Trong khi Quý Việt đang bị chú Triệu "tẩy não" trên xe, gia đình hắn ở nhà cũng đang bàn tán về hắn.
"Ba nói thật hay giả vậy." Ba Quý vui vẻ hỏi, "Bạn trai nhỏ của Quý Việt theo nó về quê chơi à?"
"Thằng bé có bạn trai mà không nói, thật là, về nhà nhất định phải nói chuyện với nó." Ba Quý nói đến cuối lại không nhịn được cười ha hả.
Dù Quý Việt còn nhỏ, nhưng phải biết rằng họ luôn nghĩ con mình sẽ độc thân cả đời, tưởng đâu phải nuôi cả đời, ai dè lại có người yêu sớm, còn có tin gì tốt hơn tin này?
Mẹ Quý cũng rất vui, bà có ấn tượng rất tốt với Omega nho nhã đó, cười tủm tỉm: "Con lớn rồi, điều gì cần dạy anh phải dạy cho cẩn thận."
Ba Quý ừ một tiếng, thầm nghĩ nên cho Quý Việt Xem bộ phim nào để hắn có thể học hỏi được nhiều nhất. Truyện Full
Phim quý quá nhiều, ba Quý nhất thời không nhớ ra bộ nào phù hợp.
"Mình à, em nói xem tình yêu học đường có được không? Hồi đó anh theo đuổi em đã xem bộ này, Quý Việt thẳng tính quá, để nó củng cố lại kiến thức cơ bản thì hơn."
Ba Quý càng nghĩ càng thấy có lý.
Mẹ Quý cứng mặt, ý bà không phải là kiểu giáo dục này...
Nhìn người chồng ngây thơ trước mặt, mẹ Quý thở dài, thôi vậy, con trai đã lớn chắc chắn có suy nghĩ riêng, có khi còn hiểu biết nhiều hơn.
Nhưng mà, nói đến chuyện này, mẹ Quý nhìn ba Quý, nghiêm túc nói: "Anh đừng lấy kho báu của anh ra nữa, không thích hợp."
Ba Quý nghe vậy không vui, "Sao lại không thích hợp? Anh và thằng Triệu đều thấy rất tốt, anh đã tìm được cảm hứng từ đó nên mới theo đuổi được em."
Mẹ Quý mặt đầy phức tạp, nói thật với kỹ năng tán gái của cả hai, nếu không phải bà và nhóc Trần đã thích hai người từ trước thì với kiểu tỏ tình sến rệt đó, chắc chắn họ sẽ quay đầu bỏ đi ngay lập tức.
Để không làm tổn thương trái tim nhỏ bé của chồng, mẹ Quý không nói thẳng, bà nói một cách tế nhị: "Tính cách mỗi người mỗi khác, bạn trai nhỏ của Quý Việt nhìn là biết kiểu nho nhã, không thích hợp."
Ba Quý như suy nghĩ điều gì, "Vậy đợi nó về anh sẽ hỏi và nói chuyện với nó, xem nó nghĩ gì."
Nghĩ gì cũng sẽ không đồng ý với anh đâu.
Mẹ Quý cười tủm tỉm, trong lòng thầm nói.
Anh thử để thằng con ngốc nghếch trong nhà cầm loa nói to với Omega rằng 'dù anh không có xe không có nhà cũng không có tiền nhưng anh có một trái tim yêu em, em hãy thử xem', không bị đá mới lạ.
Dưới lầu, chú Triệu đưa Quý Việt đến cửa, không xuống xe mà hạ cửa sổ nói với Quý Việt đang xách hành lý bên ngoài: "Cháu về đi."
"Vâng, chú Triệu, tối nay đến nhà ăn cơm nhé." Quý Việt nhắc nhở.
Chú Triệu làm dấu OK, quay đầu xe rời đi.
Đợi đến khi xe rẽ khuất không thấy bóng dáng đâu nữa, Quý Việt mới quay đầu về nhà.
