Trực tiếp đi đến bãi đỗ xe ngầm, Lục Thiên Thần lấy xe đưa Đường Phong trở về.
“Hắn nói gì với cậu?” Một bên kéo ra cửa xe bên phó lái, một bên hỏi.
“Trừ bỏ Charles, Ivan sẽ không vì chuyện khác mà đến tìm tôi.” Đường Phong vịn cửa xe xoay người ngồi xuống, Lục Thiên Thần nhanh chóng từ mặt khác ngồi vào.
“Hắn lại hỏi cậu Charles ở chỗ nào?”
Đút chìa khóa khởi động xe, Lục Thiên Thần điều khiển xe đi ra khỏi tòa nhà chứa hội trường, trên không của thành thị phồn hoa là một mảnh đêm đen sương mù, ánh sao cùng đèn đuốc chiếu rọi lẫn nhau, ở trên đài là ngôi sao được người chú ý, đến dưới đài cũng chỉ là một người bình thường.
“Thực đáng tiếc tôi lại không biết Charles ở đâu, tốt lắm, chúng ta không cần nói về đề tài này, nếu bàn tiếp thì đầu của tôi sẽ nhanh hôn mê.” Đầu tựa vào lưng ghế dựa, Đường Phong mở ra kính xe hít một hơi, gió đêm lành lạnh mang theo nhè nhẹ hơi sương mà đánh vào trên mặt cậu.
“Đóng cửa sổ lại đi, trời mưa.”
Tay chắn trước mặt, Đường Phong hơi mở to mắt theo kẽ ngón tay nhìn đến một chút mưa bụi ở trong gió đêm ung bay, giống như vô số sợi tóc bạc tinh tế rơi xuống ở bên cạnh những ngọn đèn đường phát ra những ánh sáng xinh đẹp.
“Buổi tối anh có việc không? Nếu không có chuyện gì đặc biệt liền lái xe đi hóng gió đi, không cần phải gấp gáp đưa tôi về.” Chạy qua một ngã tư đường náo nhiệt, dưới ánh đèn neon vẫn là những con người hưởng thụ cuộc sống về đêm của thành thị, hoặc là một đám những cô gái tươi trẻ xinh đẹp cùng nhau vui đùa chạy dưới mưa phùn, hoặc là hai nam nữ ân ái đang chăm chú nhìn nhau.
“Nhìn thế giới bên ngoài, có đôi khi làm cho tôi có cảm giác không chân thật.” Hít vào một hơi thật sâu, nhịn không được rùng mình một cái.
“Sẽ cảm mạo.” Người lái xe đưa mắt nhìn nam nhân đang dựa vào cửa kính, một tay nắm vô lăng, tay kia ấn nút mở nhạc làm nỗi bật sự yên tĩnh trong đêm, thanh âm du dương dễ nghe giống như dòng nước tươi mát tùy ý tuôn ra.
Này âm nhạc, này mưa, còn có này đêm.
Khiến Đường Phong đột nhiên rất muốn nhắm mắt lại chậm rãi lâm vào bóng đêm xây dựng giấc mơ.
“Lục Thiên Thần, hỏi anh một vấn đề.”
“Ân.”
“Người không có khả năng trẻ mãi, không phải nói vài chục năm sau hoặc hai người đối mặt vài năm sẽ cảm thấy chán ngấy, nếu có một ngày tôi già đi, bị bệnh, thậm chí khi đến trung niên sẽ mập ra lại hói đầu,” Đường Phong hơi nghiêng đầu, một tay che mưa bụi, hỏi, “Anh còn có thể đối tốt với tôi như bây giờ không?”
“Tôi sẽ đối tốt với cậu.”
“Sẽ cung cấp tiền tài giúp đỡ, vậy còn trên tình cảm, anh có nghĩ tới không?” Đường Phong đem vấn đề nhập vào hiện thực, lấy khả năng cùng cách làm người của Lục Thiên Thần, cho dù sau này hai người càng lúc càng xa, Lục Thiên Thần cũng sẽ không keo kiệt mà bang trợ người đã từng có chút tình cảm.
