Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng

Chương 113



Editor: Fei

Phim điện ảnh Hành Động Đặc Thù bắt đầu tuyên truyền trên mạng trước khi công chiếu nửa tháng ——

“Tà không thể thắng chính. Thân ở trong bóng tối quá lâu cuối cùng cũng thấy ánh rạng đông.”

Trailer dài ba phút lập tức đến vô số cuộc bàn tán sôi nổi.

Ngoài ba nam diễn viên nổi tiếng Nguyên Dĩ Phi, Kỷ Li, Quý Vân Khải thì còn vô số diễn viên lão làng quá quen mắt với công chúng làm cameo, nhiệt độ tự nhiên không mời mà tới.

Các fans mang tấm lòng ủng hộ thần tượng ấn vào xem trailer, kết quả bị hình ảnh trong đó hấp dẫn, gây chấn động không nhỏ.

Từ lúc tập hợp tại trường cảnh sát, đánh đối kháng đến vực sâu núi thẳm nguy hiểm, lén xâm nhập vào ổ ma túy, chạy trốn trong kho hàng, truy bắt, mỗi một khung cảnh đều cực kì hấp dẫn.

Bảo vệ công lý. Thiện ác chỉ là một thoáng nghĩ suy!

“Người như cậu lên tiền tuyến rất dễ bị sự bốc đồng hại chết! Cậu tưởng nhiệt huyết có thể duy trì được bao lâu? Tất cả rồi sẽ tan biến sớm thôi!”

“Chúng ta là cảnh sát phòng chống ma túy, chỉ dám ở lại đây thì giỏi chỗ nào?!”

“Một cảnh sát hi sinh đến xương cũng chẳng còn có thể bức điên anh như thế này sao?”

“Vì nhân dân quyết không từ bỏ, sống chết cũng chẳng chịu thua!”

“Trần Hề, mày phải chết!”

“Tống Nhiên, bảo trọng.”

Ba diễn viên chính đều dùng âm thanh gốc, lời thoại chất chứa vô vàn cảm xúc, dẫn cư dân mạng hãm sâu vào câu chuyện.

Nếu ban đầu các fans chỉ xem vì diễn viên mình thích thì khi ba phút trailer kết thúc, các cô thật lòng mong chờ bộ phim công chiếu.

“A a a mau mở bán vé trước đi! Muốn xem suất chiếu đầu tiên!”

“Nguyên Bảo đóng vai ông trùm buôn thuốc phiện nhập tâm quá! Vốn dĩ tôi chưa chấp nhận anh ấy diễn vai phản diện mang tính đột phá lớn như thế này đâu cơ mà bây giờ lại hóng lắm ý!”

“Kỷ Li đầu trọc giết tui mất! Cảnh sát Trần Hề quá sexy!”

“Tam tiểu thư khá lắm! Chắc đây là tác phẩm đầu tay nhỉ? Biểu hiện của cậu ấy ở vài cảnh trong trailer cực kì đáng khen!”

“Tôi muốn nói Nguyên Bảo trâu bò! Kỷ Li trâu bò! Tam tiểu thư trâu bò! Toàn bộ đoàn phim trâu bò! Hi vọng các fandom có thể đồng tâm hiệp lực PR giúp bộ phim đạt thành tích phòng vé đáng mừng!”

Kỷ Li và Quý Vân Khải là Siêu Ảnh Song Tử Tinh thế hệ mới, hai người rất thân với Nguyên Dĩ Phi vì vậy nhóm fans đầu tàu của ba diễn viên chính hợp tác tạo ra vô số đề tài thảo luận về phim, sắp xếp thành viên fandom nhà mình duy trì độ hot.

Bắt tay giúp đỡ nhau tốt hơn việc ngồi đó mắng chửi tranh phiên vị nhiều.

Ngắn ngủi ba giờ đồng hồ #Premiere phim Hành Động Đặc Thù# liền leo lên hot search, nhân khí của ba diễn viên chính tăng mạnh.

Nhạc Tinh là công ty phụ trách việc marketing cho bộ phim.

Từ khi tung trailer tới nay bọn họ thường xuyên đăng thêm clip võ thuật, hiệu ứng phim, tập đặc biệt về diễn viên nhằm kéo dài nhiệt độ trong suốt một tuần.

0 giờ, bộ phim điện ảnh Hành Động Đặc Thù chính thức mở bán vé trước.

Hạn cuối là 12 giờ trưa mà hiện tại đã đạt thành tích 50 triệu! Chắc hẳn trước khi công chiếu có thể cầm chắc trăm triệu.

...

Bởi vì Kỷ Li và Quý Vân Khải cùng tham gia đóng một bộ phim nên lần này Siêu Ảnh Văn Hóa cực kì chú tâm, thậm chí còn thành lập nhóm nhân viên riêng chuyên kiểm soát dư luận trên mạng.

Kỷ Li nghe tin tức doanh thu phòng vé từ miệng Bánh Bao, càng thêm vui vẻ hơn.

