Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 48: Thay Đổi (1)



Chương 48: Thay Đổi (1)

Long vẫn không tin vào chuyện hôm qua là sự thật nhưng nhìn thấy cô bạn gái đang nằm lăn lóc kế bên mình thì không tin cũng phải tin.

‘’Vẫn chưa làm gì cả…vẫn chưa làm gì cả…chỉ là buổi @@$! thông thường mà thôi…mình vẫn chưa thấy gì cả…’’

Tư an ủi bản thân mình như thế, Long liền rời giường để chuẩn bị bữa sáng cho cả 2. Cũng không phải là món gì đó đặc biệt, chỉ là chút thịt gà luộc còn lại từ hôm qua trộn thêm trứng cho lên chảo xào lại cho nóng rồi để lên mì đã được trần qua.

Bị mùi thơm của thức ăn làm cho tỉnh giấc, Phượng ngáp lớn một cái tay dụi lấy mắt:

‘’Sớm thế…mới 5h30 thôi mà…’’

‘’Tụi mình bình thường đều dậy giờ này mà..hay do phòng chật nên là không chịu được mùi đồ ăn?? Chịu khó tí tớ sắp nấu xong rồi…’’

‘’Hừ! Không hiểu phong tình!!”’

Cô nàng không thèm nhỏ giọng nói ra làm Long trở nên lúng túng, nghĩ không ra cô người yêu mình là sao trong một đêm tính tình liền thay đổi như thành người khác thế này. Mọi hôm cậu đều là người chủ động cơ mà sao bây giờ lại thành người bị trêu rồi.

Nhưng mà cậu chàng cũng không dám trêu lại bởi Phượng đang khiến cho cả 2 giống như một cặp đôi mới cưới, mà theo tính tình của nhỏ hiện giờ. Chỉ cần cậu dám nhấc việc này lên thì không khác gì đem gông vào cổ mình, mặc dù Long cũng không phản đối điều này cơ mà nó đến quá nhanh cậu còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý.



‘’Thức ăn xong rồi, tới ăn đi!!’’ Bởi vì không muốn tiếp tục chủ đề nên Long liền đem đồ ăn đưa đến giường cô nàng, bản thân thì ăn tại trong bếp.

Phượng nhìn bộ dáng của cậu liền biết trong đầu cậu đang nghĩ gì, mắt cô tràn đầy sự trêu chọc xen lẫn chút ngượng ngùng. Cảm thấy bản thân hôm qua cũng hơi manh động, Phượng cũng liền không trêu chọc tiếp chỉ là khi ăn không khỏi thì thầm:

‘’Hừ! Yếu mà ra gió, còn dám đùa bà nữa không?’’

—-------

Cặp đôi nhỏ sau khi hoàn thành bữa ăn liền nhanh chóng rời khỏi căn cứ, chính khí đang thịnh nên yêu ma cũng không dám hung hăng càn quấy, cặp đôi nhỏ rời đi mà không gặp một chút khó khăn gì.

Chạy ra được đường lớn, 2 người liền tranh thủ bắt lấy chuyến xe bus gần nhất đi thẳng tới trường. Nhờ vào năng lực của Long mà bọn hắn không hề lo lắng việc đóng gói đồ đạc mỗi khi đi xa, gần như mọi thứ cần thiết đều ở trong người Long.

Dày vò hơn 45 phút, cuối cùng cả 2 đã đặt chân tới trường. Do chỉ còn 4 ngày trước là buổi thực địa liền diễn ra, cho nên các học sinh đều được yêu cầu phải tới lớp đầy đủ trong khoảng thời gian này để được nhận chỉ dẫn cũng như là trình chiếu một số tài liệu liên quan đến hầm ngục.

Đây cũng là lần đầu Long gặp mặt toàn bộ thành viên cũng lớp và như ngược lại, ngay khi chạm mặt trong đầu cậu liền xuất hiện nhiều câu hỏi:

‘’WTF!! Lớp mình có người rừng à?? vcl kia là elf phải không??? Á đ@ tên kia là người sói à??...!#$!@$!@$”’



Nhìn khuôn mặt của bạn trai mình, Phượng liền biết cậu chàng đang nghĩ gì thế là chỉ vỗ vào bả vai cậu nói:

‘’Từ từ sẽ quen! Đợi học xong em dẫn anh giới thiệu với mọi người.’’ rồi kéo cậu vào lớp.

Tiếng trống vang lên, các học sinh cũng liền dừng lại việc buôn dưa, mà lấy ra sách vở để lên bàn. Thầy Bạch cũng là hiếm có xuất hiện đúng giờ lên lớp, mặt ông lúc này cực kỳ nghiêm túc không hề có chút lơ là nào.

Ra hiệu cho các học sinh ngồi xuống, ông từ trong cặp lấy ra một xấp giấy đưa xuống cho bọn hắn tự phân chia rồi ở trên bảng bật lên máy chiếu.

‘’Theo như lịch trình thì lớp chúng ta chỉ còn 4 ngày nữa là đi vào hầm ngục thực địa một lần. Mấy ngày nay chắc các em cũng đã nghiên cứu về nơi mình sắp đi rồi ha, vậy thì có ai trong lớp có thể chia sẽ cho thầy và các bạn cùng nghe nhưng gì các em đã tìm hiểu chưa.’’

Nghe được câu này, cả lớp không hiểu lâm vào trạng thái quỷ dị, bọn hắn giống như quên đi điều quan trọng trong chuyến đi lần này. Đi vào hầm ngục là một chuyện rất nguy hiểm, nhưng nguy hiểm hơn nữa là bản thân không biết hầm ngục bên trong có gì. Đây chính là ví dụ điển hình của việc đi vào cõi c·hết theo đúng nghĩa đen.

Đa số học sinh bao quát cả Long và Phượng đều gần như đắm chìm vào việc luyện tập các kỹ năng chiến đấu, chế tạo thậm chí là kỹ năng sinh tồn, nhưng không một ai nghĩ tới việc điều tra nơi mình sẽ đi tới hay những nguy hiểm sẽ xuất hiện tại đó.

Cũng may đây chỉ là đa số, vẫn còn một số ít người biết được đâu là điều nên làm đầu tiên. Trung và 2 người bạn học khác trong lớp đồng thời dơ tay lên, điều thú vị là cả 3 đều nhìn nhau như thể muốn nhường người còn lại nói. Hiển nhiên là 3 người họ đã gặp nhau và trao đổi về thông tin đã tìm hiểu được.

Không biết trao đổi qua ánh mắt kiểu gì mà cuối cùng Trung là người đứng lên phát biểu. Long và Phượng đã xem hồ sơ mà Trung gửi vào tối hôm qua cho nên cả 2 liền không có hứng thú nghe lại, cơ mà bọn hắn không có hứng thú không có nghĩa là những người khác cũng như vậy.



Mấy thành phần hiếu chiến (não chứa cơ) trong lớp không khỏi chắp tay niệm phật cảm ơn khi nghe được những thông tin từ Trung. Bởi mấy gã này đều không may đem tinh lực của mình tập trung vào nâng cao năng lực riêng của bản thân mà không dành thời gian luyện Ki.

Dẫn đến khi biết nơi sắp tới là một vùng sa mạc rộng lớn có khả năng ăn mòn sức sống bản thân trong thời gian ngắn nếu không sử dụng kỹ năng Tuyệt (Zetsu) để đóng lại các lỗ khí trên người. Cả bọn đều không khỏi sợ đến toát mồ hôi đít, cũng may thời gian vẫn còn đủ để bọn hắn luyện tập kỹ năng này.

Mà thầy Bạch khi nghe xong trình bày của Trung liền sờ cằm, ánh mắt đầy vẻ tán thưởng cùng [Không ngoài dự liệu a] đối với cậu. Ông sau đó liền lướt qua những thông tin đã được Trung đề cập mà đi tới những điểm chính:

‘’Đã có bạn Trung trình bày rất kỹ những điểm này cho nên thầy sẽ không đề cập nữa. Mà chúng ta sẽ nhảy qua những thứ mà các em sẽ đối mặt trong hầm ngục, và mục tiêu của chuyến đi lần này nhé!’’

Trên bảng liền xuất hiện một danh sách đầy chữ và ảnh, Long nhìn sơ sơ qua ít nhất cũng phải có 40 loài nằm trong hơn nữa là một đống các loại khoáng sản, thảo dược, lòng cậu lúc này cực kỳ mê mang.

Không phải bảo nơi này đã bị thành phố kiểm soát hoàn toàn sao, làm sao đồ vật trong đó còn nhiều đến như vậy. Đây không phải là dự định bắt bọn mình vào trong đi lấy đó chứ, mà giống như để khẳng định suy nghĩ của cậu thầy Bạch liền đem mục tiêu lần này viết rõ lên bảng.

[TIÊU DIỆT HUYẾT ƯNG (blood hawk)]

[THU NHẬP 10 NHÁNH XƯƠNG RỒNG HOÀNG HÔN]

‘’.....’’ Một bầu không khí quỷ dị bao trùm cả lớp, thầy Bạch giống như không quan tâm đến khuôn mặt nhăn nhó của bọn học sinh. Mà bắt đầu giảng giải về một chút địa lý cũng như lưu ý khi sinh tồn tại đây, một bộ sắp tới sống c·hết là do các em quyết định không còn liên quan đến thầy.

Làm cho bọn hắn không khỏi trở nên hốt hoảng, những người còn giữ suy nghĩ đây chỉ là một chuyến cưỡi ngựa xem hoa cũng cảm nhận được hơi lạnh sau gáy liền tập trung toàn phần vào việc nghe giảng.

Mà những thành phần chuẩn bị từ trước (Trung, Phượng) cũng như thành phần bị hoang tưởng (Long) liền hưởng thụ những tri thức mới này. Bọn hắn không ngừng đặt câu hỏi về một số vấn đề có thể phát sinh cũng như một vài mẹo để đối phó với quái vật.

Thầy Bạch đối với những câu hỏi này đều trả lời mà không hề tàng tư, thậm chí còn mở ra một số video lúc bản thân còn trẻ để làm ví dụ, cô Tuyết đứng ở ngoài làm dự thính cũng gật đầu coi như tên chủ nhiệm móc ruột móc gan cho bọn nhỏ mà không phải như đứa học trò ruột chỉ được vài chiêu liền bắt đầu nuôi thả.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.