Đơn giản nhất chính là cung cấp tiền tài, chỉ là Đường Phong cũng không cảm thấy bản thân sau này sẽ thiếu tiền.
Xe dần dần rời xa quảng trường náo nhiệt, hai bên đường chỉ còn lại những ngọn đèn đường phát ra ánh sáng mờ nhạt do nước che phủ.
Mưa vẫn tí tách rơi, triền triền miên miên như muốn khóc nỉ non vài ngày mới có thể chậm rãi ngừng lại.
“Nói thật.” Đường Phong bổ sung một đoạn.
“Tôi không biết.” Lục Thiên Thần do dự nửa giây, cuối cùng vẫn là nói thật với Đường Phong.
Lời thề, cho dù nói ra cũng không thể cam đoan có thể tiếp tục lưu giữ, vậy không bằng không nói.
“Đối với tương lai, tôi không có nắm chắc, không biết bản thân ở tương lai sẽ có lựa chọn gì, cho nên cho dù hiện tại tôi trả lời cậu, có lẽ sau này cũng sẽ không có hành vi tương tự.” Chậm rãi nói xong, đồng thời Lục Thiên Thần cũng cho xe chạy chậm lại thẳng đến dừng dưới một đèn đường ven đường, lưu lại một mảnh bóng ma dày đặc.
Cho dù hiện tại bọn họ có cảm tình, cũng gần như tồn tại dưới điều kiện bọn họ thưởng thức lẫn nhau, loại bỏ thưởng thức cùng bản tính nguyên thủy mang đến xúc động, bọn họ còn lại cái gì?”
Mặc kệ là Lục Thiên Thần, Charles hay Albert.
Đây là hiện trạng mà Đường Phong có thể nhìn rõ, trong cảm tình mà cậu cùng bọn họ dây dưa không rõ có đủ loại nhân tố, nhưng này đó cũng không đủ để cậu cùng bất cứ ai trong bọn họ đi đến cuối cùng.
Cho nên cậu lựa chọn chính là không chọn, thích liền ở cùng nhau, không thích liền tách ra.
Khi một người không thích ngươi, mặc kệ ngươi làm cái gì thì trong mắt đối phương đều là ngu xuẩn cùng khiến người cảm thấy nhàm chán, không còn yêu, chỉ còn lại chút đồng tình khiến người cảm thấy ghê tởm.
Loại cuộc sống đáng buồn lại trói buộc này không phải là thứ mà một nam nhân có được sinh mệnh thứ hai sẽ đi truy đuổi.
“Hôm trước tôi đã đáp ứng một bộ điện ảnh thuộc loại tiểu chế tác ở Mĩ.” Đường Phong nói.
Lục Thiên Thần lộ ra chút nghi hoặc, Đường Phong tiếp tục nói: “Tuy rằng là tôi tự chủ trương, thù lao cũng chỉ có một trăm vạn, nhưng tôi hi vọng anh có thể đồng ý lựa chọn của tôi.”
“Nếu là lựa chọn của cậu, tôi sẽ đồng ý.” Trầm mặc một hai giây, Lục Thiên Thần hơi nghiêng người, vươn tay cầm lấy bàn tay tùy ý đặt trên đùi của Đường Phong, “Đối với vấn đề vừa rồi tôi muốn bổ sung một chút, đối tương lai tôi không xác định, tôi cũng không cho cậu được lời hứa gì, nhưng tôi sẽ hết sức cùng cậu đi xuống.”
Ánh mắt đối phương trong hoàn cảnh hôn ám lại sáng rực như mắt mèo lại kết hợp cùng thanh âm của Lục Thiên Thần phá lệ mang đến cảm giác thâm trầm nghiêm túc.
“Số tuổi của tôi kỳ thật không nhỏ, những gì anh nói tôi đều có thể hiểu được, cũng có thể lý giải.”
Cậu sẽ không giống như lúc trẻ tuổi mà cường liệt khát vọng có được tình yêu vĩnh viễn sánh cùng trời đất, nhưng mỗi người, mặc kệ là trẻ tuổi hay trải qua tang thương, cũng sẽ chờ đợi một tình yêu mà họ có thể dựa vào suốt đời.