Dù sao chẳng có diễn viên nào lại không hi vọng tác phẩm của mình được khán giả đón nhận. Y mong Hành Động Đặc Thù vẫn tiếp tục duy trì tình thế, tranh thủ gặt hái thành tích vượt trội.

Kì nghỉ hè tháng 7 đã tới, các bộ phim ra mắt trong dịp này bắt đầu cạnh tranh rầm rộ.

Bộ phim đồng thể loại chiếu cùng thời điểm có thể so sánh với Hành Động Đặc Thù tên là Thủy Triều Độc II.

Phần thứ nhất chiếu năm ngoái có doanh thu phòng vé khả quan do đó đạo diễn bèn mời toàn bộ dàn diễn viên cũ quay phần II. Tất cả đều là những diễn viên Hong Kong quen mặt, số lượng người qua đường quan tâm cũng không thể coi thường.

Đối thủ cạnh tranh của Hành Động Đặc Thù chính là bộ phim này.

Tiếng giày cao gót quen thuộc vang lên, Úc Phú Nhã bước tới, “Kỷ Li, sáu giờ tối chúng ta hẹn đạo diễn Vinh ăn cơm đấy, chuẩn bị đi thôi.”

“Vâng.”

Kỷ Li đáp, cầm kịch bản Săn Ngược lên. Đây là tác phẩm gắn tag thriller của biên kịch nổi tiếng Chu Thăng mà y mới chọn xong. Đồng thời, đạo diễn bộ phim còn được xưng là một trong ‘Tứ đại đạo diễn Hoa Quốc’ – Vinh Đồng.

Phía nhà sản xuất chủ động cầm kịch bản tới tìm Kỷ Li.

Y dành hai ngày để đọc toàn bộ nội dung, cảm thấy rất hay. Hơn nữa, hình tượng nam chính là kiểu y chưa từng diễn bao giờ.

Phần tiền kỳ đã chuẩn bị xong xuôi, tạm xác định bắt đầu khai máy vào hạ tuần tháng Bảy, dự định đến trung tuần tháng Mười là đóng máy.

Phải quay chụp chưa đầy ba tháng, sau khi hơ khô thẻ có thể lập tức gia nhập đoàn phim Yêu Tăng, thời gian vô cùng thích hợp.

Kỷ Li hiểu rõ hơn hết bản thân y đang thiếu hai bộ phim để định hình kịch bản nam chính.

Trình độ quay phim thriller của đạo diễn Vinh Đồng luôn đứng hàng top trong giới, vô số diễn viên tranh nhau sứt đầu mẻ trán cũng mong lấy được miếng bánh lớn đó.

Kịch bản xuất sắc và ekip chế tác số một quá đủ để hấp dẫn Kỷ Li. Do đó, y rất vui vẻ chấp nhận lời mời từ nhà sản xuất Săn Ngược.

Bữa tiệc sáu giờ tối nay là buổi thảo luận cùng đạo diễn, biên kịch lẫn nhà sản xuất.

Sau khi gặp mặt, Kỷ Li mới biết phía nhà sản xuất mời y là nhờ công Vương Chướng, Trịnh An Hành và Diêu Xuyên đề cử.

Quãng thời gian trước trong ngành tổ chức Hội nghị đạo diễn điện ảnh và truyền hình, đông đảo đạo diễn tập hợp lại trò chuyện một chút liền nhắc tới Kỷ Li.

Mỗi vị đạo diễn này đều có cá tính riêng, cách chọn diễn viên không giống nhau nhưng luôn dành những lời khen ngợi cho Kỷ Li.

Khen kỹ năng diễn xuất không bị hạn chế tuổi tác.

Khen năng lực đồng cảm dễ đi vào lòng người.

Khen bản lĩnh đọc thoại không cần lồng tiếng.

Tất cả điều trên khiến đạo diễn Vinh Đồng chú ý. Lúc trở về nhà, ông lập tức xem thử vài đoạn cut diễn xuất của Kỷ Li.

Ông phát hiện Kỷ Li còn trẻ mà tên tuổi và thực lực đã rất xuất sắc, thế là bèn gợi ý với nhà sản xuất.

Nhà sản xuất coi trọng điều gì nhất?

Lợi ích.

Tuy trước mắt, số lượng tác phẩm của Kỷ Li không nhiều nhưng y có thể chất “cá Koi” làm phim trở nên cực hot. Huống hồ, ngoại hình y vô cùng phù hợp hình tượng nhân vật, từ khi debut tới nay cũng chẳng vướng phải scandal thực sự nào.

Cuối cùng bọn họ liền gửi lời mời đến Siêu Ảnh và Kỷ Li.

Song phương gặp mặt trò chuyện vui vẻ, nhanh chóng quyết định hợp tác chính thức.



Một tuần sau, bộ phim Hành Động Đặc Thù tổ chức buổi công chiếu đầu tiên.

Trong phòng hóa trang nghệ sĩ, Kỷ Li vừa mới trang điểm xong.

