Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 6: Tập Hợp Tiểu Đội



Chương 6: Tập Hợp Tiểu Đội

‘’C·hết tiệt! Tao chỉ muốn ăn bánh mì thôi mà.’’

Tuân vừa chạy vừa thét lớn, sau lưng cậu còn cõng lấy một thanh niên đeo kính, trên người có không ít v·ết t·hương.

Nghe được lời ai thán của Tuân, Trung lập tức muốn mắng chửi người ngặt nỗi cả người không còn một chút sức lực.

Nghĩ lại tình cảnh hiện giờ, Trung cũng khóc không thành tiếng. Ra đường không coi ngày, chỉ xuống căn tin mua đồ ăn sáng thôi mà giờ biến thành chạy trốn cầu sinh.

Quay đầu nhìn lại bầy ma quỷ đang truy đuổi mình, một chút hi vọng trong lòng Trung chợt dập tắt. Bọn hắn còn sống đến giờ còn phải cảm ơn đến năng lực của Tuân.

Năng lực [Hộp Số] cho phép cậu tăng tốc độ bản thân ở 3 mức khác nhau, với vận tốc tối đa là 300km/h. Tuy nhiên khi dùng ở mức tối đa thì cậu chỉ có thể duy trì trong 1 phút, sau đó sẽ mất đi khả năng di chuyển trong vòng vài tiếng đồng hồ.

Thể lực của cậu cũng tùy theo hộp số cậu đang dùng mà sẽ tiêu hao khác nhau, giống như hiện tại Tuân đã phải đẩy lên hộp số 2 để có thể duy trì khoảng cách an toàn. Nếu bọn hắn không đến nơi an toàn sớm, vậy thì chờ đợi 2 đứa chính là bị bầy yêu ma phía sau cắn xé.

Trung giống như hạ quyết tâm, vỗ lấy bả vai Tuân nhưng cậu còn chưa kịp mở lời liền đã bị Tuân chặn họng:

‘’DMM! Nếu mà mày định nói mấy câu như thả tao xuống hay là để tao ở lại thì bố đấm c·hết mày đấy.’’

‘’DCM! Thế hai thằng ôm nhau c·hết à!!”’

‘’Nói ít thôi! Chuyện còn chưa tới mức nghiêm trọng như vậy..’’

‘’VL! Sắp c·hết cmnr còn bảo chưa nghiêm trọng..’’

Trung khí tức công tâm, cả người không còn chút sức nằm bệch trên lưng Tuân. Anh bạn da ngăm lại giống như không để ý tới trình trạng của cậu, hoặc là nói tình huống của cậu không tốt hơn là bao.

Đúng như Trung nói thể lực hiện tại mười không còn một, đừng nói duy trì thêm vài phút nữa, vài giây thôi đã là hết cỡ. Chẳng qua không muốn làm bạn mình lo lắng nêm mới cắn răng tiếp tục duy trì tốc độ này mà thôi.

Chỉ là một đầu máy kéo hết nguyên liệu còn có thể chạy được bao lâu, Tuân dùng ý chí cưỡng ép cũng chỉ duy trì thêm được vài giây, sau đó cảm giác bất lực truyền tới. Cậu không còn cảm giác được hai chân của mình, Trung cũng vì thế mà văng xuống sàn nhà.

Trước khi rơi cậu không ngừng chửi bậy:

‘’Đã bảo thả xuống đi rồi..’’

Cả hai trùng hợp ngã xuống khu lớp học vừa mới là bàn ăn của bọn quái vật, máu tươi cùng chút thịt vụn còn sót lại trên sàn nhà đều được Tuân và Trung lau sạch khi ngã xuống.

‘’CMN! Hôm nay sao quả tạ chiếu tao à.’’ Đây là những gì Tuân nghĩ khi nằm xuống, ý trí của cậu giờ phút này đã tan vỡ, điều mà Tuân mong mỏi hiện giờ chính là trước khi c·hết liền bị b·ất t·ỉnh như Trung.

Chí ít là khi làm thức ăn cho bọn quái vật sẽ không đau, mắt nhìn đám quái vật càng ngày càng tới. Nỗi tuyệt vọng trong lòng cậu càng lớn.

