Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1619



Đôi chân của ông ta rời mặt đất, vẻ mặt của người đưa tin càng lúc càng đỏ lên, dần dần trở nên tím tái.

“Thế này đi, cậu cũng mang một bức thư của tôi về đưa lại cho ngài Hắc Sơn này” Giang Ninh hé mắt: “Tôi không chỉ muốn nắm quyền phổ trong tay, mà tôi còn muốn công bố tất cả quyền phổ này… A, đúng rồi, tôi đã phát hiện ra trang thứ tư của quyền phổ, sẽ nhanh chóng lấy nó đi thôi. Ông hỏi ngài Hắc Sơn này một chút xem ngài ấy có muốn lấy không?” Vừa nói xong, Giang Ninh buông tay sau đó tát một cái vào mặt ông ta, cái tát này còn mạnh hơn ban nấy!

Bốp!

Sứt đầu mẻ trán!

Vẻ mặt của người đưa tin cũng biến dạng!

Đây chính là tin mà Giang Ninh muốn ông ta mang về!

“AP Người đưa tin kêu la thảm thiết, lăn lộn trên đất, hai tay ôm lấy mặt mình, liên tục kêu khóc.

Có thế nào ông ta cũng không dám tin, ông ta đại diện cho ngài Hắc Sơn, thế mà Giang Ninh không những dám xé nát bức thư mà ngài Hắc Sơn gửi tới mà còn ra tay với ông ta!

“Đàm Long!” Giang Ninh kêu lên một tiếng.

Nhóm Đàm Long nhanh chóng tiến lên.

“Người tới đây đều là khách, không thể để người ta nói Đông Hải không có quy tắc” Giang Ninh quát lên: “Chú Cẩu có dạy anh cách đãi khách của chỗ chúng ta chưa?” “Dạy rồi!” Cơ thể Đàm Long chấn động một cái, trong lòng cảm thấy vô cùng rối rắm, máu trên cả người cũng trở nên sôi trào!” Cái người đưa tin này là tới từ những gia tộc lánh đời có tiếng, thần bí, thâm sâu khó đoán. Thế nhưng trong mắt Giang Ninh, cho dù là ai tới thì cũng không thể phá được quy tắc ở Đông Hải!

Cho dù ông trời có tới đây, nếu dám ra vẻ ta đây ở đây thì anh cũng bắt phải quỳ xuống!

“Chiêu đãi ông ta thật tốt đấy!” Giang Ninh nói xong thì xoay người rời đi, nhóm Đàm Long nhanh chóng tiến lên đưa người đưa tin đi.

Phòng tiếp khách!

Võ quán Cực Đạo này có một phòng tiếp khách vô cùng đặc biệt.

Lúc này người đưa tin đang ngồi ở đó, không thể nhúc nhích!

Ông ta nhìn chiếc bàn trước mặt, từng chai rượu mạnh, hơn nữa còn có vô số món ăn ngon trên bàn, không biết nhóm Đàm Long đang muốn làm gì.

“Chú Cẩu đã dạy chúng tôi phải lấy đức để thu phục người khác” Đàm Long vừa tới vừa rót rượu: “Nếu đã tới Đông Hải thì là khách của Đông Hải, chúng tôi luôn đối xử nhiệt tình với khách của mình” “Đúng thết” Đám người ngồi xung quanh đồng loạt hô lên.

“Các người muốn làm gì?” Người đưa tin lo lắng hô to: “Rốt cuộc thì các người muốn làm gì?” Tôi nói cho các người biết nhé, tôi là người của ngài Hắc Sơn, nếu các người dám động tới z     Ông ta còn chưa nói xong thì một bàn tay đột nhiên xuất hiện nắm lấy cằm của ông ta, sau đó bóp mở miệng ông ta ra.

Một ly rượu trắng nhanh chóng được đổ vào miệng ông ta!

“Ừng ực!” “Rượu ngon, đương nhiên phải thưởng thức cả đồ ăn ngon” Một người cầm lấy đũa gắp một miếng thịt sau đó nhét vào miệng người đưa tin, cũng không đợi ông ta nuốt đã nhanh chóng gắp một miếng thịt khác bỏ vào miệng, sau đó lại tiếp tục đổ rượu vào…

“Ôi Ôi!” Người đưa tin như muốn khóc.

Cho dù đây có là rượu ngon hay đồ ăn ngon thì kiểu ăn cơm thế này cũng khiến ông ta sống không bằng chết!

Ông ta là người của gia tộc lánh đời, ông ta chính là người của nhà họ Phương cơ mà!

Ông ta phải thưởng thức bữa tiệc chiêu đãi này trong suốt một giờ đồng hồ, ba bình rượu trắng có nồng độ mạnh đều nằm hết trong bụng ông ta, gương mặt ông ta đỏ bừng, chân cũng không đứng vững.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.