Sau khi đo chiều cao thì có chỉ còn lại 40 thí sinh đủ tiêu chuẩn. Mười người cao dưới 1 m 6 phải ra về, một số thí sinh rất buồn bã đành ôm đồ ra ngoài ngồi trên ghế làm khán giả.
Tiếp theo là thi bật xa. Phần này Tèo không dùng đến khinh công của mình, vì nếu lộ ra nhiều quá, một nhảy của Tèo có thể nhảy gần 10 m thì vô lý quá, hắn chưa muốn phải thành tầm ngắm của giới báo chí rồi bị đem ra mổ xẻ thử nghiệm nên Tèo căn cứ theo người nhảy cao nhất mà nhảy nhỉnh hơn.
Tí và Tín cũng thừa sức vượt qua bài kiểm tra vì hai đứa chân rất khoẻ, lại là dân lao động nên bật cao là chuyện nhỏ. Điều Tèo không ngờ là thằng nhóc Thái thiếu gia cũng đậu. Cũng không phải là hạng giá áo túi cơm.
Lần này thì không ai bị loại vì từ mục hai trở đi sẽ không loại trực tiếp theo mỗi đề mục mà tính tổng điểm và biểu hiện, bao gồm thể thức thi đấu cuối cùng.
Tèo đoạt hạng nhất trong đề mục chạy 30m. Nhờ luyện tập hàng ngày mà tốc độ của Tèo không ai có thể vượt qua được. Ban tuyển sinh cũng mồm chữa O kinh ngạc với tốc độ của hắn.
Nhưng đến lúc thi chuyền vào khung thành bằng hai chân thì lại làm khó cho Tèo. Chính xác hơn là hắn không biết tạt bóng. Tuy hắn dùng cả hai chân nhưng tất cả đều là sút. Hắn dùng má ngoài để sút vào khung thành, bóng bay căng như kẻ chỉ. Một trong số đó văng trúng xà ngang rồi bật ngược lại như đạn bắn làm vỡ một cái máy quay phim của một phóng viên xấu số.
Ông Frank đặc biệt chú ý đến biểu hiện của Tèo. Tèo có tốc độ và lực sút của một cầu thủ chuyên nghiệp. Đúng là một viên ngọc thô chưa được mài giũa. Ông bỗng nghĩ ra một ý tưởng rồi nói nhỏ vào tai Thuận, người trợ lý của mình:
- Tôi muốn tăng thêm đề mục tâng bóng để kiểm tra cảm giác bóng của các thí sinh.
Thuận gật đầu rồi tập hợp 40 thí sinh còn lại phổ biến đề mục phát sinh từ huấn luyện viên trưởng:
- Thầy Frank đột xuất đề nghị thêm đề mục tâng bóng. Các em phải tâng bằng hai chân trên 40 cái, có thể dùng mọi vị trí còn lại để tiếp tục tâng bóng, khi nào đủ số rồi thì có thể dừng. Mỗi em lấy bóng rồi đứng gĩan cách nhau ra mà tâng. Các trợ lý sẽ quan sát và giúp các em. Rồi ọk bắt đầu.
40 thí sinh chạy ra sân sau khi lấy mỗi ngừơi một trái bóng. Tèo chọn một chỗ khá thoáng rồi bắt đầu tâng. Trước giờ hắn tâng bóng không bao giờ đếm mà phải tính bằng tiếng. Trong ảo cảnh Tèo phải tâng liên tục mỗi ngày ít nhất là 5 tiếng trước khi bắt đầu những bài tập khác.
Thời gian đầu khi mới học tâng bóng, hắn phải tâng không ngừng nghỉ mỗi đêm, ngay cả khi thức dậy ở hiện thực mỗi sáng hắn cũng phải tập tâng bóng. Nếu hôm nào quá mệt thì sẽ bị điện giật đầu nhức như búa bổ nên đành phải vác xác đi tập bất kể gió mưa bão tố.