Vì muốn hợp hình tượng cảnh sát Trần Hề nên Kỷ Li không khoác âu phục. Y mặc áo phông trắng đơn giản thêm chiếc gile màu đen, thắt lưng siết chặt vòng eo thon, quần thể thao bao trọn cặp chân dài, ống quần nhét vào đôi boots cổ cao.

Bộ đồ vừa tôn lên tỉ lệ cơ thể vượt trội vừa trông gọn gàng, chững chạc.

Úc Phú Nhã đánh giá y từ đầu đến chân, nở nụ cười hài lòng, “Kỷ Li nhà chúng ta quả nhiên là cái móc áo di động, cân được mọi tạo hình.”

“Chị Úc, có cần thêm ít phụ kiện không ạ?”

Thợ trang điểm cầm theo cốp đồ siêu to chứa đầy trang sức hàng hiệu.

“Thôi, đơn giản là đẹp rồi.” Kỷ Li khéo léo từ chối.

Úc Phú Nhã phất tay bảo thợ trang điểm đi trước, cô quay người lấy một hộp vuông bằng nhung khỏi túi xách, “Có người đặc biệt nhờ chị mang qua đấy.”

Kỷ Li quan sát vẻ mặt Úc Phú Nhã, bỗng nghĩ tới một chuyện, “Tần Nhạc cho em ạ?”

Hai mắt tỏa sáng, ngữ khí vô tình thể hiện rõ sự vui vẻ.

Úc Phú Nhã gật đầu cười, “Chị không động vào, tự cậu xem nhé.”

Tần Nhạc cố tình gửi chuyển phát đến nhà cô, còn dặn cô đưa Kỷ Li trước khi y lên sân khấu buổi công chiếu đầu tiên, định bụng tạo niềm vui bất ngờ cho thanh niên.

Kỷ Li nôn nóng mở hộp  ——

Mặt đồng hồ bầu trời sao màu xanh. Kim cương vụn rải rác trên lớp vải nhung đen dưới ánh đèn bàn trang điểm tỏa ra vầng sáng óng ánh mê người.

Úc Phú Nhã nhìn lướt qua, khẽ nhíu mày, “Trông quen thế nhỉ?”

Kỷ Li sực nhớ, “Lúc tham dự buổi công chiếu Bang Quốc Thiên Hạ em từng đeo đồng hồ The Galaxy.”

Úc Phú Nhã gật đầu.

“Nhưng chiếc này hẳn là của Tần Nhạc.” Kỷ Li không nhịn được cẩn thận vuốt ve mặt đồng hồ tinh xảo.

Y nở nụ cười như chứa ngàn vạn mật hoa, ngọt tới mức người đứng xem là Úc Phú Nhã còn thấy vui lây.

“Chỉ mỗi cái đồng hồ hàng hiệu mà cậu đã vui vậy à?”

“Đây là chiếc đồng hồ Tần Nhạc đeo khi tham gia buổi công chiếu bộ phim đầu tay của anh ấy đó ạ.” Kỷ Li giải thích, trong đầu hồi tưởng lại những gì Tần Nhạc từng nói.

 —— Tôi đeo chiếc đồng hồ này tại lễ ra mắt bộ phim đầu tiên, rất thích ý nghĩa của nó.

Đối với Tần Nhạc, chiếc đồng hồ đã trở thành dấu ấn không thể xóa nhòa trên con đường diễn xuất của hắn.

Hiện tại hắn tặng nó cho Kỷ Li với hi vọng người yêu hắn có thể gặp may mắn.

Kỷ Li mỉm cười, đeo đồng hồ rồi giấu trong ống tay áo(*). Sở dĩ không để lộ là vì tránh các phiền phức không cần thiết.

(Editor: Bên trên tác giả viết thụ mặc áo gile + áo phông nên ở đây viết giấu đồng hồ trong ống tay áo là giấu kiểu gì không biết. Đeo đồng hồ trên bắp tay? Không biết có nhầm ở đâu không nữa)

Không bao lâu sau, Bánh Bao bước đến, “Chị Úc, anh Kỷ, sắp đến giờ rồi chúng ta ra hội trường nhé?”

“Ừ.”

...

Buổi công chiếu phim tổ chức tại đại sảnh VIP của rạp phim Hải Thị.

Bởi vì dàn diễn viên chính vô cùng nổi tiếng nên số lượng vé đã hết sạch chỉ trong một giây, vô số người không giành nổi vé vẫn tổ chức ủng hộ ngoài sân, khung cảnh cực kì long trọng.

Kỷ Li được nhân viên an ninh hộ tống vào hậu trường.

Y còn chưa kịp đặt chân vào phòng nghỉ, Quý Vân Khải liền lao tới, “Kỷ Li, cuối cùng cậu cũng đến rồi. Tôi căng thẳng chết mất!”

Kỷ Li đột nhiên bị ôm chầm lấy, dở khóc dở cười, “Cậu chập mạch à?”