Quý Việt vốn tưởng trong nhà không có ai, không ngờ vừa mở cửa cả nhà đều ở đó, ánh mắt còn đồng loạt nhìn về phía hắn, khiến hắn giật mình.
"Con... về rồi." Quý Việt vẫy tay, thấy hai người không có phản ứng, khó hiểu lau mặt, "Nhìn con như vậy làm gì?"
Ba Quý bước tới, vỗ vai Quý Việt: "Con ngoan, có bạn trai rồi à?"
Quý Việt sững sờ, lập tức đỏ mặt, lớn tiếng phản bác: "Không có."
Nói xong không đợi ba mẹ Quý nói thêm gì, hắn kéo va li chạy vào phòng ngủ, như thể chậm một bước sẽ xảy ra chuyện cái chết xã hội vậy.
"Hừ, thằng nhóc thối này." Ba Quý quay đầu nhìn mẹ Quý, nụ cười trên mặt không thay đổi, thậm chí còn có chút thích thú, "Còn ngại ngùng nữa."
Trên lầu, Quý Việt ném va li vào góc tường, vò đầu, là ai, rốt cuộc là ai lắm chuyện vậy, sao tin tức lại truyền đến tai ba mẹ hắn rồi.
Trong đầu hiện lên hình ảnh chú Triệu và ba ông cụ, Quý Việt nghẹn lời, ngồi trước bàn máy tính với mái tóc ổ gà, ngửa đầu lên.
Hắn còn có thể làm gì, chưa bắt đầu yêu đương đã bị tất cả người lớn thân thiết nhìn thấu.
Hay lắm, nếu hai người không thành, Quý Việt rùng mình một cái, không thể nào! Omega thích mình như vậy, sao có thể không thành!
Bây giờ hắn nên nghĩ đến vấn đề ai tỏ tình trước!
Nghĩ vậy Quý Việt mở WeChat, gửi một tin nhắn thoại cho "Anh trai đến".
*****
Mạnh Tư Triết gãi mái đầu đỏ, dựa vào chiếc ghế sofa da mềm mại, nhìn về phía anh Vưu và X - người gần đây khá thân thiết với hắn. Hai người họ đang ngồi bàn bạc điều gì đó.
Còn bản thân hắn cứ như chỉ biết ấp a ấp úng, hoàn toàn lạc lõng với họ.
"Được rồi, cứ vậy đi." Tưởng Kỳ xoa huyệt thái dương, ngẩng đầu lên đã thấy Mạnh Tư Triết đang ấm ức.
Cũng khổ cho hắn, phải kiềm chế cái tính lắm lời để ngoan ngoãn ngồi chờ.
"Hai người cứ chơi đi, tôi về nhà." Tưởng Kỳ xếp tài liệu đưa cho X.
X ăn mặc sặc sỡ, cười tủm tỉm trông chẳng giống người tốt lành gì, "Mấy hôm nay có trai đẹp bầu bạn vui chứ?"
Câu này hắn có thể trả lời được!
Mạnh Tư Triết sáng mắt lên, nhìn Tưởng Kỳ: "Anh Vưu, tuy Alpha kia trừng mắt trông hung dữ nhưng cũng đẹp trai đấy, sao, cậu ta là "đối tượng bé nhỏ" của anh à?"
Tưởng Kỳ liếc nhìn X, quả nhiên, X đang cười chế nhạo.
"Chơi vui, đối tượng bé nhỏ à, vẫn chưa phải." Tưởng Kỳ nhếch mép, nhìn Mạnh Tư Triết hỏi: "Quan tâm tao có tìm được bạn trai không làm gì, mày là sinh viên cũng nên mau chóng tìm một người đi."
Nụ cười trên môi X cứng lại.
Mạnh Tư Triết dường như không quan tâm đến chuyện này, "Không vội, dù sao em cũng chơi với hai người, không cần đối tượng."
Nụ cười trên môi X lại nở ra, biểu cảm rất tự nhiên.
