Hiển nhiên, Lam Tiễn đã giận dữ cỡ nào khi Phi Lang đưa xác Ngưu Tiểu Thất về đến sở cảnh sát! Lúc nghe tiếng súng vang lên hai lần, anh đã lập tức bảo Phi Lang mau đến chỗ Tiểu Thất, tuy nhiên đã quá trễ!
Lam Tiễn đấm tay vào tường mấy cái, bản thân không ngờ rằng Mục Thời Cảnh lại ra tay hạ sát Tiểu Thất nhanh tới vậy, chỉ để bịt miệng!
Quan sát anh chàng đội trưởng tức giận ném máy nghe lén xuống đất, Five đứng gần đấy liền thở mạnh:
- Mục Thời Cảnh chắc cũng đã nghe lén cuộc đối thoại vừa rồi, sau khi biết rõ Lam thượng tướng chết và anh đang hấp hối thì anh ta sai sát thủ giết luôn thuộc hạ đưa tin cùng với Ngưu Tiểu Thất, hòng xóa dấu vết! Lão Cảnh quỷ quyệt tới thế, liệu có tin lời Tiểu Thất nói không?
Lam Tiễn lấy lại bình tĩnh, ngồi xuống ghế đồng thời lồng hai tay vào nhau, trầm tư: “Nếu Mục Thời Cảnh không tin thì sẽ chưa vội giết Ngưu Tiểu Thất, đằng này hắn ta xuống tay giết Tiểu Thất nhanh như vậy chứng tỏ cô ấy hết giá trị lợi dụng rồi, đồng nghĩa hắn tin vào những điều cô ấy nói, rằng tôi và ba tôi sẽ chết!”.
- Chứng tỏ, Mục Thời Cảnh chỉ muốn nhắm vào ba anh và cả anh thôi, chứ không phải để cài tai mắt vào sở cảnh sát khai thác thông tin! Rốt cuộc, anh rồi Lam thượng tướng đã làm gì khiến lão Cảnh đó căm hận tới mức này?
Ngay cả Lam Tiễn cũng tự hỏi lý do gì khiến Mục Thời Cảnh nhất định phải giết bằng được anh và ba anh, với cả người Lam gia? Nói đâu xa lạ, cũng chính hắn bảo Quyết Ngọc giả làm Đới Nhược Vũ tiếp cận Lam Tiễn đầu còn gì! Lẽ nào chỉ vì ghen tình, muốn cướp Quyết Ngọc thôi ư?
ngay từ
Không, vẻ như bây giờ vị thiếu tướng trẻ đang dần nhận ra có một nguyên nhân hận thù ghê gớm nào đó mà Mục Thời Cảnh dành cho Lam gia! Nhanh chóng đứng dậy, Lam Tiễn cất tiếng thật trầm:
- Dù sao thì chúng ta cũng biết Vũ Vũ hiện tại đang ở trong tay Mục Thời Cảnh, nếu vậy tôi cần phải báo tin cho cô ấy biết tôi lẫn Hiểu Hiểu vẫn bình an.
- Anh định báo tin bằng cách nào để Mục Thời Cảnh không phát hiện?
- Yên tâm, tôi có cách riêng của cảnh sát để làm được điều này!
Lam Tiễn vừa dứt lời vừa hay điện thoại reo, liền bắt máy thì nghe đầu dây bên kia chất giọng phụ nữ rắn rỏi vang lên: “Tiễn, là chị ba đây! Chị nghe tin Lam gia bị nổ bom ngay trong tiệc sinh nhật Hiểu Hiểu, thật sao? Ba mẹ thế nào rồi?”.
Kể sơ qua tình hình hiện tại của mọi người, Lam Tiễn trấn an chị gái:
- Chị yên tâm nhé, ba mẹ tạm thời vẫn ổn, chị tư vẫn còn đang chăm sóc tích cực! Em bây giờ cũng khỏe rồi, hiện tại đang truy bắt đám tội phạm GOD chết tiệt!
- Tội phạm GOD? Trùng hợp thế, bên chị vừa nhận tin phát hiện ra vùng hoạt động của một băng đảng quy mô sang tận nước ngoài, mang cái tên GOD đây! Bọn chị lên kế hoạch vây bắt toàn bộ rồi, trong đó có hai nam một nữ đều là sát thủ mang mật danh Two, Three và Six! Xem ra tổ chức này gốc rễ không nhỏ chút nào!
- Ai đã báo tin cho chị biết nơi hoạt động của tổ chức đó?
- Cái này vẫn chưa rõ, bởi đó là tin nặc danh, vẻ như có người nắm rất rõ hoạt động của tổ chức GOD và báo cho cảnh sát bên chị biết!
Lam Tiễn bất động, trước đây Quyết Ngọc là người chỉ điểm những nơi hoạt động của GOD, nhưng giờ cô đang bị Mục Thời Cảnh giam giữ, khó lòng liên lạc với cảnh sát nước ngoài! Vậy thì là ai...? Nhờ thông tin bất ngờ từ chị ba mà Lam Tiễn nhận ra, ngoài cảnh sát thì còn một kẻ núp mình trong tối muốn xóa sổ GOD!
