Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1812



Ông ta cũng không hề khách sáo, nhìn Tư Mã Cương, cảm nhận được.

khí tức cuồng bạo phát ra từ Tư Mã Cương thì đã biết thực lực của người này rất mạnh!

Nhưng đây là Đông Hải!

Giang Ninh đã nói rằng bất kể ai đến thì danh xưng của vùng cấm Đông Hải sẽ không bao giờ bị phá vỡ.

Cho dù phải hy sinh như thế nào.

“Đại trưởng lão!”

Tư Mã Tuyền thật sự vội vàng lắm rồi Đây là Đông Hải đấy!

Đây là vùng cấm đấy!

Không nói tới sự đoàn kết của những người này, để bảo vệ Đông Hải, thật đúng là tới tính mạng cũng không cần, chỉ cần một mình Giang Ninh thôi, thì cho dù là đại trưởng lão tới, cũng chưa chắc có thể lấy lòng cho tốt.

“Xin đại trưởng lão nghe tôi một lời!”

Từ Mã Tuyền vội vã nói: “Đây là vì nhà họ Tư Mã đấy!”

Nếu thực sự chọc giận Giang Ninh, hậu quả thật không thể tưởng tượng!

Tư Mã Cương híp mắt lại, nhìn Tư Mã Tuyền, nở nụ cười khinh miệt Ông ấy läc đầu, dường như có hơi không dám tin.

Từ Mã Tuyền thế mà lại nói giúp cho những người Đông Hải kia, lẽ nào bị Giang Ninh cầm tù rồi, khiến cậu ta dám phản bội lại nhà họ Tư Mã sao!

“Vi nhà họ Tư Mã?”

Tư Mã Cương lườm Tư Mã Tuyền, sát khí trên mặt dần trở nên mạnh mẽ, đôi con ngươi ấy không khỏi hung hãng: “Giang Ninh này, giết Tư Mã Cao, phế Tư Mã Hãng, bây giờ tôi muốn giết nó, anh lại bảo tôi đừng ra tay, còn nói với tôi, là vì suy nghĩ cho nhà họ Tư Mã?”

“Tư Mã Tuyền!”

Ông ấy bỗng nhiên nổi trận lôi đình hét một tiếng: “Tôi xem anh, là muốn tìm chết!”

“Cộp”

Tư Mã Tuyền lập tức quỳ xuống: “Đại trưởng lão bớt giận! Xin đại trưởng lão nghe tôi nói… at Cậu ta chưa nói xong, Tư Mã Cương đã đá một chân tới, trực tiếp đá bay cậu ta, dừng lại ở chỗ cách xa mười mấy mét, lăn qua lăn lại mấy vòng mới dừng lại.

“Ọc?

Tư Mã Tuyền chưa nói được gì, mở miệng liền nôn ra một ngụm máu tươi.

Cậu ta muốn giải thích, nhưng càng vội càng rối, căn bản không mở nổi miệng.

Đây là ở Đông Hải đó!

Đây là vùng cấm đấy!

Đây là địa bàn của Giang Ninh đó!

Cậu ta thực sự là vì nhà họ Tư Mã, bởi vì Giang Ninh… thật sự không thể trêu chọc được.

“Tôi cho các người một phút”

Tư Mã Cương nhìn người xung quanh mình, mắt nhìn chäm chăm Đàm Hưng: “Giao Tư Mã Hẳng ra, ngoài ra, gọi Giang Ninh tới chịu chết *** Ông ta dùng sức siết nằm đấm, khớp xương kêu lên rắc rắc!

Hôm nay, nếu bọn họ không nghe lời mình, vậy đừng trách bản thân giết sạch.

Cái gì mà vùng cấm Đông Hải, chỉ bằng những kẻ trước mặt đây, ông ấy nhìn một cái, chẳng có một ai có thể sống sót dưới tay ông ta.

Ông ta không chịu được, nhà họ Tư Mã lại phải chịu nhục nhã như thế trước mặt những kẻ này.

Chuyện mất mặt như vậy, Tư Mã Tuyền lại cũng có thế làm rat Đợi ông ấy giết Giang Ninh xong, sẽ từ từ tính sổ với Tư Mã tuyền!

“Tư Mã Hãng, tôi sẽ không thả đâu”

Đột nhiên, từ đẳng sau Tư Mã Cương, truyền tới một giọng nói, còn có Tư Mã Tuyền văn chưa đứng dậy, không khỏi bị chấn động, bất chấp bản thân còn bị thương, vội vàng bò dậy, nhìn Giang Ninh đang tiến tới, sắc mặt ngay trong nháy mắt bỗng trở nên trắng bệch.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.