Tưởng Kỳ liếc nhìn, khịt mũi cười, rồi nhìn tin nhắn trên điện thoại, đứng dậy kéo va li chuẩn bị rời đi.
"Đi đây, hai người cứ trò chuyện đi."
Qua cửa sổ kính của quán cà phê, X nhìn thấy chiếc Maybach màu đen từ từ dừng lại bên đường: "Tài xế của cậu đến rồi?"
Tưởng Kỳ gật đầu, "Về nhà liên lạc sau."
"Được." X đáp lại, tiễn Tưởng Kỳ ra khỏi quán cà phê.
Cho đến khi Tưởng Kỳ lên xe, chiếc Maybach quay đầu rời đi, X mới thu hồi ánh mắt, vừa quay đầu lại đã bắt gặp ánh mắt nghiên cứu của Mạnh Tư Triết.
"Không thích hợp, X, anh cực kỳ không thích hợp." Mạnh Tư Triết chống cằm, ánh mắt đầy nghi hoặc: "Chẳng lẽ thích anh Vưu rồi?"
X nghiêng đầu, nhìn bộ dạng khẳng định chắc nịch của Mạnh Tư Triết, khóe miệng giật giật, sau đó hít sâu một hơi, nhếch mép lên ra vẻ tay chơi: "Nghĩ nhiều."
Mạnh Tư Triết càng nghĩ càng thấy có lý, nếu không thì tại sao một người không đứng đắn như X, mỗi lần gặp anh Vưu lại như biến thành người khác.
"Anh làm vậy là không đạo đức, gần đây anh Vưu và bạn trai nhỏ của anh ấy đang rất mặn nồng, anh đừng làm chuyện dại dột!" Mạnh Tư Triết nghĩ đến tình cảm ngày càng sâu đậm của hai người, vội vàng giữ chặt tay X.
Cảm giác mềm mại khiến X thoáng sững sờ, đừng thấy hắn ta có vẻ tình sử phong phú, đi qua muôn ngàn bụi hoa mà không dính một chiếc lá, thực tế cũng chỉ là lý thuyết đầy mình, kinh nghiệm bằng không.
Mới bị đối phương lôi kéo đã không biết trời đất là gì, mơ mơ màng màng gật đầu.
Khi hoàn hồn lại, X thấy thiếu niên đối diện thở phào, vẻ mặt nhẹ nhõm.
Hỏng rồi.
X vỗ trán, người trong lòng mình đúng là một kẻ ngốc nghếch về tình cảm, vốn đã không nhận ra tình cảm của mình dành cho hắn, giờ lại tưởng mình thích Omega bạo lực Tưởng Kỳ, càng khó phát hiện ra.
Phải thay đổi kế hoạch, nhưng biết đâu như vậy lại thuận lợi hơn.
Nhìn thiếu niên không hề phòng bị mình, ánh mắt X lóe lên một ánh sáng mờ ám.
Cũng coi như trong cái rủi có cái may?
X nghĩ thầm, trên mặt vẫn không có biểu hiện gì, vẫn là dáng vẻ cười tủm tỉm.
—— Rè
Điện thoại đặt trên bàn bỗng rung lên, X cầm lấy điện thoại xem, là có người gửi cho hắn ta một tin nhắn thoại trên WeChat.
Tiếng này nối tiếp tiếng khác, xem ra đã gửi liên tiếp mấy tin nhắn.
"Ai vậy?"
Ban đầu Mạnh Tư Triết không định hỏi, nhưng nghĩ đến có thể là Omega cầu mà không được của X, lập tức có chút cảnh giác.
X liếc nhìn, là một người bạn game mà hắn ta đã add, dường như đã từng xem video ngắn hắn ta quay lúc rảnh rỗi, thường xuyên hỏi chuyện hắn ta.