“Còn lạ gì nữa? Rõ ràng cậu ta đang căng thẳng quá mức.” Nguyên Dĩ Phi nói vọng ra, “Nhảy nhót tưng bừng như khỉ con.”

“Anh mới là khỉ con ấy.” Quý Vân Khải xoay người về phòng.

Kỷ Li đi theo cậu, thấy đạo diễn Diêu Xuyên và biên kịch Phương Chi Hành đều có mặt.

“Đạo diễn Diêu, thầy Phương, đã lâu không gặp ạ.”

“Lại đây ngồi này.” Phương Chi Hành vỗ vỗ vị trí trống bên cạnh.

Khán giả vẫn đang vào rạp, chưa đến giờ bắt đầu buổi công chiếu.

Kỷ Li thong dong ngồi xuống.

So với sự bình tĩnh của y, trông Quý Vân Khải căng thẳng hơn rất nhiều.

Tuy bộ phim truyền hình Xích Tử Thần Thám sở hữu thành tích không hề tệ nhưng Hành Động Đặc Thù mới là bộ phim đầu tay của cậu.

Người ta nói khả năng diễn xuất sẽ được tích lũy qua từng tác phẩm nhưng Quý Vân Khải nghĩ nghĩ, cứ có cảm giác mình biểu hiện kém lúc quay Hành Động Đặc Thù.

Rốt cuộc bộ phim này sẽ trở thành bàn đạp giúp cậu càng nổi tiếng hay waterloo thì phải xem phản ứng khán giả ngày hôm nay.

“Vân Khải đừng lo, nếu ai là người nên hồi hộp nhất thì phải là tôi mới đúng.” Diêu Xuyên nói.

“Đạo diễn Diêu, ngài cũng hồi hộp lắm ạ?”

“Đương nhiên.”

Khi Diêu Xuyên gia nhập làng giải trí tới nay vẫn thường quay phim truyền hình. Hành Động Đặc Thù là bước tiến quan trọng nhất giúp hắn chuyển từ màn ảnh nhỏ sang màn ảnh rộng.

Trải qua một năm chờ đợi dài đằng đẵng, cuối cùng bộ phim có thể ra mắt công chúng.

“Đằng nào chẳng quay xong rồi, hồi hộp cũng phải nén trong lòng.” Diêu Xuyên nói với ba diễn viên chính, “Tôi tin bộ phim của chúng ta sẽ không phụ kì vọng của khán giả, xứng đáng trước công sức chúng ta bỏ ra.”

Bất kể Nguyên Dĩ Phi cùng nhiều năm kinh nghiệm, diễn viên mới Quý Vân Khải hay Kỷ Li thường phát huy ổn định thì việc bọn họ từng ngậm bao nhiêu đắng cay trong suốt quá trình quay phim Diêu Xuyên là người hiểu rõ nhất.

Hắn là một đạo diễn cực kì nghiêm khắc nhưng rất thương diễn viên đoàn mình. Nếu doanh thu phòng vé quá kém, hắn sẽ chủ động nhận trách nhiệm trước truyền thông.

“Đạo diễn, tôi tin bộ phim của chúng ta sẽ thành công.” Kỷ Li đáp.

Lúc phải cố gắng thì nên cố gắng, lúc nào nên hưởng thành quả thì nên để tâm trí thật thoải mái.

Trên con đường làm diễn viên, y luôn tuân theo chuẩn mực ấy.

Đương nhiên y cũng là người xuyên sách, y biết bộ phim sẽ viral đến mức nào hơn bất cứ ai.

Nguyên Dĩ Phi khẽ thở dài, cười nói, “Anh cố hết sức rồi.”

Quý Vân Khải nghe hai người bạn của mình nói thế bèn gật đầu liên tục, “Em cũng vậy.”

Diêu Xuyên và Phương Chi Hành nhìn nhau, mỉm cười ăn ý.

Nếu vậy, cần gì phải lo nữa?

...

Nửa giờ sau, buổi công chiếu phim chính thức bắt đầu.

Ngoại trừ Tần Nhạc đang đóng phim ở nước ngoài, toàn bộ thành viên quan trọng trong đoàn phim đều xuất hiện. Bọn họ đi lên sân khấu lập tức kéo theo tiếng hò reo của fans.

Ngoài ra có không ít minh tinh khách mời, nhà phê bình điện ảnh và truyền thông tới tham dự.

Ban tổ chức mời MC dày dặn kinh nghiệm, khéo léo dẫn dắt hội trường tiến vào vòng phỏng vấn đầu tiên với truyền thông và fans.

Phỏng vấn kết thúc là vừa đúng giờ.

Đoàn phim ngồi xuống hàng ghế đầu, cùng cộng đồng những người mê phim chờ bộ phim chiếu.

Ánh đèn tắt, tiếng thì thầm bàn tàn cũng ngừng.

Mở màn là cảnh kho hàng âm u tối tăm.

Người đàn ông gầy tới mức chỉ còn da bọc xương nằm trên đất liên tục co giật. Khuôn mặt gã trắng một cách bất bình thường, vành mắt đen đến đáng sợ, “Cho tôi thuốc! Tôi muốn thuốc! Tôi sắp chết rồi! Cứu tôi với!”

