng long ngâm vang lên điếc tai, thân thể của Hải Như Nguyệt như sao băng, hóa thành một đạo hào quang, trực tiếp phóng thẳng vào Chu Thiên Lộc phía dưới.

Tề Nhạc nhìn thấy rõ ràng, thân thể Hải Như Nguyệt trên không trung cũng không phải bổ nhào thẳng xuống, mà giống như sấm sét trên không trung, không ngừng biến ảo thân hình, chuyện này khiến thân thể của hắn ma sát với không khí càng mạnh diện tích che phủ cũng rộng thêm. Có thể nhìn thấy rõ ràng, những nơi bạch quang đi qua, không khí xuất hiện vặn vẹo.

- Long Dược Thập Bát Kích kích thứ hai, Mục Dã Lưu Tinh.

Con mắt Từ Đông sáng lên.

Thân thể Chu Thiên Lộc cũng trở nên mờ đi, hai chân như đạp lên bộ pháp quỷ dị, áo giáp trên người cũng không gây ảnh hưởng tới tốc độ. Thời điểm thân hình Hải Như Nguyệt bổ nhào cách đầu của hắn không xa, bởi vì tốc độ quá nhanh, thân thể Chu Thiên Lộc đã biên thành mấy chục, căn bản không cách phân biệt đâu là thật, cái đó nào là giả.

Hai đạo quang mang vàng, trắng từ vụ va chạm của hai người tản ra, một cổ khí lưu bộc phát, trong khí lưu mang theo vô số mảnh vụn kim loại, bay tán loạn ra chung quanh.

Từ Đông vội vàng tiến lên một bước ngăn trước người Tề Nhạc, gầm nhẹ một tiếng, khí lưu màu trắng trên người của hắn bộc phát, đánh tan toàn bộ những mảnh vụn bay tới. Tình huống này cũng phát sinh bên phía bốn đại gia tộc, có thể tới đây đều là tinh nhuệ của các gia tộc, tuy mãnh vụn kim loại ẩn chứa lực công kích mạnh mẽ, xuất hiện phi thường đột ngột, nhưng vẫn không cách nào ảnh hưởng tới bọn họ. Chỉ có thể nghe thấy âm thanh kim loại rơi xuống đất.

Thân ảnh màu trắng lại nhảy lên, làm cho bốn đại gia tộc hoảng sợ là, rồng ngâm lại bộc phát lần nữa, công kích lần nữa, trong nháy mắt Hải Như Nguyệt cùng Chu Thiên Lộc công thủ mấy trăm lần, tuy nàng bị Chu Thiên Lộc đẩy lui, nhưng dù sao lực phòng ngự của Chu Thiên Lộc cũng kém hơn công kích của Hải Như Nguyệt, cho nên áo giáp kim loại trên người xuất hiện nhiều tổn thương.

Trong cái nhìn của Tề Nhạc, Hải Như Nguyệt lúc này như một thanh kiếm sắc bén, mà Chu Thiên Lộc phía dưới là khối kim loại cứng răn, nói khó nghe một chút là xác rùa đen, mặc dù kiếm sắc bén, nhưng không có chỗ ra tay.

- Long Vực, Như Nguyệt, một kích định thắng bại.

Từ Đông ngẩng đầu nhìn quay Hải Như Nguyệt, ánh mắt sau mặt nạ bảo hộ sáng lên..

- Long Vực là cái gì?

Tề Nhạc nghi hoặc hỏi.

Từ Đông thấp giọng nói:

- Long Vực là tuyệt chiêu mạnh nhất Như Nguyệt phải sử dụng nếu muốn sử dụng năng lực, cũng là một trong vài loại năng lực cường hãn nhất của cầm tinh Long long, ở trong Long Vực, thực lực của long gia tăng trên phạm vi lớn, mà ở long uy trong Long Vực áp xuống, thực lực của những sinh vật khác giảm mạnh. Chỗ kỳ dị chân chính trong đó chỉ có Như Nguyệt mới hoàn toàn tinh tường.

Thân thể Hải Như Nguyệt lúc này hoàn toàn hóa thành mây mù, nhưng không biết vì cái gì, liên hệ với khí tức của Kỳ Lân, Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện, mình nhìn thấy áo giáp màu trắng óng ánh trên người của Hải Như Nguyệt.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.