‘’Vụt..vụt…’’ Đang chìm trong ưu thương, thì đầu Tuân liền cảm thấy nóng rang. Sau đó liền nhìn thấy hai q·uả c·ầu l·ửa bay vượt qua đầu mình hướng tới chỗ bọn yêu quái.

Dục vọng cầu sinh trong người Tuân lại một lần nữa xuất hiện, câu dùng hết khí lực còn lại ngẩng đầu nhìn về phía chủ nhân của q·uả c·ầu l·ửa.



Hai khung ảnh quen thuộc liền hiện trong tầm mắt cậu, Tuân không kiềm được mà hét lớn:

‘’Cứu mạng!!!’’

‘’DMM! Thằng này liệt rồi mà còn lớn tiếng thế.’’ Long chửi bậy một tiếng sau đó lao lên đầu, bản thân Phượng thì chạy tới chỗ hai người kia, từ trong người lấy ra ống thủy tinh chứa lấy 5 viện đậu xanh.

Đây là Long trước đó đưa cho cô bảo rằng đây là thuốc hồi sức, chỉ cần đưa cho người bệnh ăn vào liền xong.

‘’Nín mồm! Ăn đi’’ Phượng cầm đầu Tuân lên, ném viên đậu vào mồm cậu. Xong đó không quan tâm có tác dụng hay không thả cậu xuống chạy tới chỗ Trung.

Tuân khi ăn vào đậu thần liền khỏe trở lại, ánh mắt khó tin nhìn về phía hai chân mình. Cảm giác vô lực ban nãy giờ đây đã thay thế thành tràn đầy sức mạnh, cậu cảm thấy bản thân tràn đầy năng lượng đến mức tràn ra.

‘’Ô!! Sức mạnh trở lại…’’ Trung ngay khi ăn vào đậu thần liền thét lớn, hai tay điên cuồng đeo hết phần thịt vụn từ trên mặt ném xuống. Sau đó chạy qua chỗ khác nôn khan.

Phượng thì thấy hai người không còn nguy hiểm, liền rời đi để hỗ trợ Long.

Phía bên chiến trường, Long bây giờ đã áp sát bầy quái vật. Tay cầm lấy cây rìu cưa, cậu hít một hơi thật sâu trong lòng hô lên:

‘’Hơi Thở Mặt Trời! Thức thứ sáu: Nhật Vận Chi Long - Đầu Vũ’’

Phượng ở phía sau nhìn thấy cảnh tượng khó tin, cây rìu Long đang cầm trong mắt cô nàng liền b·ốc c·háy. Tiếp theo chính là Long hóa thành tàn ảnh lả lướt qua bầy quái vật, mỗi một con được cậu đi qua ngọn lửa lại đi theo xuyên qua cổ bọn nó, một thân hình từ cỗ bọn quái vật được tạo thành. Đến khi Long đi tới điểm cuối cùng, một đầu rồng từ những ngọn lửa được hình thành.

‘’Phập!!’’ Cổ bọn quái vật đều cùng lúc bắn ra máu tươi, tiếp theo chính là cùng nhau hóa thành những t·hi t·hể không đầu.

Hai tay đang b·ốc c·háy chuẩn b·ị đ·ánh nhau liền biến mất, Phượng vượt qua t·hi t·hể bọn quái vật đi tới chỗ Long. Mặt dán sát vào người cậu như thể muốn xác định người trước mặt này chính là bạn trai mình.

Mặc dù ban nãy Long giống như cũng dùng cách tương tự tiêu diệt bọn quỷ, nhưng so với lần này lại khác biệt rất lớn nha. Giống như đang từ gà mờ hóa thành chuyên gia vậy.

‘’Ha..ha..đừng như thế chứ.’’ Long đảo mắt lia lịa không dám đối mặt với Phượng, dù sao suy nghĩ của Phượng chính xác. Thực lực Long có hiện giờ chính là thông qua hack mà có được a.

Trong lúc trốn tránh ánh mắt phán xét của người yêu, Long vẫn không quên vào trong không gian hệ thống bắt đầu gacha. Không chơi thì thôi, một khi đã dính vào liền rất khó thoát ra.