Không khó nhìn ra gã đang lên cơn nghiện ma túy.

Đột nhiên, tiếng khóc non nớt vang lên.

Ống kính chậm rãi chuyển động, hướng về phía nguồn gốc âm thanh.

Bé gái xinh xắn ngồi bên cạnh gã đàn ông nọ, dùng đôi tay bẩn thỉu đỡ gã, khóc tê tâm phế liệt, “Đừng đánh papa cháu! Đừng đánh papa của Nhữ Nhữ mà!”

Cửa kho mở, tiếng giày da giẫm xuống đất từ xa vọng tới.

Gã đàn ông bị ma túy hành hạ lờ mờ nhận ra đối phương là ai, mò mẫm bò tới chỗ người nọ, “Thi Gia, số hàng kia, số hàng kia không phải tôi bán! Không phải tôi!”

“Tôi mang con gái tôi đến. Nó mới sáu tuổi thôi, non cực kì, cứ tùy tiện chơi!”

“Chơi chết cũng không sao hết!”

Câu chữ đứt quãng lập tức khơi dậy lửa giận của khán giả.

Dùng con gái để đổi ma tuý? Đổi lấy cơ hội sống sót cho bản thân mình?

Gã đàn ông chó má này xứng làm cha ư? Chết rồi còn sợ làm ô nhiễm không khí ấy chứ!

Đúng lúc đó, giọng nói bình thản không hề gợn sóng vang lên, “Ông bố trẻ cũng chịu dốc hết vốn liếng nhỉ?”

Ống kính chuyển sang khuôn mặt vô tình, nham hiểm của Nguyên Dĩ Phi.

Cúc áo sơ mi bằng lụa màu đen mở rộng, cạnh xương quai xanh là hình xăm đầy dã tính.

Anh chính là “Thi Gia” trong miệng gã đàn ông, cũng là ông trùm buôn thuốc phiện lớn nhất Đông Nam Á —— Thi Diệp.

So với ông trùm buôn thuốc phiện ở các phim khác thì hình tượng của Nguyên Dĩ Phi cực kì đặc biệt.

Fans Nguyên hết sức hưng phấn, tâm trạng bài xích khi Nguyên Dĩ Phi đóng vai phản diện lúc đầu đã sớm tan thành mây khói.

Một giây sau, Thi Diệp liền đạp vào bụng gã đàn ông nọ.

Đối phương đau đớn nhăn nhó, chỉ có thể ngã dưới đất kéo dài hơi tàn.

Thi Diệp ngồi trên ghế sofa bằng da, thờ ơ hạ lệnh, “Mang hàng ra cho nó thử.”

Bọn họ vừa nghiên cứu chế tạo chất gây ảo giác MK0, cần một con chuột bạch để thử nghiệm. Loại cặn bã mất nhân tính dám bán con gái mình thế này có chết cũng chẳng tiếc.

Thuộc hạ của Thi Diệp nghe lệnh, cầm lọ thuốc không màu tiêm vào cơ thể gã đàn ông.

Cơn đau lập tức biến mất, gã đàn ông trở nên vô cùng thoải mái, hưởng thụ.

Gã toan bò tới cảm ơn “đại ân đại đức” của Thi Diệp thì bất chợt sùi bọt mép ngã xuống đất, quá trình giằng co chưa đầy nửa phút.

“Thi Gia, nó ngỏm rồi ạ.”

“Loại thuốc này vẫn không thành công nhỉ?”

Nguyên Dĩ Phi đóng vai Thi Diệp nhíu mày, ánh mắt tối tăm.

Đột nhiên, tiếng súng nổ ầm ầm.

Hình ảnh thay đổi, gần trăm cảnh sát phòng chống ma túy mặc cảnh phục chuyên chế xông ra từ bốn phương tám hướng, bắt đầu trận chiến ác liệt với đám tay sai bên ngoài kho hàng.

Lúc ghi hình, đoàn phim sử dụng cảnh cháy nổ thật cộng thêm rất nhiều đạo cụ “tay chân cụt” giả.

Ánh lửa lan rộng, vô số người chết lẫn bị thương.

Có cảnh sát bị bom nổ mất cả cánh tay nhưng vẫn cắn răng liều mạng.

Vài khán giả nữ che kín hai mắt, thương cảm không thôi. Khán giả nam cũng nhíu chặt mày, hãm sâu vào nội dung bộ phim.

Cảnh chém giết kéo dài cuối cùng cũng kết thúc.

Lúc lực lượng cảnh sát xông vào, bên trong kho hàng chỉ còn sót lại bé gái đang khóc khản cổ họng cùng thi thể đàn ông lạnh căm.

“Đội trưởng Chu, cá lớn đã chạy thoát.”

Người đội trưởng ôm bé gái đang không ngừng gào khóc, mặt đầy vẻ nghiêm túc.

