Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 26: Kiểm tra uy lực



Chương 26: Kiểm tra uy lực

Nhìn thấy bên trong vẫn còn sáng đèn, trong lòng Long liền lộp bộp vài cái. Mở cửa đi vào thì liền thấy Phượng đang ngồi ở phòng khách xem tivi, nghe được tiếng mở cửa liền ngẩng đầu lên nhìn thấy Long rón rén đi vào.

Hai cặp mắt chạm vào nhau như phát sinh ra tia lửa, Long giống như ông chồng ăn chơi tới khuya mới về còn Phượng thì là người vợ hiền ở nhà đợi chồng…để cho hắn ăn gậy.

‘’Hì! Ở lại tăng ca quên nhắn tin cho em..mà sao còn chưa đi ngủ.’’ (đổi xưng hô a-e lúc ko có ai ở cạnh cho tình cảm, còn lúc đấm nhau hoặc có người thì xưng kiểu khác)

‘’Hay nhỉ! Làm em tưởng anh định ở ngoài luyện tập không về nhà luôn..May là mẹ Nga đã đi ngủ sớm rồi đấy. Đã ăn gì chưa?’’

‘’Ha! Chưa.’’

‘’Đi tắm đi! Để em nấu mì cho ăn.’’

Long liền nghe lời đi tắm, trong lúc đó Phượng trong bếp nấu ăn. Không khí không nghiêm trọng như cậu nghĩ, thậm chí nó còn giống như cả hai đã chính thức trở thành vợ chồng vậy..ừm..tương lai chắc chắn sẽ là như thế, bây giờ chỉ là làm quen thôi.

‘’À..sảng khoái..’’ từ phòng tắm đi thẳng tới phòng bếp, Long liền nhìn thấy trên bàn đã để sẵn tô mì đang úp. Phượng thì ngồi đối diện đọc sách, cô nàng cũng không nói gì mà chỉ liếc qua cậu ra hiệu ăn trước rồi nói.

Long cũng không nói nhảm ngồi xuống bàn liền mở đĩa bắt đầu húp mì, từ trưa đến tối chưa kịp ăn gì cho nên chưa tới 2 phút tô mì đã bị Long hút sạch không còn nước. Mắt Phượng hơi lộ ra vẻ đau lòng nhưng nhanh chóng giấu đi, giọng nói cực kỳ bình tĩnh hỏi:

‘’Ăn nữa không?’’

‘’Thêm một tô đi..cho thêm trứng với xúc xích..’’ Long liếm môi hiển nhiên vẫn còn chưa no, trong lúc đợi người yêu làm đồ ăn thì cậu cũng nghía qua cuốn sách cô đang đọc. Nhìn tiêu đề bên trong cậu không khỏi bất ngờ, miệng thốt lên hỏi:

‘’Em tìm hiểu về cổ ngữ chi vậy? Chẳng lẽ hầm ngục sắp tới có à??’’ Bởi vì sống với nhau rất lâu cho nên Long cực kỳ hiểu tích cách của Phượng, người này mặc dù thông minh nhưng trời sinh không thích dùng não chỉ cần việc có thể giải quyết bằng nắm đấm thì sẽ dùng nắm đấm nếu gặp chuyện cần suy nghĩ thì chính là triệu hồi cậu ra giải quyết trừ khi muốn tự thân làm.



Nên là xác suất người này đọc sách để gia tăng kiến thức đặc biệt là về mấy cổ ngữ như này gần như bằng không, vậy nên việc cô nàng cố gắng đọc chúng chỉ có thể quy về việc thứ này liên quan tới một sự việc khẩn cấp nào đó mà cô nàng không thể chia sẻ với cậu được. Mà việc như thế rất ít, Long có thể tự tin khẳng định nếu cho cậu thêm thời gian thì nó sẽ thành 0.