Hiện giờ trình tâng bóng của Tèo đã đạt đến mức lô hoả thuần thanh, nhắm mắt cũng tâng được chứ đừng nói là 40 cái.
Nói thì nói vậy nhưng Tèo vẫn có ý hơi sợ là hắn làm gì đó khác người nên hắn để ý xung quanh thấy các bạn tâng bóng mắt nhìn chăm chú vào bóng, miệng lẩm rẩm đếm số thì hắn cũng bắt chước. Tèo thảy bóng lên nhìn chăm chú rồi tâng bịch bịch bịch.
20…21…22
Thật ra Tèo không biết được là nhìn chăm chú vào đếm là dành cho gà thôi chứ dân chuyên nghiệp hoặc đã qua luyện tập thì họ tâng bóng bằng cảm giác, một lúc tâng 2 trái còn được. Tí và Tín là trường hợp đó.
Tí vừa tâng bóng lên đầu rồi giữ thăng bằng trên trán vừa nói với thằng bạn:
- Ê Tín, mày nhìn thằng Tèo kia kìa, đúng là dân gà, mắt không bao giờ rời bóng, miệng đếm như tính số đề vậy mày.
Tín đang làm kỹ thuật vòng bóng qua chân (around the world) rồi đưa bóng lên cao đỡ bằng gáy, nghe bạn mình nói vậy thì cười cười:
- Ừm nhìn mắc cười thật. Mà mày đừng chọc nó, nó có nghề đó. Đánh giỏi lắm, ban nãy nếu không có ông Hải ra cản thì tao bị nó đập giống mày rồi.
Tí nhớ lại, nghiến răng ken két, nhưng nghĩ một hồi cũng thôi, thở dài:
- Ừm, du sao cũng là lỗi tao, tao thó đồ của nó trước, hồi trên xe bus, tao thấy nó giống việt kiều nên tới gần giả bộ làm quen rồi thó mất 50 ngàn với bao ốc vít của nó. Tưởng dê béo ai ngờ cũng là dân giống anh em mình. Có dịp tao phải trả lại cho nó bộ đồ nghề sửa xe rồi làm hoà.
Tín bất ngờ, hắn không ngờ sau lưng còn có mâu thuẫn như vậy, vội đồng ý:
- Ừ nếu vậy nó tức nên nó đấm mày là đúng rồi. Mà hình như nó còn giữ sức lại chứ không thì mày không chỉ bầm mắt đâu con. Tao nghĩ nếu nó cũng vào được học viện thì mình nên làm hoà, ban nãy tao thấy mày với nó hợp tác chơi thằng công tử kia điệu lắm mà.
Tí hất bóng lên cao, phun bãi nước bọt xuống rồi kỹ thuật đỡ bóng bằng mu bàn chân, bực mình nói:
- Mẹ cái thằng công tử mất dạy, nghĩ mình có chút tiền, có chút quan hệ rồi bố láo. Ban nãy đập nó đúng là đã thật. Mà mày nhìn thằng đó kìa, cũng có nghề vl ra ấy chứ.
Tín nhìn qua thì thấy Thái thiếu gia tâng bóng điệu nghệ, hất bóng lên xoay người 180 rồi kẹp bóng bằng hai chân rồi sau đó thả xuống tiếp tục tâng.
Tèo tâng một hồi cảm thấy quá đơn điệu nên hắn bắt đầu biểu diễn kỹ thuật, thế là hắn hất bóng lên, sau đó tâng bằng vai phải, xong chuyền qua vai trái rồi đổi sang tâng đầu. Với trình của hắn mà bắt tâng chân không thì đúng là vác dao mổ trâu đi đập muỗi.
Tí huých cù chỏ vào Tín rồi hất đầu qua hướng Tèo:
- Ê mày thằng Tèo biểu diễn kìa, quả là nó còn giấu nghề. Ê Ê Ê thằng nhà giàu kia làm gì kìa...
Thái thấy Tèo biểu diễn nên ngứa mắt, thù mới hận cũ, dù sao Thái cũng đã hoàn thành vượt mức bài kiểm tra nên hắn dừng lại, sút mạnh trái bóng của mình về phía Tèo.
