Siêu Thứ Nguyên Kết Nối Không Gian

Chương 73: Cự nhân Jaguar D. Saul



Dưới mưa bom bão đạn, do hải quân hạm đội phóng xuống hòn đảo Ohara. Người dân trên đó đa phần đều đã bị oanh thành thịt nát. Một số khác may mắn hơn thì tận dụng sinh mệnh ngắn ngủi, vội vàng dập tắt đám lửa đang cháy lan vào trong thư viện. Thời gian chưa qua bao lâu, bọn họ vậy mà lấp đầy một hồ nước chỉ bằng những quyển sách cổ. Nói thế để thấy, các học giả ở đây tôn sùng kiến thức đến mức độ kinh khủng ra làm sao.

Trên thực tế, số lượng khá lớn đạn pháo được bắn đi, không phải trực tiếp nhằm vào người dân thông thường. Nguyên nhân chủ yếu đến từ việc, theo phương xa nhìn vào đám hải quân dễ dàng bị hấp dẫn, bởi một bóng hình cao đến gần hai mươi thước. Không sai, tên xấu số kia chẳng ai xa lạ mà chính là Jaguar D. Saul, cựu Phó Đô đốc vừa đào ngũ cách đây chưa lâu.

Lại một quả đạn thép va thẳng vào người, “Con báo đốm” của thủy quân lục chiến đã phải dừng lại, hóa giải sóng xung kích sinh ra do va chạm. Chậm rãi bỏ xuống hai cánh tay, thứ đang che chắn cho cái đầu chẳng khác gì hùng sư kia. Cự nhân Saul không khỏi thở dốc từng hơi vì mệt mỏi. Mặc dù dòng máu người khổng lồ giúp hắn kháng đánh rất tốt. Tuy nhiên mọi thứ đều có giới hạn, nhất là khi rơi vào trường hợp bị tấn công liên tiếp như thế này.

- Không thể kéo dài thêm nữa! Bằng không Robin sẽ gặp nguy hiểm mất!

Cắn chặt lấy hàm răng làm phát ra tiếng kêu “ken két”, Saul nhìn chằm chằm vào một chiếc thuyền cách đấy không xa, trông tựa như đang suy tư điều gì đó. Hành động này của hắn, vô tình bị những đồng nghiệp cũ phát hiện. Bọn họ đều quay đầu nhìn nhau, thoáng chốc không biết nên phải ứng đối thế nào mới thích hợp?

- Là Phó Đô đốc Saul! Ngài ấy đang chú ý đến chúng ta kìa! – Một tên lính dời mắt khỏi ống nhòm, hốt hoảng hỏi thăm chiến hữu đứng bên cạnh.

- Có gì mà phải kinh sợ! Hắn hiện đã chối bỏ công lý rồi. Do đó trước mắt chúng ta chỉ là một kẻ phản bội mà thôi. – Người kia rất nhanh liền thể hiện rõ cái nhìn của chính mình. Từ trong ngôn từ trên có thể nhận ra, đây hẳn là một vị hải quân ghét ác như thù đi.

- Kế tiếp phải làm sao?

- Tiếp tục bắn! Chúng ta bên này vẫn còn vài vị Phó Đô đốc đó thôi. Ta không tin tên kia lại có thể chạy thoát được!

Một màn tương tự như trên xảy ra tại vô số chiếc chiến hạm, đang bao vây xung quanh hòn đảo Ohara. Trong số những nhân viên tham gia cuộc hành động lần này, có một bộ phận khá đông từng giao tiếp qua với Saul. Mặc dù sở hữu vẻ bề ngoài cồng kềnh, thế nhưng cự nhân lại là người vô cùng thân thiện. Hắn đối xử với đám thủ hạ cực kì tốt, cho dù có là trong hay ngoài chiến đấu cũng đều như thế. Do đó không phải ai cũng tình nguyện, diệt trừ đi người đàn ông đáng kính kia.

Tuy nhiên ước muốn cá nhân là một chuyện, việc thi hành nhiệm vụ lại là vấn đề rất khác. Sau khi được lệnh từ Phó Đô đốc Sakazuki, bọn hắn cũng chỉ còn cách bỏ qua tư tâm, tiếp tục phát động các lượt công kích mạnh mẽ. Điều này càng khiến cho Saul ở phía đối diện trở nên tức giận không thôi. Hắn cảm thấy mười phần bi thương, bởi thái độ mà đồng nghiệp cũ đối với mình.

- Là các ngươi ép ta đó!