Mà bọn hắn cũng không phải thành phần gây chuyện vậy vấn đề chỉ có nằm ở những việc gần đây. Khoảng thời gian này bọn hắn đang dồn tâm huyết vào thứ gì nhất? Không cần nghĩ đó chính là gia tăng xác suất sinh tồn tại hầm ngục. Như Long là làm thêm v·ũ k·hí, Trung điều tra thông tin trong khi Phượng gia tăng thực lực bản thân. Không có cách, nếu chỉ dựa theo năng lực thì Phượng là người biết đánh nhau trong nhóm nhất.

Cho nên việc cô nàng dành thêm thời gian của mình cho cuốn sách này thì chỉ có thể liên quan đến hầm ngục mà thôi. Xem ra bên thằng Trung đã tra ra gì rồi, Phượng cũng xác nhận suy nghĩ của cậu:

‘’Chiều nay thằng Trung mới gọi điện qua bên mình, ban đầu nó tính gọi anh mà anh không bắt máy. Cho nên nó liền gọi em, hầm ngục mà chúng ta sẽ tới chính là một hầm ngục cấp C+ do thành phố c·hiếm đ·óng, nơi đó là vùng đất sa mạc đã từng có một triều đại c·hiếm đ·óng ở đó nhưng đã lụi tàn. Khả năng cao là chúng ta sẽ xuất phát ở các tàn tích trong thành phố cho nên em mới tìm hiểu ngôn ngữ bên họ trước.’’

Làm xong bát mì thứ hai Phượng liền để lên bàn cho Long rồi lại ngồi xuống tiếp tục đọc sách.

‘’Thế em đã tìm hiểu về sinh vật đồn trú ở đó chưa?’’ Long không kịp chờ đợi mà mở bát bắt đầu húp.

‘’Cái đấy thì chưa! Nhưng thằng Trung bảo theo như nguồn nó tìm hiểu thì thực lực bọn đấy chỉ từ Tiger trở xuống bù lại năng lực của bọn đó rất khó đón cho nên còn đang trong quá trình điều tra.’’

‘’Haizz..thật sự là không hiểu ông thầy mình nghĩ gì nữa, không chịu public thông tin mà bắt bọn mình tự tìm hiểu rồi tự làm trang bị đối phó nữa chứ. Đây không phải bảo chúng ta t·ự s·át sao. Mà nhà trường nghĩ gì mà đồng ý nữa chứ.’’ Long bắt đầu bật chế đồ lèm bèm, Phượng cũng không có quan tâm lời này của cậu. Hiển nhiên đây không phải lần đầu Long phản đối với cách dạy học của thầy, nhưng nó cũng không mang tới tác dụng gì.

Bất chấp tình huống nguy hiểm như vậy, bọn hắn cũng không có ý định rời khỏi lớp học. Hoặc nói đúng hơn là các thành viên khác cũng không có ý định như thế, không vì gì khác nhà trường cho nhiều lắm. Không chỉ cấp học bổng và miễn học phí, còn cho bọn hắn toàn quyền sử dụng các trang bị trong trường, cùng với rất nhiều khóa học mà chỉ có học viên trường chiến đấu mới được dạy. Trong đó có cả khóa học về sử dụng Ki, nguồn năng lượng chiến đấu chính được nước bọn hắn sử dụng.

Như mọi khi muốn học được cách dùng thứ này phải có giấy phép từ trung tâm thợ săn hoặc giấy phép hành nghề anh hùng, kém nhất thì cũng phải có xác nhận từ các bộ phận chiến đấu hoặc do học viện đứng ra bảo lãnh. Bởi vì thứ này được xem là con bài tẩy ảnh hưởng tới tồn vong đất nước bọn hắn cho nên xét duyệt rất gắt, nếu lý lịch không minh bạch thì gần như cả đời đừng nghĩ tới việc học nó.

