Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 9: Sau Trận Chiến



Chương 9: Sau Trận Chiến

Tin tốt: Nhóm của Hiệu trưởng đã trở về, cứu viện cũng đã tới nơi.

Tin xấu: Thương vong quá nhiều.

Đây cũng là lần đầu tiên Long và Phượng nhìn thấy vị tân hiệu trưởng này. Cũng phải nói người này rất xui xẻo, ngay kỳ học đầu tiên đã xảy ra chuyện không may.

Hiệu trưởng là một người đàn ông còn khá trẻ khoảng chừng 30 - 40, tóc dài tới vai, dù làm trong bộ giáo dục nhưng người này lại có chi chít hình xăm trên người, vì ở quá xa nên Long không nhìn rõ người này là xăm cái gì.

Về phía hiệu trưởng, mặt người này bây giờ đã đen như đáy nồi. Đặc biệt là khi nhìn thấy t·hi t·hể của một số giáo viên, tay ông đã vo chặt đến không thể chặt hơn. Uy áp trên người không có che dấu phát ra.

‘’Lũ khốn kiếp!’’

‘’Rầm…’’

Lời nói vừa dứt, tất cả mọi người trên sân đều có cảm giác bản thân đã một đầu quái vật để ý tới. Lông gà trên người Long đều nổ tung, cả người cậu không khỏi có cảm giác mát lạnh.

Cũng may uy áp này không hề hướng tới bọn hắn mà là bọn quái vật, mấy tên này giờ đây khổ không thể tả. Cả đám đều như có thù với Newton bị đè bẹp bẹp xuống ép đến độ gần bằng cái dĩa mới dừng.

Một hồ nước máu cứ như vậy hình thành ngay giữa sân trường, cũng may mọi người đều đã vội vàng chạy lên cao.

‘’Hiệu trưởng thật là..’’ Người thủ lĩnh của nhóm giáo viên chốt chặn chỉ tặc lưỡi lắc đầu.

Mà uy áp từ tân hiệu trưởng phát ra không chỉ kích thích lũ quái vật, mà cả hầm ngục sâu bên dưới cũng hoạt động tích cực hơn trước.

‘’Grào…’’

Một tiếng rống từ dưới lòng đất vang lên, tiếp đến là mặt đất bị chia làm đôi, một cánh tay khổng lồ từ khe hẹp đưa lên.

‘’Rầm…rầm…’’

Cơn dư chấn từ đó tạo thành đ·ộng đ·ất, tiếng thét từ học sinh ở các tòa khác nhau vang lên.

Quân viện trợ khi thấy cảnh này đều chửi ầm lên, rồi vội vàng chia nhau chạy tới các nơi trấn giữ. Chỉ để lại nhóm thầy hiệu trưởng đối đầu với hầm ngục.

Tân hiệu trưởng khinh bỉ xì một tiếng, đưa tay ra hiệu cho cấp dưới. Mấy người phía sau thấy thế liền gật đầu rơi xuống chỗ nhóm phòng thủ đang đứng.

‘’Mau tản ra các nơi khác đi, chỗ này để chúng ta lo liệu.’’

Thế là các học sinh và giáo viên bắt đầu chia đội đi săn lùng những con yêu quái còn sót lại trong các phòng học.

Đến khi tất cả mọi người đều đi chỉ còn lại các thành viên nồng cốt, tân hiệu trưởng mới bắt đầu ra tay.

‘’Mày gan to bằng trời! Dám đi tới địa bàn của tao.’’ Các hình xăm trên người hiệu trưởng bắt đầu phát sáng, một đầu rồng xanh từ phía cánh tay hiệu trưởng bắt đầu đi ra.

Đối diện với cánh tay khổng lồ từ mặt đất, nó không hề sợ hãi mà thét lớn:

‘’Rống….’’

—-------------



Phượng và Long cuối cùng cũng tụ hội với các em,

Trên đường trở về cả hai cũng không quên ghé qua phòng truyền thông để đoán hai ông bạn, cùng với đó là chặt một vài con yêu quái lạc đường.

Hiển nhiên người Last Hit là Long.

Người nhà đều an toàn làm sự khẩn trương trong người Long giảm đi đôi chút, ngay khi được thông báo ngôi trường đã quay trở lại thế giới thực. Cậu liền suy nghĩ tới nhà của bọn hắn.