Bọn họ chuẩn bị kế hoạch này mất một năm rưỡi, vô số đồng chí hi sinh, thiệt hại mười mấy cảnh sát nằm vùng song vẫn để Thi Diệp kịp bỏ trốn.

“Thông báo cho cấp trên kế hoạch thu lưới thất bại.”

“…Tuân lệnh.”

Bấy giờ, bốn chữ “Hành Động Đặc Thù” mới xuất hiện.

Thính phòng vang lên hàng loạt tiếng thở dài, lòng chất chứa những ưu tư khác nhau.

Có người mừng vì bé gái thoát khỏi móng vuốt của lũ tội phạm buôn ma túy, cũng có người cảm thấy tiếc khi lực lượng cảnh sát tổ chức vây quét thất bại, lại có càng nhiều người đau lòng thay những cảnh sát đã hi sinh.

Đây không phải thủ pháp phóng đại mà do trong hiện thực, tại các khu vực biên giới mà người bình thường không nhìn thấy vẫn có rất nhiều cuộc truy bắt chất cấm khủng khiếp hơn.     

Mở màn chưa đầy năm phút đồng hồ, mọi người liền bị nhịp điệu chặt chẽ của bộ phim lôi kéo.

Tên bộ phim trên màn hình biến mất, thời gian chuyển tới bốn năm sau.

Quý Vân Khải đóng vai Tống Nhiên xuất hiện. Nhờ thành tích tốt nghiệp ưu tú tại trường cảnh sát nên cậu lập tức gia nhập đội cảnh sát phòng chống ma túy ở tiền tuyến.

Tống Nhiên nhận thông báo bổ nhiệm xong bèn thu hoạch vô số tiếng thán phục ngưỡng mộ. Bề ngoài cậu rất bình tĩnh nhưng khi trở về phòng một mình liền vui mừng lăn lộn trên giường.

Cậu còn đứng trước gương tự biên tự diễn tiểu phẩm “cảnh sát và tội phạm ma túy”.

Có lẽ do tính cách tương đồng, Quý Vân Khải diễn cực kì tự nhiên. Trông tự luyến nhưng cũng khá hăng hái, kích động.

Khán giả đồng loạt cảm thấy màn “solo” kia quá hài hước.

Fans không ngừng cười trộm, “Tam tiểu thư ngố tàu ghê. Phim hay ngoài đời đều chẳng khác gì.”

Kỷ Li và Nguyên Dĩ Phi nhìn nhau, ăn ý động viên cậu: “Diễn tốt phết nhỉ?”

“Đương nhiên.” Quý Vân Khải nghe khán giả phản hồi, đột nhiên lấy lại sự tự tin, giơ ngón cái, “Em diễn một lần là qua hết các cảnh quay hôm khai máy đấy.”

Nguyên Dĩ Phi chọt đúng chỗ đau, “Rồi sang ngày thứ hai liền bị Kỷ Li đè bẹp, NG hơn bốn chục lần? Hơn nữa còn nổi tính thiếu gia muốn bỏ vai hả?”

“…”

Quý Vân Khải nghẹn họng, yên lặng đổi từ ngón cái sang ngón giữa nhắm thẳng về phía Nguyên Dĩ Phi.

Anh hết chuyện để nói à!

Đằng sau có nhiều fans đang ngồi lắm đó, chẳng nhẽ cậu không cần mặt mũi sao? Nhỡ người khác cười nhạo cậu thì làm thế nào?

Kỷ Li lắc đầu cười, tiếp tục tập trung xem phim —— Lớp học đối kháng của đội dự bị bắt đầu.

Kỷ Li đóng vai Trần Hề vừa login, tiếng xôn xao trong rạp lập tức nổi rần rần.

Bởi vì dưới góc quay đặc tả, nhân vật Trần Hề thật sự quá tuấn tú!

Cả tạo hình đầu đinh mang tính thách thức lẫn vết sẹo nhỏ nơi lông mày trái đều giúp Kỷ Li toát ra vẻ cương nghị, dùng sức mạnh gấp hàng trăm hàng ngàn lần càn quét trái tim mỗi người.

Ngoài fans nữ khen y đẹp trai, các khán giả nam cũng bị y hạ gục.

Đây mới là đàn ông đích thực chứ!

Khi những lời thán phục qua đi, nội dung bộ phim bèn tới đoạn cao trào nhỏ —— Tại lớp học đối kháng, nghé con mới sinh không sợ cọp Tống Nhiên công khai khiêu chiến trợ giảng Trần Hề.

Trần Hề thành thạo quật ngã Tống Nhiên hết lần này tới lần khác, người sau vẫn cứ lì lợm không chịu thua.

“Lại!”

“Lại một lần nữa!”

Tống Nhiên cố gắng hết sức nhưng vẫn không thắng nổi Trần Hề.

Tuy nhiên, không đánh thì không quen biết.

Kết thúc màn giao lưu đối kháng, Trần Hề nể phục lòng nhiệt huyết của Tống Nhiên, Tống Nhiên phát hiện nỗi đau mà Trần Hề giấu sau vẻ bề ngoài lãnh đạm.