Cũng may lần này nhà trường đứng ra bảo lãnh cho nên các thành viên trong lớp đều được nhận giấy phép học tập sử dụng chúng, hiển nhiên để có được chúng bọn hắn cũng đã xác nhận sẽ tham gia thi giấy phép thợ săn và cam kết điểm học tập với trường.

Không bàn về mấy cái điều ngoài này, từ sau khi theo khóa học Ki thì thực lực của lớp bọn hắn liền như cưởi t·ên l·ửa tăng lên một cách chóng mặt. Dù vẫn chỉ nằm ở giai đoạn khởi đầu, nhưng gọi thoát khai hoán cốt cũng không phải nói quá.



Cả hai lại ngồi nói thêm một chút về chuyến hành trình sắp tới cũng như chia sẻ thứ bản thân đang làm liền chúc nhau ngủ ngon.

Ngày hôm nay Long ngủ sâu hơn mọi ngày, rất có thể là do làm việc quá sức hoặc cũng do mơ tưởng tới cuộc sống hôn nhân sau này. Dù lý do là gì, điều này cũng giúp tinh thần Long trở nên rắn chắc hơn không ít.

—-----

Ngày hôm sau, tại lớp 11A0. Bây giờ đang là tiết tự chọn, học sinh có thể tùy ý đi tới lớp học mà mình mong muốn. Một số học sinh đã rời khỏi lớp để đi tới phòng học thực chiến, đây là là môn học được đa số học sinh chọn trong giờ học tự chọn. Lý do chọn cũng rất đơn giản, không biết đánh nhau thì sao có thể sống sót tại hầm ngục, hơn nữa lớp học này cũng kiêm luôn lớp dạy sử dụng Ki. Cho nên mọi người vẫn là tranh thủ từng giây từ phút để thuần thục sử dụng thứ này.

Trong khi Phượng và bạn học đi tới phòng thực chiến, thì Long và nhóm của cậu vẫn tương đối thong thả, hay nói đúng hơn là cậu và Trung không có ý định học lớp chiến đấu. Người đầu thì đã có kinh nghiệm chém g·iết, người sau thì tự nhận bản thân là thư sinh ‘’trói gà không chặt’’ sức chiến đấu gần như bằng 0 có học cũng vô dụng. Cho nên từ sau khi được dạy cách sử dụng Ki bọn hắn cũng không còn lên lớp mấy.

‘’Thế mày điều tra thêm được gì về hầm ngục mình sắp tới chưa?’’

‘’Có thêm được chút ít.’’ Nói xong Trung từ trong cặp lấy ra 1 cuốn sách dày nặng, bìa sách giả da hơi cũ đã xuống màu đưa cho cậu. ‘’Đây là cuốn lịch sử tổng hợp về triều đại trong hầm ngục, mặt dù chưa rõ tên hiệu nhưng bọn họ đều lấy cái tên chung là triều đại cát vàng. Tất cả những thứ được viết trong đây đều được dịch ra từ một cuốn sách ghi chép nằm trong hầm ngục, chưa rõ những dữ liệu ở trong đây là đúng hay không. Nhưng đây là thứ duy nhất mà tao tìm được. Mày có thể tìm hiểu trước sau đó nói cho bọn tao.’’

Nói rồi cậu chàng cũng rời đi để tới lớp học tự chọn, môn cậu học chính là kỹ năng sinh tồn trong hầm ngục. Đã nhận định bản thân ở vai trò hỗ trợ thì cậu cũng nên tận sức hoàn thành tốt trách nhiệm.

Long cũng thành thật cầm lấy sách nghiên cứu, dù sao hôm nay cậu cũng không có ý định học lớp tự chọn. Chủ yếu là vì cậu còn có việc khác cần phải làm, trong tay Long ngay lập tức xuất hiện khoảng không từ trong đó cậu rút ra một khẩu súng trường để lên bàn. Đây chính là khẩu Lasgun mà Long chế ngày hôm trước.