‘’Tớ phải đi trước! Cậu và các em cứ ở lại kiểm tra một lần rồi hẵng về.’’

Phượng ban đầu còn muốn cản Long, nhưng lại nghĩ tới an toàn của mẹ và các em nên cũng đành thôi. Còn nói về an toàn của Long, thực lực mà cậu biểu hiện ngày hôm nay đã cho cô một cái nhìn khác.

Đặc biệt là khi biết về bí mật của cậu, cô cũng an tâm hơn nhiều.

Tạm biệt mọi người, Long liền tìm cách lẻn ra ngoài qua cửa sau nhà trường, nơi này mặc dù đã bị bao vây bởi xe cảnh sát và những đơn vị khác. Cơ mà mật độ lại không nhiều bằng cổng trước, cho nên Geppo thành công qua mắt mọi người thoát ra ngoài.

Ngay khi thoát khỏi nhà trường, Long liền mở hết tốc độ điên cuồng chạy về nhà. May cho cậu là hiện tại mọi người đều đang sợ hãi núp ở trong nhà, nếu không ngày hôm nay sở cảnh sát đã nhận được điện thoại về một dị nhân đang chạy vượt tốc độ cho phép trong thành phố.

Gần về tới nhà, Long liền nhìn thấy con đường phía trước đã bị cảnh sát trải dây ngăn lại. Không chỉ một mà tất cả con đường hướng về khu nhà cậu đều bị phong tỏa.

‘’C·hết tiệt!’’ Long chửi bậy một tiếng rồi quyết định dùng Geppo nhảy qua khu dân cư để tiếp tục. Cơ thể được cường hóa bởi 3 môn thần công, nên thân thủ Long khi dùng Geppo thành công qua mắt được cảnh sát đột nhập vào trong.

Vào được bên trong, cả người Long liền trở nên không thoải mái. Giống như bản thân đang bị ai đó theo dõi, Long cảnh giác nhìn xung quanh nhưng lại không thấy ai.

Mà quỷ dị hơn nữa, nơi cậu đi qua đều không có một bóng người, thậm chí là không thấy một đơn vị cứu trợ nào. Theo lý mà nói bọn hắn ít nhiều đã phải xuất hiện ở đây.

Càng ngày càng phát hiện những điều không hợp lý làm Long trở nên mất bình tĩnh, dù trong đầu không ngừng nhắc nhở bản thân phải giữ tỉnh táo.

‘’Mẹ kiếp!’’ Long chửi bậy một cái, sau đó cắn răng nhảy vào trong không gian của hệ thống.

Ngay khi tiến nhập vào hệ thống, đầu óc Long thoáng thanh tĩnh trở lại. Cũng vì điều này mà cậu xác nhận, ở bên ngoài bản thân đã bị người khác thao túng, ngoài ra không gian của hệ thống còn có công dụng chống mê hoặc mặc dù đại giới có chút lớn.

‘’Bây giờ còn chưa c·hết thì chỉ có 2 trường hợp, một là mình đã nằm trong tay bọn nó, hai là bản thân đang bị điều khiển đi tới nơi khác.’’

Nghĩ một hồi, Long quyết định lại dựa vào vận may tìm cách phá giải. Dù sao đây cũng là một phần ý định ban đầu của cậu khi lao vào nơi này, sau nhiều lần quay thưởng với hệ thống.

Cậu cũng đã mò ra chút quy luật của nó, cho nên để hiểu rõ hơn cách sử dụng thứ này. Đem bản thân đặc vào nguy hiểm là điều hiển nhiên phải làm

[Quỷ Khí: +310] Đây là thu hoạch của Long sau trận khổ chiến tại trường, cậu quyết định tiếp tục đốt hết chúng vào gacha.

‘’Được rồi tới đi! Cho ta thứ hữu dụng vào.’’

Vòng quay số phận lại bắt đầu chuyển động, những âm thanh quen thuộc vang lên, những con chữ làm lòng người xao xuyến lại một lần nữa xuất hiện trước mặt cậu.

[Bạn đã quay vào ô may mắn lần sau]

[Bạn đã quay vào ô may mắn lần sau]

…x10



Khuôn mặt Long vô cảm trước những dòng thông báo của hệ thống, không có gì nha chỉ là 12 lần quay xịt mà thôi, đây là điều bình thường.

