Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1103



Nhìn biểu cảm của Mạc Bắc, Mạc Thành Lâm chỉ biết sự tình phiền toái lớn rồi.

Lúc này ông ta cũng chẳng muốn dạy dỗ Mạc Bắc nữa, nếu cứ để chuyện này chuyển biến xấu, vậy nhà họ Mạc… hoàn toàn kết thúc.

Mạc Thành Lâm lập tức phái người đi đến khu vực khai thác mỏ, bị bảo vệ ngăn lại “Ai đó, từ đâu đến đây, đến đây làm gì?” Vừa mới bị trừ tiền thưởng tháng này, bảo vệ đang rất khó chịu, không cần biết người đến là ai, cậu Ninh đã nói, chó mèo gì cũng không cho đi vào nữa.

“Ông chủ nhà họ Mạc, Mạc Thành Lâm, muốn gặp Giang Ninh” Mặc Thành Lâm chắp tay với bảo vệ, trên mặt mang theo ý cười, vô cùng khách khí.

Người xung quanh đều ngây ngẩn cả người.

Ngay cả vị bảo vệ kia cũng giật nảy mình, tưởng mình nghe lầm.

Nhà họ Mạc, ông chủ?

Là nhà họ Mạc ở thành phố Đồng Sơn á hả? Trong ngành công nghiệp khai khoáng ở Tây Bắc, nhà họ Mạc được xem là nhân tài kiệt xuất!

Thế nhưng người ta khách khí với mình như thết “Nhờ câu thông báo giùm một tiếng, ông chủ nhà họ Mạc Mạc Thành Lâm muốn gặp cậu Giang Ninh, muốn nói lời xin lỗi với ngài ấy, hy vọng ngài ấy có thể cho tôi cơ hội này” Bùm— Mạc Thành Lâm vừa dứt lời, không chỉ có bảo vệ, mà ngay cả tài xế lái xe của ông ta, còn có Mạc Bắc đều ngơ ngác đứng tại chỗ, nửa ngày cũng không hoàn hồn nổi.

Khách khí như vậy, thậm chí có chút hèn mọn, người này thật sự là Mạc Thành Lâm sao?

“Ba.” Mạc Bắc cắn răng, trong lòng có chút không cam tâm nhưng không dám phát tác.

Anh ta không hiểu nổi chỉ là Giang Ninh mà thôi, Mạc Thành Lâm có cần phải làm đến mức này không, không phải chỉ là Lâm Thị thôi sao, bọn họ đều đã bị chính anh ta đẩy vào ngõ cụt, tại sao Mạc Thành Lâm còn muốn khúm núm tới cửa giải thích như vậy chứ?

Anh ta lợi hại đến mức đó sao!

“Mày câm miệng lại cho bai” Mạc Thành Lâm quay đầu, sắc mặt trầm xuống: “Mạc Bắc, ba nói cho con biết, nếu hôm nay con không xin được sự tha thứ của Giang Ninh, thì hậu quả con gánh không nổi!”

Cả người Mạc Bắc run lên.

“Tôi đi vào báo một tiếng.” Bảo vệ cũng bị dọa sợ.

Ông chủ của một gia tộc lớn đối đãi như vậy khiến anh ta cảm thấy căng thẳng, vội vàng chạy vào tìm Hoa Sinh thông báo tình huống.

Ở cửa, Mạc Thành Lâm đứng chờ, không được sự cho phép của Giang Ninh, ông ta không dám bước vào nửa bước.

Mạc Bắc không dám nói lời nào, dù trong lòng anh ta không phục nhưng không dám lên tiếng phản bác.

Phản ứng của Mạc Thành Lâm làm cho anh ta có chút hoảng hốt.

“Âm ầm—” Đột nhiên, cửa sắt mở ra, một chiếc ô tô biển số phương Bắc chậm rãi lái ra khỏi khu vực khai thác mỏ, Mạc Thành Lâm nhìn đến biển số xe thì biến sắc.

Ngay cả Mạc Bắc, sau khi nhìn chằm chằm vào biển số xe một lúc, siết chặt nắm tay theo bản năng.

“Là nhà họ Long!

Trái tim anh ta đập kịch liệt. ở Phương Bắc, gia tộc giàu có nhất chính là nhà họ Long, trên đầu xe của bọn họ có biểu tượng đặc biệt, người của nhà họ Long đến thành phố Tây Sơn ư2 Mạc Thành Lâm không nói gì, lặng lẽ gật đầu, hơi ra hiệu xem như chào hỏi, nhưng chiếc xe kia trực tiếp rời đi, ngay cả cửa kính xe cũng không kéo xuống.

Gia tộc giàu có nhất, có quyền coi thường nhà họ Mạc!

Mặc Thành Lâm không nói gì, chỉ quay đầu nhìn thoáng qua Mạc Bắc mặt cắt không còn một giọt máu.

Chẳng mấy chốc, một chiếc xe khác lại đi ra, cũng mang biển số xe của phương Bắc!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.