Kiểm tra lại một lần nữa đảm bảo không có gì sai sót cậu liền vác khẩu súng tới khu thử nghiệm. Trên đường đi, cậu liền gặp một người đứng ở hành lang lớp học như đang chờ ai đó. Thầy Bạch đang ngồi đọc sách nhìn thấy Long liền đứng lên đi tới chỗ cậu:

‘’Nay không học gì hả nhóc Long?’’

‘’Ha! Thầy đứng ở đây đợi ai vậy.’’ Long cũng không buồn dấu khẩu Lasgun trên vai, dù sao thứ này cũng phải đi qua tay giáo viên kiểm duyệt không bằng cho bọn hắn thấy giống như báo trước để về sau ít làm giấy tờ. Nghe phong phanh quận 13 hắn quảng mấy thứ này ở hầm ngục rất nghiêm, muốn mang vào trong phải qua không ít giấy tờ.



‘’Không đợi ai cả! Chỉ chán ngồi đọc sách thôi, khẩu Lasgun này là của em làm sao?’’ Thầy Bạch đi tới ngắm nghía khẩu súng trên vai của cậu, miệng không ngừng tặc lưỡi thì thầm. Nhìn xa thì không khác gì khẩu súng bên q·uân đ·ội hay dùng mặc dù chỉ là biến thể phiên bản cũ, cơ mà nếu anh nhớ không nhầm uy lực của biến thể này rất mạnh nha, mà mẫu thiết kế của nó cũng không được phổ cập ra ngoài mà chỉ nằm trong tay lác đác vài người.

Là ai đưa cho cậu nhóc này, và thằng nhỏ mất bao lâu để làm thứ này.Thông tin này rất quan trọng, nó ảnh hưởng tới kế hoạch tiếp sau của anh.

Nghe được câu hỏi, Long cũng gãi đầu thành thật nói:

‘’Hôm qua em mới làm chưa kiểm tra qua, hôm nay em định tới phòng khu thử nghiệm để test thử.’’

‘’Hôm qua? Làm Lasgun trong một ngày, em không đùa đấy chứ?’’

‘’Nhìn em giống người hay nói đùa không?’’ ¬o( ̄- ̄メ)

( ͡° ʖ̯ ͡°) ’’Thầy xin lỗi! Thầy có thể đi cùng em không?’’

Hai thầy trò cùng nhau đi tới khu thử nghiệm, phòng tập bắn. Long đem khẩu Lasgun đặt lên bục súng, ngắm nghía mục tiêu một tí rồi bóp cò.

‘’Chíu..’’ Một luồng sáng đỏ từ nóng súng phóng ra đem bia ngắm đối diện tạo thành 1 lỗ thủng ngay giữa.

(°▽°)/ Thầy Bạch vừa huýt sáo vừa khen: ‘’ Sát thương ok nha! Mặc dù thua phiên bản gốc một ít, nhưng vẫn đủ để b·ắn h·ạ được một con cấp Wolf.’’ Là người dày dặn kinh nghiệm chiến đấu, thầy Bạch dễ dàng đưa ra đánh giá lực sát thương của khẩu súng qua một cái nhìn.

Long mặc dù có dự đoán từ trước, nhưng vẫn cảm thấy không hài lòng với món hàng này. Nếu là như trước hạ được một con Wolf thì cậu sẽ cực kỳ hài lòng, nhưng sau khi biết được những thí bí ẩn kia, dù là khẩu súng này có thể hạ được một con cấp Tiger Long vẫn sẽ không hài lòng với nó.

Đơn giản là hoảng sợ hỏa lực không đủ trong trận chiến. Nhưng những suy nghĩ này thầy Bạch không biết, bây trong đầu ông phát họa ra một vài kế hoạch dành riêng cho Long. Suy nghĩ một chút, ông quyết định thông báo với cậu trước để chuẩn bị tinh thần:

‘’Long! Em có hứng thú làm Ace của lớp không?’’

(o_O) ! ‘’Nani!’’
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.