Long bé con còn chưa biết bản thân đã dính phải loại chất cấm khó lường, tâm trí của cậu giờ đây chỉ tập trung vào cái vòng xoay may mắn kia.

‘’Lịt pẹ…xoay hết 6 lần mà không được cái khỉ gì.’’ Long cùng đồng đội bò vào hành lang, trong lòng không ngừng chửi bây.

Từ lúc nhận được [Hơi Thở Khởi Nguyên] Long liền không như lúc trước, thay tập trung vào trốn tránh cậu giờ đây còn chủ động tìm kiếm con mồi để đi săn. Hết cách, buff của cậu muốn dùng phải tham gia chém g·iết mới được.

Tại cái tuổi hiện giờ của Long, nào có nơi nào thích hợp cho cậu tham gia chứ. Cho nên tranh thủ tình hình hiện, làm một đợt lớn đi về sau lại tính tiếp.

Phượng nhìn ống thủy tinh trong tay lại nhìn Long cảm thấy thật sự không thích hợp, ban nãy không để ý cơ mà bây giờ nhìn lại thì..

Thằng khỉ này có thần dược tại sao ban đầu còn cố lết vào phòng y tế làm gì???



Cơ mà cô nàng cuối cùng vẫn quyết định không hỏi, hết cách ai bảo người trước mặt thật sự là bạn trai mình đâu.

Trong lòng Long lúc này cũng đang suy nghĩ làm thế nào để giải thích cho Phượng vụ đậu thần, hiển nhiên thứ này là từ hệ thống mà ra, ban nãy nhìn thấy Tuân và Trung thê thảm như vậy liền không kiềm được mà đem nó ném cho Phượng.

Giờ nghĩ lại cậu liền cảm thấy đau đầu.

‘’Thôi KMN! Bị hỏi cứ giả ngu đi!!’’ Long quyết định qua loa tới cuối cùng.

Lúc này nhóm bọn hắn đang hướng tới phòng truyền thông của trường, sở dĩ tới nơi này là vì muốn lợi dụng loa phát thanh cũng như là máy tính có bên trong để xem xét tình hình.

Ban đầu mục tiêu của bọn hắn là phòng bảo vệ vì muốn dùng camera trường để xem, nhưng liền lập tức bát bỏ sau khi biết được phòng bảo vệ để thất thủ.

‘’Muốn xâm nhập vào camera trường vẫn được! Chỉ cần có máy tính bàn của trường là xong.’’ Trung suy nghĩ một chút rồi nói ra phương án của mình. Tuân nghe thế liền đề xuất đi tới phòng truyền thông, chỗ đó không những có máy tính mà còn loa phát thanh phù hợp với mục tiêu của bọn hắn. (*Thông báo người bên ngoài những địa điểm an toàn)

Còn tại sao bọn hắn tin tưởng phương án của Trung đến vậy là vì tên đeo kính này là h·acker nha, hơn nữa còn là đồng nghiệp trong tổ chức. Nghe thôi là biết uy tín rồi.

Với năng lực [Ngón tay máy] Trung có thể xâm nhập và kiểm soát các thiết bị, linh kiện điện tử, ngoài ra cậu còn có thể để bọn chúng hoạt được vượt qua hiệu suất tối đa củ mà không gây ảnh hưởng tới máy.

Cũng vì năng lực này mà bây giờ Trung được phân thêm trọng trách trở thành tay bắn tỉa của nhóm.

Cầm lấy khẩu súng hơi trong tay, tâm tình của Trung thoáng bình tĩnh hơn một chút. Cơ mà cảm xúc này liền biến mất khi bọn hắn đi lên tầng lầu.

Đón đầu bọn hắn chính là xác của một giáo viên, người này bọn hắn nhận biết. Chính là giáo viên dạy toán của khối bọn hắn. Tính tình lúc bình thường thì cực kỳ ít nói, thế mà khi biến cố phát sinh lại là người đầu tiên lao tới bọn quái vật bảo vệ học sinh.