Bản chất họ là cùng một loại người, ôm trong mình tấm lòng nhiệt tình và kiên định với việc làm cảnh sát phòng chống ma túy.

Fans hiểu rõ, “Cứ chờ xem, cặp bạn gay tốt sắp ra đời rồi.”

Nội dung tiếp theo giống những gì vị fans kia dự đoán.

Tống Nhiên không mời mà tới, mặt dày trở thành bạn cùng phòng của Trần Hề. Mỗi ngày dính lấy y huấn luyện chung, lâu dần cũng hòa hợp hơn.

Câu “Kỷ Li, anh đẹp trai ghê” mà Quý Vân Khải bất chợt thốt lên hôm quay phim được lồng tiếng đổi thành ‘Trần Hề, anh đẹp trai ghê’.

Quý Vân Khải nói thay toàn thể fans nữ, cả rạp lập tức cười vang.

“Ha ha ha ha đúng, Trần Hề đẹp trai, Kỷ Li càng đẹp trai hơn.”

“Đáng yêu vãi! Tôi muốn ship Trần Hề và Tống Nhiên!”

“Ôi, lo quá! Lúc xem trailer tôi nghĩ hai nam chính sẽ xảy ra chuyện đấy.”

“Hả? Không thể nào?”

Bộ phim tiếp tục chiếu.

Lực lượng cảnh sát biết tin Thi Diệp xuất đầu lộ diện, chế tạo thành công loại ma túy mới. Bọn họ cử Tống Nhiên, Trần Hề đi nằm vùng, xâm nhập hang ổ tội phạm.

Hai người trong ứng ngoài hợp tìm kiếm tình báo, nhiều lần đụng độ nguy hiểm.

Đạo diễn Diêu Xuyên, biên kịch Phương Chi Hành là bộ đôi gắn liền với chất lượng, mạch phim trôi qua phân nửa mà không hề có chi tiết thừa.

Khán giả đắm chìm vào tình tiết diễn biến chặt chẽ, một mặt bị thủ đoạn man rợ của trùm buôn thuốc phiện Thi Diệp doạ nổi da gà, một mặt lại sợ Tống Nhiên và Trần Hề xảy ra bất chắc.

Song, bọn họ đâu thể tránh khỏi nguy hiểm mãi.

“Chờ tôi, không được chết đấy.”

“Tống Nhiên, bảo trọng.”

Vì yểm trợ nhân tố nằm vùng quan trọng là Tống Nhiên rút lui, Trần Hề buộc phải bại lộ thân phận trước mặt Thi Diệp, bị đám tội phạm tra tấn cực kỳ tàn ác.

Trần Hề không chịu khai thông tin của cảnh sát nằm vùng mặc cho chúng hành hạ.

Thi Diệp thấy Trần Hề rất mạnh miệng, quyết định dùng loại ma tuý mới để hỏi cung.

Tới lúc này, khán giả nghe được chân tướng thông qua đoạn đối thoại giữa hai người —— Năm đó Trần Đắc Thủy – anh trai Trần Hề đã chết trong tay Thi Diệp.

Hơn nữa trước khi chết còn bị tra tấn!

Móc hai mắt, chặt ngón tay, ngón chân, quẳng ra sau núi cho sói ăn…

Tuy Nguyên Dĩ Phi không phải diễn viên xuất thân chính quy song kỹ năng diễn xuất tích lũy nhiều năm khiến bản lĩnh đọc thoại của anh vô cùng ổn định, thoang thoảng cảm giác âm u.

“Thôi xong, tôi nghĩ Trần Hề sắp chết rồi.”

“Phi phi phi không đâu! Tống Nhiên nhất định sẽ tới cứu anh ấy!”

Khán giả lo lắng, hồi hộp chờ tình tiết kế tiếp.

Trần Hề đột nhiên bạo phát hận ý xô ngã Thi Diệp xuống đất khi hay tin anh trai mình hi sinh. Tiếc rằng, y chỉ là nỏ mạnh hết đà không thể đi hết con đường.

Nguyên Dĩ Phi diễn vai trùm buôn thuốc phiện thật đáng sợ. Mỗi cú đạp là mỗi lần sát ý tăng thêm, sởn cả tóc gáy.

Mà kỹ năng diễn xuất của Kỷ Li dưới góc quay đặc tả hoàn toàn không hề thua kém anh.

Cách lông mi Kỷ Li run cũng khiến khán giả thương tâm, máu tươi chảy vào mắt, nhiễm đỏ con ngươi y.

Y như một người sắp phải đón nhận cái chết, liều mạng ngưng tụ ánh sáng sinh mệnh, siết chặt nắm đấm dùng toàn bộ sức lực đánh Thi Diệp.

Không tạo bất kỳ vết thương thực tế nào, kiên cường tới mức làm nguời ta đau lòng.

—— Từ khi tôi chọn làm cảnh sát phòng chống ma túy đã không nghĩ tới chuyện từ bỏ.