...Tắt máy tính bảng, Mục Thời Cảnh quay qua nhìn One đứng nơi cửa phòng:
- Xử lý xong xuôi rồi à? Lúc Ngưu Tiểu Thất chết, có gì bất thường không?
Khung cảnh đội đặc nhiệm ập tới chỗ xác Ngưu Tiểu Thất lướt qua trong đầu, tuy nhiên cô nàng sát thủ chỉ đáp rõ:
- Không có gì cả, tôi ra tay rất gọn ghẽ! Mục lão đại, anh tin lời của Ngưu hạ sĩ đó chứ, rằng hai cha con Lam Chí Cường đều toi rồi?
- Trước đó cô bảo nửa đêm qua sở cảnh sát vẻ như xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, vừa rồi quan sát biểu hiện khóc lóc của Ngưu Tiểu Thất khi nói về Lam Tiễn, với hai điều trênthì khả năng 100% cha con lão thượng tướng không qua khỏi lần này. Để chắc ăn cứ chờ qua 2-3 ngày nữa nhất định sở cảnh sát sẽ cho phát tang toàn quốc.
- Ừm... tôi vừa nhận tin, Two và Three, thậm chí Six đều bị sa lưới cảnh sát rồi! Vùng hoạt động ở nước ngoài của ta vốn rất kín kẽ, cùng lúc ba sát thủ cao cấp đều bại lộ hành tung thì e là có vấn đề bên trong tổ chức! Mục lão đại, anh có nghi ngờ một trong các lão đại khác đang lén lút giở trò sau lưng?
- Việc thám thính sở cảnh sát Đại Đô tạm ngưng lại, One cô hãy gọi Four và Eight về Đại Đô, cùng lúc theo dõi sát sao các lão đại kia. Một khi phát hiện ra điều gì khả nghi hoặc có ai đang cố tình giở trò thì trừ khử ngay không cần báo với ta!
One y lệnh rời đi, Mục Thời Cảnh nghĩ gì đó cũng bước ra ngoài, mở cửa phòng bên cạnh nhìn vào thấy Quyết Ngọc đang ngủ trên giường, liền chậm rãi cất bước tránh gây tiếng động. Hắn đi lên lầu 2 biệt thự, nơi đây vẻ như khá lâu rồi chẳng ai lui tới, cũng chẳng có gì đặc biệt ngoài căn phòng cuối hành lang được khóa cẩn thận.
Thời Cảnh đi vào trong rồi nhìn xung quanh bằng đôi mắt buồn bã, bản thân vốn chưa bao giờ bày ra dáng vẻ u sầu lạ lùng như vậy, chứng tỏ căn phòng này vô cùng đặc biệt và chứa những kỷ niệm quan trọng mà hắn cất giữ từ rất lâu về trước!
Tại đây, một Mục Thời Cảnh thâm hiểm xấu xa gần như biến mất, chỉ còn lại người đàn ông lặng lẽ với thứ tình cảm day dứt kéo dài nhiều năm, khi nhìn vào một bức ảnh...
“Mục Thời Cảnh! Em ở đây này! Anh mau đến đây với em đi nào!”
“Mục Thời Cảnh! Em yêu anh!”
“Thời Cảnh à, em có một tin vui muốn báo với anh đó...
“Mục Thời Cảnh..”
Mục Thời Cảnh!
Một chất giọng nhỏ nhẹ thình lình vang lên, khiến cái tên ‘Mục Thời Cảnh cuối cùng kia đánh tan những ký ức tươi đẹp đau khổ, kéo tâm tư Thời Cảnh bừng tỉnh, lập tức xoay qua phát hiện Quyết Ngọc đang đứng ngoài cửa phòng mở hé.
Hắn đi nhanh ra đồng thời đóng sập cửa phòng trước khi cô kịp nhìn thấy những thứ khác bên trong đó, hỏi với ngữ điệu vô cùng đáng sợ: “Em làm gì ở đây vậy hả?”.
Khó hiểu khi Thời Cảnh lớn tiếng, Quyết Ngọc rụt rè trả lời: “Em thức dậy không thấy anh đâu nên đã đi tìm, lên đến lầu 2 thấy cửa phòng này mở ra liền tới xem...”.
Chất giọng thoáng chút sợ hãi từ Quyết Ngọc khiến Thời Cảnh dịu lại, nghĩ bản thân thiếu kiềm chế vừa khiến cho cô sợ, liền hạ giọng thấp hẳn:
Chẳng phải ta dặn em tuyệt đối không đi lung tung à, đây không phải dinh thự phụ mà em có thể ra vào tùy ý! Căn phòng này chứa tài liệu mật của tổ chức, một đứa trẻ như em cấm không vào được! Có những thứ biết càng nhiều thì càng nguy hiểm!
- Em xin lỗi, lão Cảnh! Biệt thự này xa lạ quá, anh lại không ở cạnh em, bên ngoài toàn đám người áo đen cứ khiến em nhớ đến lũ sát thủ độc ác đó... Em sợ quá mới vội đi tìm anh! Em sẽ không đi lung tung, càng không đến đây nữa...