Người giáo viên này thảm trạng cực kỳ tàn khốc, phần thân dưới bị cắn xé hầu như không còn, một bên tay bị đứt gãy nhưng ông cũng thành công tiêu diệt con quái vật. Xác của nó nằm sau cánh cửa thoát hiểm, đầu bị người giáo viên gặt xuống nằm bên người.

Hình ảnh này cũng làm tinh thần đang lên cao của nhóm học sinh làm cho hạ xuống. Bọn hắn giờ phút này không còn ôm tâm lý may mắn, bọn hắn cũng nhận thức được lý do bọn hắn rất ít chạm chán quái vật trên đường chính là do có người đang dùng sinh mạng đỡ lấy.

Đẩy cái xác con quái vật để mở cửa, khung cảnh đập vào mắt bọn hắn chính là một đống xác quái vật bị chia năm xẻ bảy nằm rải rác khắp nơi, máu từ bọn chúng nhuộm đỏ cả dãy hàng lang.

Cả đám không khỏi nuốt nước bọt đi qua, dù không biết là ai ra tay nhưng trong lòng bọn hắn lại có cảm giác cực kỳ an toàn. Xem ra trong trường còn có cao thủ.

Cơ mà mùi máu tươi của bọn quái vật rất nhanh thu hút sự chú ý.

Một con quái vật thân cá với bốn cái chân thằn lằn từ bên ngoài tường lao tới khung cửa sổ, nó có 3 đầu theo thứ từ là dê - bò - ngựa, cái đầu ngựa xông lên đầu tiên.

Nó há miệng phóng ra đầu lưỡi t·ấn c·ông nhóm của Long.

‘’Tới!!!’’ Long hai tay nắm chặt rìu xông lên đầu tiên, Phượng ở sau thấy vậy liền biết ý định của cậu. Hai tay cô nàng b·ốc c·háy bắt đầu ném cầu lửa.

Tuân là cái chân chạy vặt, để cậu đi điều tra, dụ địch còn được. Nhưng nói đến đánh nhau tên này liền trở thành cục tạ. Trung khá hơn một chút, tên này lao mình ra cửa sổ đem nòng súng hướng về một đầu khác của con quái vật.

‘’Ăn đạn!!’’ Trung kích hoạt năng lực của mình đem uy lực khẩu súng tăng lên ngang với desert eagle. Sát thương đi lên nhưng người dùng quá gà, bắn được 2 phát tay liền rung không cầm được.



Cơ mà không biết là vì may mắn hay Trung thực sự nhắm vào điểm yếu hại. Hai viên đạn liền thành công nhắm vào một bên mắt của 2 đầu còn lại.

‘’Grào…’’ 2 con quái vật b·ị đ·au liền thét lớn, sự chú ý của chúng cũng nhanh chóng hướng về chỗ của Trung.

Anh bạn đeo kính thì đã núp xuống dưới cùng với Tuân, 2 tên này đều biết vai trò của mình là gì. Cho nên ra uy một chút để cảm thấy bản thân không quá phế liền thôi.

Cái đầu ngựa cảm nhận cơn tức giận của đồng bạn đối với 2 người, cho nên mục tiêu của nó cũng đổi từ Long hướng thẳng bọn hắn.

Chỉ là ý muốn của nó là như thế, nhưng Phượng nào cho phép điều đó xảy ra. Quả cầu lửa từ cô nàng đem cái lưỡi rắn kia đốt cho cháy đen. Làm cho đầu ngựa phải vội vàng thu hồi lại.

‘’Hơi Thở Mặt Trời: Thức thứ nhất: Viên Vũ’’ Long chạy bước hóa thành vệt lửa lao tới.

‘’Hí…’’Con ngựa hét lên, dù lưỡi bị bỏng cũng không sợ đưa đầu đến định cắn cậu một cái.

Nhưng cái đầu này đã đánh giá thấp thực lực của cậu, Long nhẹ nhàng dựa vào vách tường đem bản thân mình đẩy lên cao vượt qua cái đầu ngựa đi tới phần cổ của nó.