Sau khi nói dứt lời, Saul ngay lập tức chạy thẳng về hướng đang diễn ra tiến công mãnh liệt nhất. Chỉ thấy cự nhân mở rộng hai cánh tay, trông dáng vẻ giống như muốn bắt lấy chiến hạm vậy. Sớm đã biết được sức lực tới từ vị cựu lãnh đạo này. Đám hải quân chẳng dám xem thường, trực tiếp gia tăng hỏa lực nhằm đẩy lùi bước tiến của hắn.

Để mặc cho từng quả pháo đánh trúng thân thể, trong nháy mắt Saul vững vàng đến bên cạnh mục tiêu đã được định sẵn. Hít sâu vào một hơi nhằm tụ lực, vài giây sau đó hắn liền ôm lấy cả chiếc chiến thuyền khổng lồ vào người. Trước hàng ngàn con mắt khó tin, cự nhân rống to một tiếng, trực tiếp nâng nó rời xa khỏi mặt biển. Nhận ra bản thân đã thành công, Saul nở nụ cười to như để phát tiết tâm tình vốn đang bị ức chế.

- Dereshishishishi! Bất cứ ai dám ngăn cản ta, đều sẽ bị xem là kẻ thù! Ta nhất định phải tiêu diệt hết bọn hắn.

- Cho nên bây giờ các ngươi hãy xuống nước chơi đi thôi! Dereshishishishi!

Chậm rãi mang theo thủy hạm từng bước dời xa bờ biển. Trong lúc này, Saul vẫn tiếp tục hứng trọn vô số công kích, tới từ những chiếc thuyền còn lại. Sau khi nhắm chuẩn vào một tiểu đội gần đó, hắn dùng sức nâng lấy vật nặng lên cao quá đầu, tạo thành tư thế sắp sửa tiến hành ném mạnh. Trông thấy việc làm điên cuồng trên, một vị lãnh đạo của hải quân đã không thể ngồi yên được nữa.

Đúng vào giây phút cuối cùng, Saul bỗng nhiên cảm thấy hai chân mình tê cứng. Theo quán tính, hắn chỉ còn cách đẩy đi cự hạm, nhằm tránh bị nó trực tiếp đè lên người. Mặc dù chẳng thể lợi dụng vật kia, đập lấy những tên đáng ghét gần đó. Thế nhưng khi chứng kiến đám hải quân bên trên ngã nhào, hắn cũng xem như an ủi được phần nào.

- Cứu mạng a! Cứu mạng a! – Vô số tiếng kêu rên phát ra, thoáng chốc làm cho chiến cuộc trở nên hỗn loạn vô cùng.

Tranh thủ cơ hội trên để lấy lại sức, Saul cúi thấp người quan sát hạ thân của mình. Trông thấy lớp băng dày đang đong cứng hai bàn chân, hắn không tránh được phải nhíu mày. Chứng kiến đồ chơi này xuất hiện, cự nhân biết người kia đã ra tay rồi. Theo một cách bản năng, hắn xoay thân lại hỏi thăm khoảng không phía sau.

- Là ngươi hả Kuzan?

- Ha ha! Lệnh triệu tập khẩn cấp một khi bị ngăn chặn bởi một kẻ phản bội. Điều đó sẽ chẳng hay ho gì, phải không ông bạn cũ?

Dưới sự yểm hộ tới từ tầng sương trắng mờ ảo, một thân ảnh dần dần hiện ra bên cạnh cự nhân. Chỉ thấy người kia có cơ thể cao gầy, nổi bật bởi mái tóc đen xoăn, cắt dọc theo gương mặt. Hắn khoác cho mình bộ đồng phục hải quân, với cổ áo thẳng dựng đứng. Đây là một biểu tượng đặc trưng cho công lý, thứ mà bản thân người này luôn theo đuổi. Tuy vẫn còn đứng yên tại chỗ, thế nhưng xung quanh tên kia lại đang lan tràn ra vô số tia khí lạnh. Đây được coi là minh chứng cho vị Phó Đô đốc nổi tiếng, người sở hữu năng lực của trái “Hie Hie No Mi” vô cùng hiếm có.

Đối diện với lời đe dọa tới từ đồng nghiệp xưa kia, Saul chẳng hề bày tỏ bất cứ sự sợ hãi nào. Trái lại khi trông thấy gương mặt quen thuộc trước mắt, cự nhân mười phần tức giận, gào thét thẳng thừng về phía đối phương.

- Kuzan, ngươi cảm thấy tự hào, vì cuộc tấn công nhằm vào những người vô tội này lắm sao?

- Thử nghĩ lại mà xem! Chính phủ chỉ cần tiêu diệt kẻ phạm tội là được rồi phải không? Vậy thì vì lý do gì, bọn họ còn hạ lệnh đồ sát cả hòn đảo Ohara cơ chứ?