Điện ảnh mới, làm sao không phải là một khiêu chiến mới trong cuộc sống của bọn họ?
Đường Phong yên lặng mỉm cười, hy vọng bộ điện ảnh này có thể cho Lục Thiên Thần, Charles cùng Albert xem đều hiểu được, nếu bọn họ truy đuổi một Đường Phong mà bọn họ cho là vĩ đại, vậy đến lúc quay xong bộ điện ảnh này, hết thảy giữa bọn họ cũng có thể chấm dứt.
Không, có lẽ không cần đến lúc quay xong.
“Cái gì?” Tiểu Vũ cơ hồ là từ ghế nhảy dựng lên, trợn mắt há mồm nhìn vẻ mặt thản nhiên của Đường Phong, nháy mắt có một loại cảm giác nói không nên lời.
Bình thường chọn lựa điện ảnh cùng tham dự hoạt động cơ hồ là cô đều sẽ cùng nam nhân thương lượng, hiện tại lại cứ như vậy ngồi trước mặt cô, giống như chào hỏi mà nói cho cô, cậu tự tiện tiếp một bộ điện ảnh từ nước ngoài.
“Tôi đã cùng bên sản xuất cùng đạo diễn bàn tốt lắm, một tháng sau liền vào đoàn làm phim.”
“Không, không, không, không phải vấn đề này, Đường Phong, anh khi nào thì đi nói chuyện điện ảnh? Chúng ta là một đoàn đội, sao anh có thể tự mình chủ trương?” Hít sâu một hơi, tiểu Vũ có chút đau đầu ngồi xuống một lần nữa, “Chúng ta đang tích cực tìm kịch bản cho anh, anh vừa mới bắt đầu gia nhập giới điện ảnh, không thể vội vàng xao động như vậy.”
Tiểu Vũ còn tưởng rằng Đường Phong mấy tháng này đều không tìm được kịch bản tốt, ai ngờ là tự mình đi nhận một kịch bản từ nước ngoài.
“Tôi cảm thấy đó là một bộ điện ảnh không sai, đạo diễn của phim mặc dù không nổi tiếng trong nước, nhưng lại là một đạo diễn có danh tiếng có tài hoa ở nước ngoài, chỉ là phong cách làm phim hơi mới lạ, phim của ông ấy rất có tính khiêu chiến, tôi muốn nếm thử một chút.” Mấy tháng không có đóng phim, cậu đã có chút ngứa ngáy khó chịu.
Đường Phong không phải một tiểu minh tinh mới ra đời đối cái gì cũng không hiểu, ưu thế của cậu ở chỗ bản thân một người liền quy hoạch tốt một đường tương lai sự nghiệp, không có đối thành danh có quá nhiều suy nghĩ.
Nên có cuối cùng sẽ có, chỉ là cần một ít thời gian mà thôi.
“Vậy ít nhất anh cũng phải nói với chúng tôi một tiếng.” Tiểu Vũ trừng mắt Đường Phong, một bộ dáng nghiêm khắc phê bình giáo huấn.
Đường Phong giơ tay, cười nói: “Được rồi, tôi sai lầm rồi.”
“Chỉ có lần này, lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa. Aizz, anh khiến tôi không biết nói gì mới tốt, tuy rằng Lục tổng khiến chúng tôi để cho anh tự do lớn nhất, nhưng chúng ta dù sao cũng là một đoàn đội, Đường Phong, anh tự mình ra ngoài tìm điện ảnh hẳn là có nguyên nhân đi?” Tiểu Vũ không ngốc, cô biết cách làm người của Đường Phong, nam nhân này đột nhiên tự mình đi nhận điện ảnh còn gạt bọn họ, nhất định là có lý do đặc biệt.
“Bởi vì mọi người sẽ không để cho tôi nhận bộ điện ảnh này.” Đường Phong vừa nói xong thì Tiểu Vũ liền lộ ra biểu tình muốn khóc.