Thuận bên ngoài thấy cảnh này cũng lắc đầu, nghĩ thầm:
- Bọn nhóc này lại định gây sự gì nữa đây.
Huấn luyện viên Frank cũng hứng thú nhìn qua.
Bóng bay đến Tèo, Tèo cảm nhận được ngay. Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, hắn đang chán đến mức chỉ muốn vừa nằm vừa tâng bóng thì có ngay một trái khác bay tới. Tèo hất trái bóng của mình lên rồi khéo léo đỡ trái bóng của Thái bằng ngực. Tèo hơi thấp người điệu nghệ khống chế rồi tâng một lần hai quả bóng.
- Á đù, thằng này chắc có nghề xiếc mày ơi- Tín kêu thằng bạn.
- Tâng một lần hai quả mà lại nhanh như vậy, tao bắt đầu thấy thú vị rồi đấy. -
Tí cười cười rồi giật lấy bóng của bạn mình, sau đó cũng tâng một lần hai quả như Tèo. Tuy tốc độ không nhanh bằng nhưng để tâng hai quả cùng lúc là chuyện không đơn giản.
Hiện trường bây giờ chỉ còn có Tèo và Tí cùng thi nhau tâng bóng. Những người khác sớm đã dừng lại và theo dõi trận đấu kịch liệt này. Từng tiếng cỗ vũ vang lên xung quanh:
- Hay quá bạn ơi
- Tâng như xiếc tụi bây ơi
- Siêu vãi tè mày ạ. Tao tâng một trái còn khó. Cố lên hai anh zai ơi.
Huấn luyện viên Frank cũng thấy hứng thú, ngăn không cho Thuận thổi còi dừng lại mà tiếp tục quan sát. Khuôn mặt tươi rói như bắt được vàng.
Ông đề nghị thi tâng bóng vì một cầu thủ giỏi nhất định là phải biết tâng bóng hai chán. Đó không còn là một kỹ năng biểu diễn mà chính là điểm mấu chốt của cầu thủ. Tâng bóng giỏi nghĩa là cảm giác bòn tốt. Mà trong bóng đá, cảm giác bóng là điều vô cùng quan trọng. Nếu có ai nói tâng bóng không tốt vẫn làm cầu thủ được thì cầu thủ đó chỉ dừng lại ở giải phong trào.
Khi thấy Tèo và Tí đấu nhau, ông rất ngạc nhiên và mừng ra mặt. Ông không ngờ lứa cầu thủ này lại có những người xuất sắc đến vậy.
Thái nhìn thấy thái độ huấn luyện viên, rồi nghe những tràng cỗ vũ thì nóng mặt. Ông dọn cỗ cho tụi mày à?
Thái lén lút đá một trái bóng lăn đến bên chân Tèo với mục đích làm Tèo vấp phải ngã sấp mặt.
Tèo mừng rỡ khi lại thấy một trái nữa tiến đến. Thế là hắn lại dùng chân khống chế quả bóng đó lên rồi tâng 3 quả cùng lúc.
- Xiếc bóng đá tụi bây ơi, xiếc bóng đá.
- Đù, tâng 3 trái cùng lúc.
Tiếng hoan hô và trầm trồ vang lên càng dữ dội. Có đứa còn khoa trương hơn, trực tiếp quỳ lạy Tèo.
Tí nhìn qua lắc đầu rồi cũng dừng lại, nói với Tèo:
- Tao nể mày rồi Tèo ơi. Tao thua! Tâng hai trái là tao thấy mẹ rồi. Nghỉ đê.
Tèo nghe vậy thì hất cả ba quả lên cùng lúc rồi dùng trán, rất điệu nghệ hứng cả ba quả theo hình đường thẳng xếp chồng lên nhau, sau đó đi một vòng rồi thả xuống. Tèo vênh mặt lên nhìn qua Tí dáng vẻ ngạo nghễ: