Sau hơn 2 tiếng dày vò trên tàu cùng với chào hỏi rất nhiều người,
Nhóm của Long cuối cùng cũng đi đến cửa vào thành phố ngầm, một cái thang máy đi xuống nằm trú ẩn tại một nhà máy xử lý rác thải bị bỏ hoang. Đây là cánh cửa đi thẳng xuống quận bọn hắn, Quận Xám.
‘’Cọt kẹt..cọt kẹt..’’
‘’RẦM…’’
Cửa thang máy trầy trật mở ra đem khung cảnh thành phố ngầm đập vào mắt mọi người.
Thành phố của những kẻ bị ruồng bỏ, thiên đường của sự hỗn loạn, trái tim của sự mục rữa và quyền rủa. Nói ngắn gọn nếu quận 13 bị người đời xem là ung nhọt xã hội, thì cái thành phố này phải được liệt vào danh sách nên bị hỏa thiêu.
Nơi bọn hắn đặt chân xuống nằm ở tầng thượng của thành phố, nơi được xem là khu thượng lưu của thành phố, cũng là nơi tụ tập giao thương của những người giàu có nhất trong khu vực lẫn ngoài thành phố.
Đây cũng là nơi hiếm hoi có sự xuất hiện lực lượng trị an cùng sở cảnh sát mặc dù trên thực tế nơi này vẫn nằm trong sự kiểm soát của Bát Đại Xà, cơ mà dạo gần đây không ít người của tầng giữa và tầng đáy đã bắt đầu tràn lên cạnh tranh gay gắt với bọn chúng.
Cũng khá lâu mới có dịp xuống lại bên dưới, Long cũng không thể nào đi xuống với hai tay chống không được. Thế là cậu liền nhờ bọn nhỏ dắt mình đi mua sắm, đối với việc này không ai có ý kiến gì thậm chí bọn nó còn tích cực hơn cả Long.
Người trong nhà nên hiểu tính nhau, đã Long muốn mua đồ tặng mọi người thì không có lý gì cậu sẽ không mua quà cho bọn hắn. Hơn nữa tên này vừa tiêu hơn 100,000 bely chỉ để thuê 2 đứa nhỏ về làm việc, bây giờ lại muốn đi mua quà khẳng định trong túi còn không ít tiền.
Ngay cả Vy cũng bất ngờ trước sự giàu có này của Long, cô nàng thậm chí đã nghĩ ngờ tới nguồn gốc số tiền của cậu.
‘’Mày nghĩ gì thế, ở trên có rất nhiều việc cho mày làm chỉ cần chịu khó một tí thì kiếm cũng không ít đâu. Đừng nhìn tao tiêu như này mà tưởng nhiều, nhiêu đây chưa là cái đinh gì trong mắt bọn trung lưu đâu chứ đừng nói tới đám nhà giàu của quận.’’
Lời này của cậu càng kích thích mọi người, thậm chí Mỹ và Lộc đã bắt đầu sinh ra những ý nghĩ không tốt. Không có cách dưới này quá khó để kiếm được tiền sạch, thậm chí là bây giờ dù điều kiện sống của bọn hắn đã tốt hơn không ít nhưng cũng phải phụ thuộc vào việc b·uôn l·ậu. Nếu ở trên có thể kiếm tiền dễ như vậy thì mất đi một ít cũng không có việc gì đâu nhỉ.
‘’Thật sao! Ngay cả 100,000 beli cũng không là gì!’’ Trinh và Khôi vừa được một số tiền lớn còn chưa ăn mừng được bao lâu liền bị Long dội cho một gáo nước lạnh không khỏi nghi ngờ nhân sinh.
‘’Nói gì thế! Nếu 100,000 chỉ là mưa bụi thì đừng nói bọn mày ngay cả tao cũng phải trầm mặt đấy. Được rồi nói nhiều như vậy làm gì, bọn mày cũng có chịu theo tao lên đâu…Đi thôi mua đồ..’’
‘’.....’’ Đám người không khỏi đưa ánh mắt về phía Vy, không cần ai nói nhưng ai cũng biết lý do bọn hắn không đi lên trên.
Gặp ánh nhìn của mọi người hướng về mình, cả người Vy liền trở nên khó chịu, Cô nàng đưa ánh mắt giận dữ về phía Long, làm sao cô lại không biết đây là dương mưa của cậu, Đem mũi nhọn hướng về phía mình để gây áp lực cơ chứ.
Mà Long cũng không hề che dấu ý định của mình, cậu ngoắc cằm nhìn thẳng về phía Vy như muốn nói ‘’Ừ tao là thế đấy! Làm sao.’’
‘’Fck!’’
Dày vò hơn 1 tiếng đồng hồ, Long mới mua đủ những thứ mình cần. Đương nhiên đám nhỏ cũng cực kỳ hài lòng với món đồ trên tay.
Khôi thích thú không rời mắt khỏi cái đồng hồ bấm giờ bằng bạc được Long mua tặng cho cậu. Trinh ở kế bên nhìn thấy vậy cũng xì miệng nói:
‘’Chỉ là cái đồng hồ thôi mà có cái gì phải vui vẻ đến thế chứ..bây giờ cũng đã có tiền mua rồi mà…’’
Mọi người với tâm trạng vui vẻ đi trên đường mà không để ý tới phía sau bọn hắn không biết từ bao giờ đã xuất hiện kẻ theo đuôi. Một nhóm tập hợp trai gái dẫn đầu bởi một tên thanh niên tóc vàng bổ luống, trên tay gã cầm lấy cái ống nhòm quan sát nhóm của Long. Ngay khi nhìn thấy Long mặt gã liền nghệch ra:
‘’DCM! Không phải thằng đấy bị người ta b·ắn c·hết rồi sao? Làm sao còn xuất hiện ở đây.’’
‘’Ai xuất hiện vậy!!’’ Một tên đồng bọn hiếu kỳ hỏi nhưng đáp lại gã chỉ là tiếng chửi bậy thô cọc của người thanh niên
‘’Chuyện nhà mày à mà mày hỏi! May bám theo đám kia đừng để mất dấu bọn nó à cũng đừng nghĩ làm cái trò gì ngu ngốc khi tao không có mặt đấy. Mất mạng như chơi..’’
‘’Cái đíu gì cơ?’’
…..
—-------------
Tầng thượng khu phố ngầm, quán rượu Gia Đình. Quán rượu lớn và nổi tiếng bật nhất tại tầng thượng khu phố, nơi đây là tụ điểm ăn uống của những người du lịch hay giới thượng lưu khi đi xuống nơi đây.
Gã tóc vàng bổ luống xuất hiện ở phía sau cửa bếp, tùy ý mở cửa đi vào mà không bị ai ngăn cản. Trên đường đi gã cũng tiện tay thó lấy trái táo khi không ai để ý vừa ăn vừa nhún nhảy. Chỉ đến khi đã tới quầy rượu của quán gã mới nghiêm túc trở lại, chỉnh lại y phục của bản thân gã hít vào một hơi thật sâu rồi đi vào.
Khác với vẽ bề ngoài hào nhoáng tràn đầy tao nhã của quán, khu quầy rượu bên trong chỉ dành để phục vụ cho những tay chơi thứ thiệt, những kẻ quyền lực và ông trùm của thành phố ngầm.
Hiển nhiên phong cách bố trí của nó cũng sẽ rất khác, ánh đèn mờ ảo ma mị các cô gái phục vụ với những bộ đồ thiếu vải, bó sát tôn dáng gợi lên vẻ gợi dục. Các vũ nữ thoát y múa cột với những điệu khiêu vũ như mời gọi các cậu bé nhỏ tiến tới. Âm nhạc sập sình của quán không thể nào át đi tiếng hú hét của những gã nhà giàu đã bị ngọn lửa t·ình d·ục thiêu đốt.
Đương nhiên cậu trai trẻ cũng không thể nào tránh thoát được, cả người cậu như bị lửa đốt ngoa ngoe muốn phát tiết ra ngoài. Cũng may lửa còn trên lan đến đầu, cho nên cậu nhóc vẫn còn rất thanh tĩnh để biết được hậu quả bản thân sẽ nhận nếu làm điều đó.
Cho mình vài cái tát để tỉnh táo, cậu nhóc tóc vàng tiếp tục nhìn xung quanh. Cuối cùng cậu cũng nhìn thấy người mình muốn gặp ở một góc của quán. Nơi có đám người đang tụ tập đánh bài, h·út t·huốc.
‘’Đôi già, đôi K,...con mười. Ha! Tao thắng rồi nhé..’’ Một người phụ nữ với mái tóc đen ngắn, bên má có vết sẹo kéo dài xuống cằm. Ngay khi ném bài xuống người phụ nữ liền cười lớn một tiếng, tay cầm lấy chai bia làm một hơi.
3 tên khác bị thua bài liền chán nản ném bài xuống, tay cầm lấy chai bia trên bàn uống một ngụm: ‘’CMN! 3 ván liên tiếp rồi đấy chị gái, chừa đường sống cho bọn này nữa chứ.’’
Người phụ nữ chỉ cười khẩy 1 cái như trả lời cho câu nói của đám cậu trai, 2 tay cực kỳ nhanh chóng đem đống tiền trên bàn bỏ vào túi quần. Còn đang định làm ván mới thì cô liền nhìn thấy cậu trai tóc vàng đang đi tới phía mình.
Ngay lập tức 3 tên kia liền thu lại vẻ cợt nhả của mình, 1 tên trong nhóm còn từ bên hông rút ra con dao chuẩn bị cho mọi tình huống. Trái ngược với đồng bọn, người phụ nữ lại không mấy lo lắng mà chỉ ra hiệu cho cả đám bình tĩnh trở lại.
Tên tóc vàng cũng nhìn thấy biểu hiện của 3 người kia liền sợ đến xanh mặt, dù bên chính bản thân nó cũng một tên chuyên đi thu họ cùng làm những việc bẩn thỉu khác, nhưng nhiêu đó là không thể nào so sánh được với mấy tên điên này.
‘’Nhóc có gì để nói sao?’’ Người phụ nữ làm tiếp hơi bia, giọng nói đã có chút gấp gáp.
Tên tóc vàng cũng cảm nhận được liền vội vàng nói: ‘’Đám nhóc quận Xám đã trở về nhưng tụi nó không có mang theo đống linh kiện.’’
‘’? Thất bại sao! Không đúng đám rắn kia bảo hàng đã bị lấy đi. Mày có chắc là nhìn đúng người không.’’
‘’Em chắc chắn là nhìn đúng người chị Khánh..hơn nữa em còn nhìn thấy một người khác đi cùng bọn nó..’’
‘’Ai?..’’Thấy tên nhóc tóc vàng có vẽ trần chừ, Khánh cũng đã bắt đầu mất kiên nhẫn. Nhưng lời tiếp theo của cậu nhóc đã làm cô tỉnh táo lại.
‘’Quỷ La Sát đi theo bọn nhóc, hơn nữa bọn chúng còn đi dạo mua đồ tạo tầng thượng rồi mới về.’’
‘’Thằng oách con đó còn sống sao!’’ Nghe được cái biệt danh của Long, Khánh trong vô thức liền đem bình rượu trong tay bóp nát.
‘’Mày không có cử người nào bám theo bọn nó đấy chứ?’’
‘’....’’’ Nhìn vào vẻ mặt của Khánh, tên tóc vàng nghe vậy liền mím môi, hắn nhận ra có vẽ như mình đã đánh giá thấp vấn đề.
Khánh nhìn biểu hiện của thằng nhóc cũng thừa biết đáp án, cô nàng chỉ đưa tay đuổi người, bản thân thì đứng dậy rời đi.
‘’Nếu mày không muốn nhặt xác cho lũ bạn thì bây giờ đi còn kịp! Mấy thằng tụi bây ở lại coi quán tao phải đi gặp sếp tổng của chúng ta.’’
—------
Thành phố ngầm được chia thành 3 tầng, với mỗi tầng lại có kiến trúc và mục đích khác nhau. Nếu tầng thượng là nơi ăn chơi của đám nhà giàu với giới cầm quyền của thành phố.
Thì tầng giữa của thành phố chính là ranh giới giữa thành phố ngầm với mặt đất, đây vừa là nơi đông dân nhất của thành phố mà còn là trái tim cho các hoạt động sinh hoạt của người dân nơi đây.
Đây là một trung tâm thương mại rộng lớn với đầy đủ các hoạt động vui chơi giải trí dành cho giới bình dân, nó còn lại nơi tập trung các trạm giao dịch nhà xưởng của những thương nhân, kẻ b·uôn l·ậu, ăn c·ướp, kẻ buôn người,...đủ mọi loại thành phần trong xã hội.
Hơn nữa đây còn là nhà vui chơi với các câu lạc bộ ‘’người lớn’’ phục vụ đủ mọi loại hình nhu cầu, sở thích mà ngươi có thể nghĩ tới được.
Khác với tầng thượng nằm trong tay Bát Đại Xà và những kẻ có tiền, thì tầng giữa lại nằm dưới quyền kiểm soát của những cư dân thành phố ngầm, tuy nhiên nó lại không hề thống nhất dưới một ngọn cờ mà được chia tách ra thành 12 ý tưởng với 12 người đại diện cho chúng.
Mỗi nơi được gọi là quận và có một phong cảnh khác nhau, có nơi tràn đầy các loại hình tệ nạn từ t·huốc p·hiện đến m·ại d·âm, có nơi lại lấy sản xuất làm chủ công xưởng mọc ra như nấm, có nơi lại lấy giao thương làm kim chỉ nam một mét vuông 10 con buôn.
Có tốt có xấu nhưng đây lại là một phần của thành phố ngầm là đặc sắc văn hóa nơi đây, Cũng là thứ thu hút những người trên mặt đất đi xuống.
Theo tiếng thang máy cọt kẹt giống như sắp sửa hư mất, nhóm của Long cuối cùng cũng về đến nhà. Lúc này mọi mệt mỏi trong mắt đám người liền biến mất, cả đám hào hứng đùa nhởn kéo nhau chạy đi như thể vừa tan học trở về chứ không phải là vừa mới tham gia vào một v·ụ t·rộm c·ướp.
‘’Chào mừng trở lại quận Xám anh Long!’’ Khôi chạy đến trước mặt cậu làm tư thế mời chào của người quảng gia, Trinh thấy thế cũng lật đật làm theo. Cặp đôi nhỏ chơi đùa làm bầu không khí trở nên dễ chịu hơn trước.
Long nhìn quanh khu phố mà cậu từng ở không khỏi cảm khái, nơi này vẫn không hề thay đổi kể từ khi cậu đi lên mặt đất sống với mẹ Nga. Xem ra chú Đại đã thực hiện đúng lời hứa của mình.
Quận Xám là một nơi đặc biệt của thành phố ngầm, bởi nó là nơi duy nhất cung cấp không khí sạch miễn phí cho người dân hơn nữa còn là nơi sạch sẽ nhất của tầng giữa. Người ở nơi đây sinh hoạt không khác gì người bình thường trên mặt đất, mặc dù điều kiện sống vẫn tương đối hạn chế, nhưng lại cực kỳ yên bình.
Long còn thấy một đám trẻ con chỉ từ 4 - 5 tuổi đang rượt đuổi nhau khắp con phố một điều cực kỳ hiếm có tại thành phố ngầm do nạn buôn người, nhưng ở nơi này người dân lại có thể thoải mái cho con em chạy khắp phố. Đây cũng là do người đại diện của nơi này là một trong những lãnh đạo của thành phố.
Chó Điên Của Thành Phố Ngầm Văn Đại (aka: chú Đại)
Đi tới cuối đường, liền nhìn thấy một quán rượu to lớn chắn ngang vách tường thành bảo vệ khu phố. Đây là nhà của đám bọn hắn cũng là nơi xử lý mọi công việc hành chính của quận, Quán Rượu Giọt Cuối Cùng.
Dù bây giờ đang là giữa trưa, nhưng quán đã ở trong tình trạng đông khách, người ra kẻ vào tấp nập. Hiển nhiên là người dân ở thành phố ngầm không hề có thói quen chỉ nhậu nhẹt vào ban đêm.
Mở cửa đi vào, thứ đập vào mắt Long đầu tiên chính là cái quầy rượu to lớn nằm chính giữa nơi đó đang có 3 người đang làm việc liên tục để cung cấp đồ ăn cho quán. Tại nơi đó có một khuôn mặt quen thuộc với cậu, một người đàn ông cao lớn, thân hình cơ bắp, trên mặt có một bộ râu không được cắt tỉa gọn gàng, đang cười đùa hí hửng với người khách của mình, đôi lúc ông ta lại lấy ra một cái tẩu chăm cho mình một điếu thuốc để xã hơi.
Đám nhỏ khi đi vào liền chia nhau ra mỗi người một việc, Vy và Trinh thì đi sắp xếp chỗ ở cho Long trong khi Khôi thì đi tìm nhà xưởng làm nơi sửa chữa máy móc, mập và ốm thì định đi tìm đám bạn để khoác lác, trong khi Mỹ và Lộc thì về phòng riêng để nghỉ ngơi. Cả đám đều không vội lấy ra đống đồ vừa đánh cắp để xem xét, dù sao Bát Đại Xà đều có tay chân ở khắp nơi vẫn nên an toàn một điểm.
Chia tay đám nhóc Long liền đi thẳng tới quầy rượu, tay cầm lấy vài đồng bạc lẻ làm vài trò múa may.
‘’Ông chủ cho một ly sinh tố dâu nhé!’’
Một người phục vụ trong quầy nghe thế liền cười bảo: ‘’Nhóc con mày ở đâu tới vậy! Nơi này là quầy rượu làm gì có sinh tố cho mày uống chứ, nếu muốn uống thì phải đi tới tiệm sinh tố bên đầu ngỏ đấy.’’
‘’Hừm! Theo tôi nhớ ở đây có bán thứ đó mà, hay ông là người mới ở đây.’’
‘’? Cái thằng này tính gây chuyện à biết đây là…’’ Người phục vụ có hơi bực mình, đang định ra tay đuổi Long đi thì đã bị ông Đại vịn lại. Đưa mắt nhìn Long đang hú thú làm cho với mấy đồng xu ông liền lắc đầu cười nói:
‘’Nhóc con mày chơi thuốc à mà xuống giường nhanh vậy.’’
‘’Sao ai cũng hỏi con câu này vậy? Chẳng lẽ con hồi phục nhanh là một cái tội à.’’
‘’Hah! Nếu nhóc là một dị nhân thì không ai nói, nhưng một người thường có thể xuống giường sau khi ăn kẹo đồng vào bụng thì đây là lần đầu tao nghe đi.’’
‘’Vậy chú nên cập nhập đi, thằng này đây đã là dị nhân rồi nhé.’’
‘’....(・_・ヾ....Ta không nghe mẹ con nói về điều này đấy!’’
‘’Bà ấy cũng mới biết gần đây thôi, với cả dạo gần đây phải tăng ca nên làm gì có thời gian để tám chuyện với chú.’’
‘’Lại tăng ca à, tụi bây lại làm gì con Nga mà để nó cày dữ vậy?’’
‘’Ấy chú nói gì thế! Đây không phải lỗi bọn con nhé, nhà bọn này bị hầm ngục quét sạch rồi nên mới phải kiếm tiền xây lại đấy.’’
‘’.........Ta chỉ vừa mới không gặp gia đình bây có vài tháng thôi mà, sao giống như chưa gặp nhau vài năm thế này….’’
‘’Nghe khó tin phải không! Con cũng không thể tin được cơ mà…’’
‘’Được rồi! Đã tới đây thì ngồi kể cho ta nghe mọi việc trong vài tháng đây đi.’’