- Mau tỉnh lại đi ông bạn! Đây nào phải là chính nghĩa mà chúng ta sùng bái đâu.

Lẳng lặng lắng nghe từng lời khuyên chân thành do chiến hữu phát ra, Kuzan nhẹ gật gật đầu. Tuy nhiên không chờ cho Saul kịp vui mừng, vị Phó Đô đốc kia dứt khoát cắt ngang màn thuyết giáo trên. Đặt từng bước chân hướng về phía cự nhân, hắn dùng giọng âm trầm, giảng giải cho hành vi của mình.

- Nếu là vì tương lai thế giới, thế thì không còn cách nào khác cả. Các học giả đã phạm luật, nên bắt buộc phải bị trừng phạt nặng nề.

- Cái gọi là công lý, nó tùy thuộc vào phía mà mỗi người ủng hộ. Đó cũng là nguyên do, ta không hề phủ nhận chính nghĩa của ngươi. Tuy nhiên nếu bây giờ ngươi vẫn cứ cố chấp, vậy thì chúng ta phải giao thủ với nhau rồi.

Nghe được những sự ngụy biện kia, Saul đã không thể kiềm chế tâm tình được nữa. Hắn chẳng thể ngờ tới, người đối diện lại mù quáng đến mức độ này. Biết là khó mà nói thêm được điều gì, cự nhân khẽ lùi về sau một bước, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào. Trông thấy đồng nghiệp làm ra phòng bị, Kuzan vẫn tỏ vẻ vô cùng ung dung. Đưa mắt nhìn về con thuyền cứu nạn đang sơ tán cư dân trên đảo, hắn cười như không cười dò hỏi người bên cạnh.

- Khi chúng ta trò chuyện, ngươi vẫn cứ lén lút trông theo nó. Nếu ta đoán không sai, hẳn là ngươi còn muốn đưa tiễn người nào đó lên đấy đi.

- Ngươi... Ngươi... Làm sao ngươi biết? – Saul há to miệng, do bất ngờ khi bị nhìn thấu ý đồ chân chính.

- Chúng ta quen nhau bao lâu rồi? Cá tính của ngươi ta còn xa lạ gì! Lại để ta đoán thêm lần nữa, ngươi định bảo hộ cho Olvia rời đi phải không?

Bởi vì tình huống lúc này khác biệt hoàn toàn so với nguyên tác. Bây giờ Saul vẫn chỉ ở một mình, chứ không phải bận rộn chiếu cố đến Robin nhỏ nhắn. Do đó Kuzan chỉ cho rằng, đối phương muốn tiếp ứng cho nhà khảo cổ kia mà thôi. Chậm rãi lắc lắc đầu, Phó Đô đốc tỏ ra rất tiếc nuối khi thông báo với đồng nghiệp cũ.

- Olvia là người dẫn đầu đoàn nghiên cứu phi pháp. Vì lẽ đó, sự tồn tại của nàng là không được cho phép. Ngươi nên vứt bỏ ý định trên đi thôi!

Âm thầm thở dài một hơi, bởi vì người trước mắt không quá rõ ràng tình huống ở đảo Ohara. Lúc này Saul cảm thấy may mắn không thôi. Hắn thật sự chẳng dám tưởng tượng, một khi Robin bị tên kia phát hiện, con bé sẽ gặp nguy cơ như thế nào. Hiện tại nếu Kuzan đã hiểu lầm, cự nhân cũng quyết định lợi dụng ưu thế này.

Ngay khi Saul còn muốn mở miệng đánh lạc hướng đối thủ, một biến cố kinh khủng bất ngờ phát sinh trước mắt hai người. Không biết từ khi nào, một con thuyền hải quân đã điều chỉnh họng pháo, nhằm vào hướng của tàu cứu nạn. Chỉ trong vài nhịp hô hấp, vô số loạt đạn lửa được bắn ra, nhấn chìm toàn bộ người dân trên đó xuống biển rộng.

Chứng kiến từ đầu đến cuối một màn mới vừa rồi, hai mắt Saul trợn trắng lên vì giận dữ. Hắn bỏ mặc hết thảy để chạy đến bắt lấy Kuzan. Đi kèm theo đó là vô số tiếng rống lớn, vang vọng khắp cả hòn đảo nhỏ.

- Bọn hải quân khốn nạn! Các ngươi vậy mà tàn sát bình dân vô tội. Kuzan chết tiệt, ta xem như nhìn lầm con cẩu vật như ngươi rồi!

Lời con tác: Chúc đọc giả buổi tối chủ nhật đọc truyện vui vẻ. Nếu cảm thấy nó hay thì xin để lại Like và Hoa cho những người khác chú ý đến nha. Chân thành cảm ơn mọi người.


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.