“Sao anh biết chúng tôi sẽ không để cho anh nhận a, ngay cả loại điện ảnh như [Ác ma đường mòn] anh cũng quay rồi, chẳng lẽ còn có cái đáng sợ hơn?” Tiểu Vũ tự nói liền khẩn trương lên, “Sẽ không phải đề tài mẫn cảm gì nữa đi?”
“Không phải.” Đường Phong lắc đầu, cậu không thích điện ảnh dính quá nhiều vào đề tài mẫn cảm.
Thở dài nhẹ nhõm một hơi, Tiểu Vũ nói: “Đó là điện ảnh gì, anh đã tự tiện quyết định nhận, hiện tại ít nhất cũng phải cho chúng tôi biết để chuẩn bị cho tốt.”
Đường Phong mỉm cười nói, “Hợp đồng cùng những tài liệu khác tôi sẽ gửi đến hòm thư của cô, còn có phương thức liên lạc với chế tác vân vân, kỳ thật không cần đặc biệt chuẩn bị cái gì, mọi người chỉ cần mua chút thức ăn có nhiệt lượng cao là được.”
“Thức ăn có nhiệt lượng cao?” Tiểu vũ không hiểu được, hình thể của Đường Phong rất tốt, không cần gầy xuống hay tăng lên.
“Ân, tôi muốn trong vòng một tháng tăng thêm bốn mươi ký.”
“Lục tổng, nhất định phải khuyên nhủ Đường Phong a, sao có thể nhận bộ điện ảnh kia chứ?” Tiểu Vũ vội vàng chạy đến văn phòng của Lục Thiên Thần, vừa vào cửa liền vấp ngã suýt nữa quỳ xuống.
“Chậm rãi nói.” Chậm rãi phun ra ba chữ, nam nhân ngồi phái sau bàn làm việc tiếp tục cúi đầu xử lý công việc, không có vì sự đột ngột của Tiểu Vũ mà giật mình.
Vỗ nhẹ ngực của mình, Tiểu Vũ hít sâu một hơi lấy lại chút lý trí.
“Lục tổng, Đường Phong tự mình nhận một bộ điện ảnh…” Tiểu Vũ còn chưa nói xong, Lục Thiên Thần liền sáp một câu: “Không có vấn đề gì, cậu ấy có thể nhận điện ảnh theo ý mình.”
Thật sự là một ông chủ khẳng khái hào phóng.
Tiểu Vũ khẽ thở dài một cái, từ lúc nhập đạo đến nay đây là lần đầu tiên nhìn thấy ông chủ cho ngôi sao cấp dưới có quyền lực lớn như vậy, bất quá tâm tư của Lục Thiên Thần đối Đường Phong thì cô nhiều ít cũng cảm giác được một chút dù cho tất cả mọi người không nói rõ.
Đánh bạo, Tiểu Vũ thẳng eo nghiêm túc nói: “Lục tổng, tôi cảm thấy ngài cấp Đường Phong quá nhiều quyền lực, cậu ấy vừa mới vào nghề không bao lâu, đối với rất nhiều chuyện trong vòng luẩn quẩn này đều không hiểu được, cứ mặc cậu ấy loạn chọn điện ảnh sẽ đối sự nghiệp tương lai của cậu ấy tạo thành ảnh hưởng.”
Thấy Lục Thiên Thần không lên tiếng, Tiểu Vũ tiếp tục nói: “Lần này Đường Phong gạt chúng tôi tự nhận điện ảnh, đầu tiên đã vi phạm điều ước trong hợp đồng cậu ấy ký kết với công ty, hơn nữa Đường Phong đáng lẽ nên thừa dịp [Ác ma đường mòn] có thanh danh lớn ở nước ngoài mà duy trì hình tượng hảo hảo phát triển sự nghiệp, bộ điện ảnh cậu ấy chọn lần này chẳng những muốn hóa trang biến dạng tăng cân, còn là một nhân vật phản diện, tôi cảm thấy điều này ảnh hưởng không tốt đến hình tượng của Đường Phong.”