—— Mặc dù là một con đường không lối về nhưng vì nhân dân, tôi sẽ chiến đấu cùng đám tội phạm buôn ma túy tới hơi thở cuối cùng.

Công lý luôn là vũ khí sắc bén lay động lòng người.

Khán giả nữ có tâm lý yếu đỏ vành mắt, khóc thút thít.

“Tôi không dám xém đâu, làm thế nào bây giờ?”

“Thở không nổi! Kỹ năng diễn xuất của Kỷ Li lại xiên tôi một nhát.”

“Xem phim Kỷ Li đóng đều phải chuẩn bị khăn giấy, lần nào cũng khóc không ngừng.”

“Trần Hề của tôiiiii, đừng màaaa? Tống Nhiên sẽ tới cứu anh ấy nhỉ?”

Màn đối diễn dài 15 phút giữa Kỷ Li và Nguyên Dĩ Phi quá ngoạn mục. Hai người một mạnh một yếu tạo thành sự tương phản rõ ràng, khả năng diễn cảm giỏi ngang nhau.

Thời điểm Kỷ Li bị ném vào bầy sói, âm thanh nức nở bao trùm khắp rạp phim.

Từ xưa tới nay, người tốt không được chết tử tế vĩnh viễn là khoảnh khắc lấy nước mắt người xem nhiều nhất.

Mọi người vừa thương Trần Hề vừa hận không thể lao vào màn hình giết Thi Diệp!

Hai mươi phút cuối phim, lực lượng cảnh sát do Tống Nhiên chỉ huy và đám tội phạm buôn ma túy Thi Diệp cầm đầu đối chiến ác liệt.

Thi Diệp bị cảnh sát bao vây, vẫn tiếp tục chống cự không chịu đầu hàng. Cuối cùng, thứ có thể dẫn dụ Thi Diệp rời khỏi kho hàng là một tấm ảnh chụp ố vàng ——

Người phụ nữ ôm đứa bé ba tuổi, trong mắt chất chứa tình thương của mẹ.

Bộ phim bắt đầu chiếu cảnh độc thoại của Thi Diệp lúc ở sau núi.

Cha là ông trùm buôn thuốc phiện nổi tiếng xấu, mẹ là kẻ đào mỏ chỉ thích tiền và quyền. Thi Diệp trở thành công cụ mà bọn họ thường xuyên sử dụng.

Câu chuyện nhuốm đầy hận thù kết hợp với bức ảnh cũ lập tức đánh mạnh vào tuyến lệ khán giả. Hoàn cảnh gia đình tàn khốc khiến Thi Diệp trở thành trùm buôn phiện như hiện tại nhưng không đồng nghĩa với việc anh vô tội.

Thi Diệp đầu hàng, yêu cầu duy nhất chính là đưa anh tấm ảnh chụp kia.

Có lẽ sâu trong nội tâm bị ác ý nhuốm bẩn vẫn còn chút thiện lương bắt nguồn từ tình yêu thương ít ỏi mà mẹ tình cờ cho anh hồi nhỏ.

Phim điện ảnh về ma túy luôn mang một thông điệp chính.

Thế gian không chỉ có mỗi màu đen và trắng, thiện hay ác. Mỗi nhân vật đều tồn tại hai mặt trái ngược mới là một bộ phim thành công.

Kết phim, Tống Nhiên đi đến ngôi mộ không bia, đặt huân chương của mình xuống.

“Thế nào, giỏi hơn anh chưa?” Cậu vừa cười vừa nói, ánh mắt phủ kín nỗi cô đơn và hổ thẹn.

Cậu không thể bảo vệ được đồng đội.

Cái người nhìn như lãnh đạm vô tình nhưng lòng đầy chính nghĩa kia sẽ không bao giờ trở về nữa.

Cái người khăng khăng muốn rửa sạch tội danh của anh trai nay bỗng đặt chân lên con đường không lối về cùng anh mình, chẳng tài nào công bố chân tướng với dân chúng.

Hình ảnh vừa xuất hiện, nước mắt khó lắm mới ngừng chảy của khán giả liền tiếp tục rơi.

Rất nhiều người không ngờ, tiếc nuối lớn nhất bộ phim lại đến từ nhân vật do Kỷ Li đóng.

Đây là lần thứ mấy rồi?

Tống Chiêu, Tạ Ngạn, Trần Hề…

Bộ Kỷ Li không thể diễn một vai nào đó trọn vẹn hay sao mà cứ thích vắt cạn nước mắt của họ mới chịu nổi vậy?

Huhuhu khóc quá trời khóc!

Màn hình tối dần.

Có người nức nở hỏi, “Trần Hề thật sự không về được à?”

Âm thanh truyền khắp rạp chiếu phim nhưng chẳng ai trả lời.

Khi khán giả đều cho rằng bộ phim đã kết thúc, màn hình đột nhiên lóe sáng.

Không rõ ai là người phản ứng đầu tiên, kêu to, “Còn after credit kìa!”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.