‘’Chúc mừng bạn đã nhận được kỹ năng 2 sao: Mê Hồn Đại Pháp (Thế Giới Kim Dung)’’

‘’Chúc mừng bạn đã nhận được vật phẩm 0 sao: súng nước’’

‘’......’’

‘’Chúc mừng bạn đã nhận kỹ năng 2 sao: Toàn Chân Kiếm Pháp (Thế Giới Kim Dung)’’

‘’.......’’

‘’Chúc mừng bạn nhận được vật phẩm 0 sao: bom khói’’

‘’......’’

‘’Chúc mừng bạn được vật phẩm 0 sao: áo choàng.’’

‘’.....’’

‘’Chúc mừng bạn nhận được vật phẩm 1 sao: Giày chạy bộ (Thế giới Pokemon)’’

‘’.....’’

‘’Chúc mừng bạn nhận được kỹ năng 2 sao: Giải trừ ảo thuật [Genjutsu Dissipation] (Thế giới Naruto)’’

Nhận Kim Gia chiếu cố, Long cảm thấy thực lực của trong ngày hôm nay đủ đem cả cố gắng mười mấy năm của mình treo lên đánh 3 ngày 3 đêm. Thì ra đây là lý do Hacker luôn bị toàn dân F11.

Suy nghĩ lung tung một chút, cơ mà Long coi như xác định được một đầu quy luật của cái vòng quay này. Khi dùng trong trường hợp nguy hiểm, tỷ lệ cao sẽ nhận được phần thưởng dùng để đối ứng trường hợp đó.

VD chính là 2 chiêu chuyên dùng để trị ảo thuật, cơ mà Long cảm cái thấy cái này không khác gì nhảy múa trước lưỡi hái tử thần. Thứ nhất, trời mới biết cậu có thể kịp rút ra phần thưởng trong lúc đó hay không, thứ hai muốn nhận kỹ năng thì bản thân phải luôn ở một khu vực an toàn.

Nên bây giờ tình huống của cậu chính là đang b·ị b·ắt giam đi, Long suy nghĩ một chút rồi quyết định quay trở lại thế giới thực.

….

Long mở mắt ra, 2 bắt đầu kết ấn:

‘’Giải trừ ảo thuật’’

Tầm nhìn của cậu ngay lập tức bị biến đổi, Long cuối cùng cũng biết được bản thân ở đâu.

‘’Sương mù sao…Cũng tốt, ít nhất là không phải trong nhà giam.’’ Xung quanh chỉ là làn sương trắng, tầm nhìn của cậu gần như bằng không. Long thử vận nội lực đẩy làn sương đi, cũng may cách này hữu dụng tầm nhìn của Long được kéo dài hơn 3m.

Cậu sau đó liền lấy ra đống đồ vật vừa lấy được từ hệ thống mặc lên người, vật phẩm trang bị nha không mặc lên người còn rút ra để làm gì.

Sau khi cường hóa áo choàng bằng [Cà Sa Phục Ma Công] Long bắt đầu lên đường khám phá nơi này. Vì thời gian đang gấp rút, nên là cậu không hề tiếc rẻ thể lực spam liên tục Geppo.

Phối hợp với giày chạy bộ cậu vừa lấy được, Long gần như hóa thành tàn ảnh sương mù xung quanh thì bị đẩy ra tạo thành một đường thẳng có nhìn thể nhìn thấy được trong thời gian ngắn.



Chạy một hồi cũng không biết bao lâu, Long cuối cùng cũng nhìn thấy được bóng người.

Người kia mặc lấy bộ đồ bó sát màu đỏ, sau lưng đeo lấy một đài máy phát điện với 2 cột thu lôi, đầu đội mũ bảo hiểm hiệp sĩ thời trung cổ. Chỉ là bộ dáng người kia lúc này không khác gì cậu ban nãy.

Không cần nghĩ cũng biết người này là anh hùng, dù sao ngoài bọn họ ra còn có ai sẽ mặc đống đồ đó ra ngoài đường (Cosplayer??)

Sau khi được Long giải trừ ảo thuật, mặt cô nàng liền giãn ra cả người xuất hiện tia điện dọa cậu lui lại một hồi.

‘’Úi! Cậu nhóc sao cậu lại ở đây?’’ Cô nàng hơi bất ngờ khi nhìn thấy Long, xong lại giật mình thét lớn: ‘’Thôi c·hết! Mọi người đâu rồi..’’