X vừa định trả lời, nhìn thấy ánh mắt của Mạnh Tư Triết, lời đến miệng lại đổi thành một cái khác, hắn ta cụp mắt, trông vô cùng cô đơn: "Là nhóc Vưu."
Ăng ten cảnh giác của Mạnh Tư Triết kéo lên mức cao nhất, "Anh Vưu về nhanh vậy sao?"
"Nói gì thì nói, X anh phải nhịn, không được đào góc tường người ta, chúng ta đều là công dân lương thiện!"
X suýt nữa không giữ được biểu cảm của mình, hắn ta nghiêng đầu để lộ ra một bên mặt, đôi mắt trông vừa u sầu vừa yếu đuối, cười khổ: "Rõ ràng tôi đã quen cậu ấy trước, nhưng cậu ấy không thuộc về tôi."
Nghe vậy, Mạnh Tư Triết thở dài, chuyển sang ngồi bên cạnh X, vỗ vai hắn ta: "Tình yêu là thứ không nói trước được, anh em, có chuyện gì cứ nói với tôi, tôi sẽ ở bên anh bất kể sáng hay tối."
X nhìn Mạnh Tư Triết với vẻ mặt cảm động, vỗ lại vai hắn, nhân cơ hội ôm hắn một cái, "Cảm ơn! Anh em tốt!"
Quả không hổ là mình.
Hôm nay lại là một ngày khăn quàng đỏ trước ngực rực rỡ.
Mạnh Tư Triết nhìn X có cảm xúc quá mức, cũng ôm hắn vỗ về an ủi.
Nhân viên phục vụ quán cà phê:...
X rất biết điểm dừng, hôm nay có thể tiếp xúc cơ thể với Mạnh Tư Triết đã là một bước đột phá lớn, hắn ta giả vờ đã ổn định lại tâm trạng, cùng Mạnh Tư Triết đến khu trò chơi gần đó chơi.
"Anh không định trả lời tin nhắn của anh Vưu sao?"
Mạnh Tư Triết đột nhiên nhớ ra, hắn luôn đi cùng X, mà không thấy X trả lời tin nhắn của anh Vưu.
"Sẽ trả lời, nhưng tôi muốn thay đổi bản thân." X cười chua xót: "Sẽ có một ngày, chúng tôi có thể trở lại làm bạn bè bình thường."
Nghe vậy, Mạnh Tư Triết cũng không nói gì thêm, gật đầu: "Anh biết là được."
Hai người ở khu trò chơi hơn một tiếng đồng hồ, Mạnh Tư Triết bị một cuộc điện thoại gọi về.
Trước khi đi còn đặc biệt lo lắng và áy náy nhìn X.
"Ngày mai chúng ta lại chơi cùng nhau!"
X dùng vẻ mặt trà xanh tỏ vẻ thông cảm, rồi nhanh chóng đồng ý lời mời ngày mai, sợ đối phương đổi ý.
Cho đến khi không còn thấy bóng dáng Mạnh Tư Triết, X mới thôi giả vờ.
Hắn ta vui vẻ mở WeChat.
Không thể không nói, tin nhắn WeChat của "jy" này đến quá đúng lúc, khiến ấn tượng của hắn ta về người này tăng cao.
Để hắn ta nghe xem lần này jy có vấn đề gì. "Anh em, tôi có chuyện muốn hỏi..."
"Omega quá rụt rè, Alpha có nên chủ động tỏ tình không?"
"Cậu ấy rõ ràng thích tôi, nhưng cứ nói là đùa, tôi có nên chủ động hơn không?"
"Ngoài những điều này ra, khi tôi tỏ tình có cần chú ý gì không?"
Những câu hỏi đơn giản như vậy đối với bậc thầy lý luận X quả thực không thành vấn đề.
"Cậu nên tỏ tình, đừng do dự!"
"Những điều cần chú ý lát nữa tôi sẽ gửi Word cho cậu, nhớ xem."
"Không cần cảm ơn, hôm nay cậu đã giúp tôi một chuyện lớn."