Nói xong toàn bộ, Tiểu Vũ chờ phản ứng của Lục Thiên Thần, phản ứng của người sau chính là không phản ứng.
“Lục tổng, ngài nên nói gì a.”
“Người bị làm hư không phải Đường Phong, mà là cô.” Đặt viết xuống, Lục Thiên Thần đem một phần văn kiện ném qua một bên.
Tiểu Vũ không rõ: “Lục tổng?”
“Cô cảm thấy Đường Phong thành danh cùng cô có bao nhiêu quan hệ? Tiểu Vũ, lấy tư chất cùng kinh nghiệm của cô không mang được Đại minh tinh, tôi từng suy xét đổi cô đi, một lần nữa cấp Đường Phong một người đại diện càng xuất sắc, nhưng là Đường Phong nói tôi cho cô lưu lại.”
Lục Thiên Thần ngẩng đầu nhìn vào mắt cô gái, tiếp tục nói: “Bởi vì năng lực cùng kinh nghiệm có hạn của cô, cũng bởi vì trên bản chất là cô suy xét cho Đường Phong, tôi có thể lý giải hết thảy những gì cô vừa nói với tôi, nhưng tôi cần cô hiểu biết một chút, chức trách của cô là nghe theo sự an bài của Đường Phong cùng giúp đỡ cậu ấy, còn những chuyện khác không cần cô đi quản.”
Lời này trực tiếp lại đả thương người, nhưng cũng là chính giữa hồng tâm.
“Dựa theo những gì cậu ấy nói mà làm, đi xuống chuẩn bị mọi thứ cho bộ điện ảnh mới, hoặc là rời đi.” Lục Thiên Thần thản nhiên nói một câu, “Nhớ kỹ thân phận cùng vị trí của cô.”
…..
Này tính là dung túng sao?
Khi Lục Thiên Thần cùng Đường Phong đi siêu thị mua một đống lớn đồ ăn vặt cùng lòng trắng trứng linh tinh để tăng cân, hắn nhịn không được mà hỏi bản thân.
“Thoạt nhìn thật sự quá tuyệt vời, tôi sẽ ăn sạch toàn bộ chúng.” Ngồi trên xe sửa sang lại túi đồ ăn vặt, Đường Phong lấy ra từ bên trong một thanh chocolate mở ra, bắt đầu cắn xuống phát ra tiếng vang thanh thúy.
“Anh để ý tôi ăn đồ ăn vặt trên xe của anh sao?” Ăn cũng đã ăn mới bắt đầu hỏi.
Lục Thiên Thần nhìn nam nhân bên cạnh vùi đầu vào ăn đồ ăn vặt giống như một đứa con nít thích ăn đồ linh tinh, đột nhiên có loại cảm giác nói không nên lời, giống như có người hung ác cầm một cọng lông chim không ngừng trêu chọc quả tim của hắn.
Rõ ràng là một người không còn nhỏ, lại có vẻ mặt hưng phấn khi nhìn đến đồ ăn vặt giống như thấy gì đó thật tốt, nếu không phải Lục Thiên Thần mười phần hiểu biết Đường Phong không phải người lựa chọn điện ảnh tùy tiện, hắn thật sự muốn hoài nghi Đường Phong nhận bộ điện ảnh kia chỉ là lấy cớ.
“Không ngại.”
Ăn ở đâu cũng không để ý.
“Vậy anh để ý tôi ăn trở nên béo ú sao?” Đường Phong cong khóe môi.
Tầm mắt Lục Thiên thần quét qua Đường Phong, hơi vài phần cố ý quét một lần từ trên xuống dưới, Đường Phong cũng tùy ý để cho đối phương ngắm ngía.
“Trước mắt không ngại.”
“Trước mắt?” Đây là có ý gì, Đường Phong hỏi, “Vậy còn về sau?”
Sự tình về sau thì có thể nói sau.
Sau khi nhận điện ảnh, mục tiêu hiện tại của cậu là trong vòng một tháng tăng bốn mươi ký, đây cũng không phải là chuyện dễ dàng làm được, ẩm thực bình thường rất khó đạt được tiêu chuẩn này, đồng thời với việc ăn đồ ăn vặt, Đường Phong phối hợp với chuyên gia dinh dưỡng dùng thuốc tăng cân, có thể giúp người tăng cân trong thời gian ngắn.