Long nhìn bộ dáng hớt ha hớt hải của cô nàng liền thầm lặng lùi về sau vài bước, trong lòng không ngừng nghi vấn việc làm của bản thân ban nãy là đúng hay sao.

Giống như nghe được tiếng lòng của cậu, cô nàng liền dừng lại vài giây cuối cùng mới xấu hổ gãi đầu:

‘’Xin lỗi nhé! Đã để lại ấn tượng xấu với em rồi.’’

‘’Haha…không có sao hết chị ạ.’’

‘’Thế,làm sao nhóc lại tới được nơi này rồi. Theo lý mà nói em không nên xuất hiện ở đây mới đúng.’’

Long thấy thế cũng liền bắt đầu giải thích, từ việc bản thân cậu đến từ đội hỗ trợ, cho đến trận phòng thủ tại trường, sau đó là về nhà rồi lạc tới đây.

Nữ anh hùng chăm chú lắng nghe cậu nói từ đâu tới cuối, khuôn mặt cũng trở nên biến chuyển từ nghiêm túc tới bất ngờ rồi thành khâm phục cuối cùng thành chán nản.

‘’Nếu những gì thằng bé này nói là thật, vậy thì cái tổ đội kia cũng quá ghê gớm rồi đào tạo ra một tên quái vật như này. Tên anh hùng kia không phải sướng phát rồ rồi, cơ mà cảnh sát bên ngoài có đang nghiêm túc làm việc không? Tại sao lại để thằng bé này đi vào.’’

Nữ anh hùng suy nghĩ một chút cuối cùng tin lấy, bởi lượng Ki mà Long đang phát ra đã đủ bảo chứng thực lực của cậu. Với cả nếu đã là kẻ địch thì việc đầu tiên cậu sẽ làm chính lấy mạng của cô chứ không phải nói chuyện.

Dù sao ai lại chọn nói dối trước một cái máy phát hiện nói dối chứ.

‘’Nếu vậy thì mọi chuyện nhờ cậu đấy! Tiểu quái vật..’’

‘’Haha..đừng đề cao em quá, em chỉ là người hỗ trợ thôi.’’

Tiếp đó nữ anh hùng liền đem tình hình hiện tại nói cho Long rồi lập tức lên đường.

Trong lúc đi cả 2 bắt đầu phân công công việc, Nữ anh hùng sẽ đảm nhiệm công việc tìm đồng đội trong khi Long tiếp tục làm bảo vệ.

‘’Nhớ nhé! Ngay khi đánh thức mọi người, ta và nhóc phải ngay lập tức đem [Radagirl] rời đi.’’

Long gật đầu không nói lời nào, tình huống hiện tại cậu đã nắm rõ. Đúng như dự đoán ban đầu, nơi này là một không gian khác nằm đè lên thế giới thực. Chỉ khác ở chỗ, làn sương mù này cũng không phải kẻ địch tạo ra mà là do bên mình, hơn nữa lý do khiến cho tất cả bị chìm trong ảo giác chỉ là do dư chấn từ v·a c·hạm của cao thủ 2 bên.

Bây giờ bọn hắn chuẩn bị phá giải loại ảo thuật này, chỉ là cách này không phân địch ta, cho nên điều này đồng nghĩa đem kẻ thù đánh thức cùng một chỗ.

Còn tại sao không sử dụng nhẫn thuật của Long để giải, đơn giản thôi không có cách tìm bọn hắn trong làn sương mù này.

Long có thể tìm thấy nữ anh hùng đơn thuần là may mắn, mà người bọn hắn sắp tìm tới thì là bởi 2 bên đã giữ liên lạc từ trước. Còn những người còn lại thì không..

Nghĩ tới cảnh sắp phải chiến đấu, tay Long không khỏi run rẩy một hồi. Nữ anh hùng nhìn thấy còn tưởng do cậu lo sợ liền mở miệng an ủi. Nhưng cô nào biết, cái tên này run rẩy đơn giản là vì đã kích động hỏng, cứ tưởng không còn cơ hội nhập hàng.

Ai nghĩ tới từ trên trời rơi xuống đĩa bánh, hơn nữa còn là bánh siêu to khổng lồ.

‘’Bình tĩnh..phải bình tĩnh…không được loạn..’’
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.