Thời gian thong thả trôi đi. Chỉ lát sau, bên tai đã truyền đến những tiếng hít thở đều đều. Ngủ rồi? Trương Minh Vũ cũng bình tĩnh lại. Lòng anh chợt xót xa vô vàn. Hai chị ngủ nhanh như vậy, hẳn là đã mệt chết đi được rồi... Cho tới giờ này, anh cũng đã hoàn toàn hiểu ra. Các chị gái anh đều đang nỗ lực hết sức vì anh. Chuẩn bị cho những ngày sau này của anh... Anh không kìm chế được lòng mình, khóe miệng nhẹ nhàng nở một nụ cười hạnh phúc. Các chị, cứ yên tâm nhé. Em sẽ cố gắng hết sức để các chị sớm kết thúc cuộc sống như thế này. Chẳng biết từ lúc nào, Trương Minh Vũ cũng đã chìm vào giấc ngủ say. Hôm sau. Trương Minh Vũ mở mắt, trời còn chưa sáng hẳn. Anh xua cơn buồn ngủ, thận trọng ngồi ngay ngắn dậy. Hai người chị vẫn còn đang say giấc nồng. Trương Minh Vũ mỉm cười, rón rén xuống giường. Hàn Quân Ngưng vẫn chưa tỉnh. Trương Minh Vũ hiểu, Hàn Quân Ngưng rất an lòng về anh nên mới ngủ say chưa tỉnh. Bằng không, chỉ cần anh có cử động, cô ấy đã tỉnh táo ngay rồi. Sau khi rửa mặt, Trương Minh Vũ đi thẳng tới phòng khách. Anh bắt đầu luyện tập với hình nộm. Trương Minh Vũ biết, mình cần phải nỗ lực hơn nữa. Thoáng chốc, một giờ đồng hồ đã trôi qua. Trương Minh Vũ đã túa mồ hôi đầy đầu. Biên độ dao động của hình nộm cũng đã đạt tới góc hai mươi độ. Phù! Trương Minh Vũ thở mạnh ra một hơi, vào phòng tắm xối nước lạnh. Bảy giờ. Trương Minh Vũ lau khô người, thay đồ, ra sofa phòng khách. Sáng sớm tập luyện một lúc, các cơ bắp và khớp xươngtoàn thân đều cực kỳ thoải mái.