Nhưng là chuyên gia dinh dưỡng còn phải phục vụ cho Lục Thiên Thần, cho nên một tháng này Đường Phong lại được đến ở trong biệt thự của Lục Thiên Thần.
Phòng vẫn như cũ là căn phòng vào ở lần đầu tiên, mọi thứ đều không có thay đổi, xung quanh được dọn dẹp thực sạch sẽ, cẩn thận tính toán, cư nhiên đã qua đi gần một năm.
“Hôm nay tuyết sắp rơi đi?.” Trải qua cái cuối tuần đầu tiên, Đường Phong ngồi bên cạnh lò sưởi âm tường mà lui thành một đoàn, trên người mặc một bộ áo ngủ màu trắng mềm mại lại ấm áp, đôi chân cũng được một đôi vớ nghiêm cẩn bao lại.
Không thích hương vị của điều hòa, cậu luôn hướng đến có thể không dùng liền sẽ không sử dụng điều hòa, may mắn trong nhà Lục Thiên Thần có lò sưởi âm tường, có thể cho cậu ngồi bên cạnh sưởi ấm.
“Sắp.” Lục Thiên Thần ngồi ở đối diện tùy ý lật quyển sách trong tay.
Trong không khí lưu chuyển một loại không khí tên là yên tĩnh, ấm áp lại nhu thuận, theo thời gian lại lưu thêm nhiều đốm lửa.
Mấy ngày hôm trước vẫn là thời tiết mát mẻ, hôm nay nhiệt độ không khí lại đột nhiên lạnh xuống, tính toán thì thời gian cũng sắp đến tháng mười một, cách ngày tuyết rơi cũng không xa, ngay lúc trước khi Đường Phong chính thức bước vào đoàn phim liền có thể nhìn thấy trận tuyết đầu tiên của mùa đông.
“Anh nhìn chằm chằm tôi làm gì?” tầm mắt dời khỏi kịch bản, Đường Phong vừa nhấc đầu lên liền nhìn thấy Lục Thiên Thần mắt không chớp nhìn cậu, cậu cong môi nở nụ cười, ngón tay trạc trạc khuôn mặt bắt đầu trở nên mềm mại của bản thân, “Thế nào, tôi không phải thực đẹp đi?”
Uống thuốc tăng cân một tuần, Đường Phong hiện tại đã béo lên mấy kg thoạt nhìn so với lúc trước có chút khác nhau, như là góc cạnh trên khuôn mặt có nhiều hơn một ít thịt, hai má mềm mềm nhìn thực muốn nhéo, ngẫu nhiên cúi đầu cũng sẽ có cái cằm nho nhỏ.
“May mắn là có hiệu quả, bằng không tôi thực thảm.” Chính mình kéo ra cổ áo ngủ cúi đầu nhìn, Đường Phong cười nói, “Rất nhanh bụng của tôi sẽ thành bụng thịt mỡ, đến lúc đó không nên cảm thấy tôi ghê tởm a.”
“Tôi xem xem.” Nói xong liền nhảy khỏi ghế, hai ba bước đi đến trước mặt Đường Phong, nửa ngồi xổm vươn tay cởi áo ngủ của cậu.
“Uy, anh có cần trực tiếp như vậy không?” Hai tay vội vã bắt lấy tay Lục Thiên Thần, Đường Phong co chân cuộn tròn lui về sau, “Tôi thế nhưng sẽ thẹn thùng.”
“Thẹn thùng?” Lục Thiên Thần suy trì tư thế nửa ngồi ngẩng đầu nhìn nam nhân, trong mắt hàm chứa ý cười rõ ràng.
“Uy uy uy, Lục Thiên Thần Lục tổng tài, anh có thể không cần lộ ra biểu tình giống như những gì tôi nói đều đáng chê cười hay không?” Nhấc chân đạp lên vai Lục Thiên Thần, “Đừng kéo quần áo của tôi.”