Long hai tay nắm chặt chém xuống, lưỡi cưa trên lưỡi rìu cũng bắt đầu hoạt động. Lưỡi sắt v·a c·hạm vào lớp vảy bảo vệ liền té ra máu tươi, xem ra bọn quái vật này chỉ được cái thân to nhưng da lại cực kỳ dòn.

‘’Quỷ khí: +20’’

Một đầu thông tin vang lên làm Long có chút bất ngờ, không nghĩ tới con quái vật này lại mạnh tới vậy. Hoặc là do thứ này da thịt dày béo nên thu được nhiều hơn bọn kia.

Long vẫn không hiểu được cách hệ thống tính quỷ khí, giống như dựa trên huyền học chứ không phải căn cứ trên thực lực đối thủ.

‘’Kệ đi! Quay một cái rồi tính.’’ Long không nghĩ nhiều quyết định tiếp tục rút thưởng. Lần này có vẽ như thần may mắn đã chiếu cố, 8 lần quay hụt đã đủ cho nên phần thưởng đã đến.

[Chúc mừng bạn đã nhận được kỹ năng 3 sao: Kim Chung Trạo (Thế giới Kim Dung). Bắt đầu tiếp nhận năng lực? (YES/NO)]

‘’Sao cái tên này lại giống như tên võ công thế nhỉ! Mà còn chia ra thế giới nữa..Thôi kệ cứ nhận đi.’’

Ngay khi bấm tiếp nhận, cậu liền đứng máy trong vài phút. Cũng may con quái vật ngay khi bịt c·hặt đ·ầu còn ăn thêm một mồi lửa từ Phượng, mất đi đồng bạn làm 2 tên kia trở nên sợ hãi thế là bọn nó liền quay đầu chạy.

Phượng ở chỗ cửa sổ thò đầu ra, mặt cực kỳ khó hiểu cứ tưởng rằng sẽ có một trận ác chiến không nghĩ tới lại kết thúc qua loa tới vậy.

Cô nàng cũng không để ý tới biểu hiện của Long do tưởng cậu cũng đang theo dõi đám quái vật. Cũng may ý thức cậu kịp thời trở lại trước khi mọi người chú ý tới.

‘’Đệch! Đau vc..’’ Long không hiểu co rúm người lại, miệng không ngừng hô đau. Ba người trong nhóm đây là hệ quả từ chiêu thức cậu dùng trước đó còn lo lắng đi tới hỏi thăm, Phượng còn rút ra ống đậu thần senzu chuẩn bị đưa cho Long cắn.

Nhưng bọn hắn nào có biết tên khỉ này hô đau là vì trong ý thức bị các nhà sư dùng gậy đ·ánh đ·ập một hồi. Không có cách đây chính là phương pháp luyện Kim Chung Trạo, dùng vài thô quấn cục thành quả chùy rồi đánh vào thân mình mọi bộ vị, lúc đầu thấy đau sau dần không thấy đau thì thay bằng chùy gỗ, rồi chùy đồng.

Đánh đến cuối cùng đã thông 12 quan liền tính luyện thành, mặc dù được các nhà sư bảo rằng luyện đến cảnh giới này liền đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, trở thành thân kim cang bất hoại. Nhưng Long một chữ đều không tin, ít nhất là mấy từ đầu còn có cơ sở. Mấy từ sau thì haha…nếu đúng như lời bọn hắn nói thứ này sẽ không bị hệ thống đánh giá 2 sao.

Cơ mà cơ thể trở nên cứng cáp là thật, Long cảm nhận được cơ bắp trên người trở nên rắn chắc đầy sức lực hơn trước. Ừm tương đương nâng 300kg không mất một giọt mồ hôi đi.

‘’Không có gì, chỉ là chút đau nhức mà thôi không cần phải lo lắng.’’ Long tiếp tục nói vài câu qua loa, sau đó dẫn đội tiếp tục hành trình. Phượng lúc này cũng dần trở nên quen thuộc cách nói chuyện của cậu nên cũng không có ý kiến gì. Hai người còn lại thì không cần phải nói, vật hợp theo loài.

‘’Giống như quên gì đó..’’

Hệ thống quay thưởng:’’....’’
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.