Lục Thiên thần vươn tay bắt lấy chân nam nhân liền muốn cởi đôi tất làm cho Đường Phong ấm áp dễ chịu, lộ ra một bàn chân trắng trẻo sạch sẽ.
“Anh không cần nắm mắt cá chân của tôi rồi nhìn như vậy a, thoạt nhìn rất giống biến thái.” Rụt trở về, Đường Phong cười vỗ vỗ vai Lục Thiên Thần, “Đứng lên a, quỳ làm cái gì, giống như là muốn cầu hôn tôi vậy.”
“Cậu sẽ đồng ý sao?”
“Cái gì?”
Lục Thiên Thần mở ra hai tay ôm lấy eo của nam nhân, đầu gối lên đùi Đường Phong: “Cùng tôi kết hôn.”
Đường Phong vươn tay dò xét cái trán của Lục Thiên Thần, “Không phát sốt.”
“Tôi nói đùa.”
“Anh làm tôi giật cả mình.” Nam nhân nở nụ cười, hơi nhảy dựng.
Lục Thiên Thần đứng lên, tay lập tức tiến vào trong quần áo Đường Phong, thân thể béo lên mấy kg càng thêm mềm mại, sờ đến giống như bánh miên hoa, nếu như ăn….
Hẳn là cũng thực ngọt.
Đã vài tháng, từ lúc ở Việt Nam Đường Phong bị Charles thiết kế mang đi, hắn cũng không có chạm qua Đường Phong, thậm chí cũng không yêu cầu cái gì, hai người bình thường ngay cả hôn môi đều không có.
Điều này ít nhiều khiến Lục Thiên Thần có chút uể oải, không phải bởi vì bọn họ không có thân thiết, mà Đường Phong có vẻ đối điều này có cũng được mà không có cũng không sao, không thể nghi ngờ là thuyết minh lực hấp dẫn của bản thân đối Đường Phong kỳ thật cũng không lớn, cũng có thể Đường Phong người này rất thanh đạm.
“Hôm nay trời rất lạnh, cùng nhau ngủ đi.” Rốt cục cố không được cái gì, Lục Thiên thần nói xong lời thật lòng, áp lực xung động của bản thân, nhẹ nhàng hạ xuống mặt nam nhân một nụ hôn.
Hắn nhớ rõ chuyện hắn đáp ứng Đường Phong, đứng ở vị trí ngang hàng, mà không phải làm vật sợ hữu hay giam cầm.
“Anh xác định?” Đường Phong bị ép dựa vào lưng ghế dựa, cậu lôi kéo cánh tay Lục Thiên thần đặt trên cái bụng mềm mềm của mình, “Tôi béo lên.”
“Ân, mềm mềm.” Nhéo nhéo, xúc cảm thật tốt.
“Không phải cái này…” Đường Phong cười khổ, “Hiện tại anh còn có thể đối tôi cứng rắn lên, chờ tôi triệt để tăng bốn mươi kg, anh còn có thể có hứng thú với tôi sao?”
Lục Thiên thần do dự một chút, không phải suy xét về vấn đề của Đường Phong, mà là tưởng tượng bộ dáng trở nên mập mạp của Đường Phong, như thế nào đột nhiên cảm thấy cũng thực khả ái?
Đường Phong không biết Lục Thiên Thần suy nghĩ cái gì, cậu nghĩ đến đối phương chỉ là do dự đơn thuần.
“Đêm nay có thể cùng ngủ với tôi, chỉ cần anh có thể tại sau khi tôi tăng cân vẫn có thể ngủ cùng tôi là được.” Cũng không tin Lục Thiên Thần còn có thể có hứng thú với cậu.
“Không được.” Lục Thiên Thần lắc đầu, bổ sung, “Thêm một cái điều kiện, nếu như tôi có thể sau khi cậu béo lên vẫn thực có hứng thú, sau này cậu không được hoài nghi cảm tình tôi đối với cậu.”
Đường Phong cong môi: “Nghe giống như đối tôi không có hại gì, đi.”