Máy móc của M- kích điện 18 đủ ổnđịnh và mạnh mẽ, trên con đường đi không ngừng đạp vỡ những tảng băng dưới chân. Cơ giáp của năm người lợi dụng bóng tối và đồi núi, không ngừng nhanh chóng tiếp cận con vật to lớn ở vùng đất thấp.
Khương Kiến Minh ngồi trong khoang điều khiển, trước mắt là những hình ảnh được chia sẻ từ camera cơ giáp của năm người kia, hình thái của con nhện to lớn kia dần dần được phóng đại.
Nửa giờ sau, cậu đã có thể thấy rõ từng khúc gấp trên chân của con nhện này, đến cả lông tơ màu xám, và cả nhưng khối kết tinh bám vào từng khớp xương...... Điều này có nghĩa là từ những bộ phận này cóthể tạo ra Tinh Cốt.
Khương Kiến Minh đè nặng đôi mắt nhìn nửa ngày, vẫn như cũ không nhận ra. Cậu gập ngón trỏ lên, gõ vào màn hình cơ giáp: "Seth,kiểm tra."
Thậtra thì cậu cũng không dám ôm quá nhiều hy vọng, cơsở dữ liệu của Seth lưu trữ thông tin về hàng trăm ngàn sinh vật ngoài hànhtinh, nhưng cơ sở dữ liệu này đã không được cập nhật trong ba năm.
Mọi người đều biết, sinh vật ở Viễn Tinh Tế mỗi phút mỗi giây đều có khả năng đột biến ra cá thể mới, dữliệu cũ chỉ có thể tạo ra một tác dụng hữu hạn.
〈 thu được mệnh lệnh, bắt đầu tìm kiếm những sách có hình ảnh liên quan gâu! 〉
Bên kia, Đường Trấn thuậntiện đăng một đoạn chia sẻ dữ liệu giám sát trong kênh liên lạc của đội: "Dựa trên tần suất dao động của hạt tinh thể, quả thực là sinh vật cấp C."
Eri: "Nhìn nó chân, còn có mắt...... Có lẽ nó đã bị thương rất nặng!"
Lúcnày bọn họ đã đi vòng quanh đầu con nhện, trên đầu và bụng con nhện khổng lồnày có tám con mắt đơn khổng lồ xếp thành hai hàng, nhưng một con mắt đã bị mù.
Conngươi của nó có màu xanh sậm, xung quanh có lông tơ màu xám, lúc nàynó nằm im bất động, giống như đã chết.
Khương Kiến Minh không khỏi đem ánh mắt nó so sánh với ánh mắt của hoàng thái tử điện hạ.
Nếucái sau khiến người ta liên tưởng đến những viên ngọc lục bảo trong suốt hay nhữnghồ nước lạnh băng giá, thì cái trước chỉ có thể khiến người ta liên tưởng đếnnọc độc, nấm mốc hoặc rau thối.
...... Tómlại, nó thực sự là một màu sắc khiến người ta kinh tởm.
Lý Hữu Phương cười cười: "Hẳn là nó nằm ở chỗ này để dưỡng thương, thì ra vận khí tốt của chúng ta đang nằm ở chỗ này." Hắn hítsâu một hơi, "Thế nào, mọi người cùng lên chứ?"
Đường Trấn: "Đều đã đến gần như vậy rồi mà nó vẫn không có phản ứng rồi, tớ cảm thấy có thể đấu được, chúng ta lên!"
Bối Mạn Nhi do dự một giây, hỏithông qua liên lạc: "Bạn học Khương? Cậu...... Cậu vẫn đang còn quan sát sinh vật ngoài hành tinh này sao?"
Vừa lúc thanh âm của Seth truyền đến: 〈 kiểm tra thất bại, gâu gâu, khôngthể xác định được sinh vật ngoài hành tinh tương ứng trong các cuốn sách đã có〉
"...... Không được, đừng lên, các cậu chờ một chút."
Khương Kiến Minh nhắm mắt lại bóp bóp giữa mày, bỗng nhiên nói: "Seth, thử lại trí năng xứng đôi, loại trừ cấp D."
〈 thu được mệnh lệnh, bắt đầu căn cứ đặc điểm tiến hành đối chiếu......〉
"Khương Kiến Minh, cậu làm gì mà cứ dong dài như vậy. Đây vốn là sinh vật cấp C, vốn dĩ có thể dựa vào hình ảnh tìm kiếm là rất ít mà?"
Joe bất mãn nói một câu, trênmặt lại đỏ bừng tỏ vẻ hưng phấn: "Lần này chính là được nhiều công huân, nếu chúng ta có thể giết chết nó, tớ cảm giác nó đã chết tám phần rồi...... Hắc, trưởng quan chỉ xem Chân Tinh quặng, cũng đâu ai biết chúng ta nhặt tiện nghi."
Lý Hữu Phương thao túng cơ giáp đi về phía trước, đứngtrên bờ vực của tảng đá, giọng nói của hắn rất tự tin: "Đến đây đi, đến đây đi, không có thời gian. Tác chiến cũng sẽ rất đơn giản ——"
Hắn mở khoang điều khiển ra, từ xa chỉ ngón tay vào nó: "Cậu nhìn xem, hai chân bên phải của nó bị gãy, lát nữa tôi sẽ thu hút sự chú ýcủa nó, bốn người các cậu phối hợp thành đôi, đầu tiên chặt đứt hai chân của nó, như vậy nó muốn chạy trốn cũng trốn không thoát!"
"Quá hoàn mỹ," Joe liên thanh phụ họa, lập tức điều khiển cơ giáp đứng ở bên cạnh Lý Hữu Phương lấy thái độ ủng hộ, "Tôi cảm thấy chiến lược của Lý rất tuyệt!"
Như thế nào mà có người có thể nghĩ ra kế hoạch như trò đùa thế này, chỉ cần là một sơ suất nhỏ thôi —— tỷ như, lỡ may bọn họ không chém đứt được chân con nhện khổng lồ —— vậy chẳng phải là nắm tay nhau đoàn diệt sao?
Không được không được, kế hoạch vớ vẩn này thật sự không được!
Khương Kiến Minh nháy mắt hạ quyết tâm: Nhữngđồng đội này có quá ít kinh nghiệm và không thể thả ra để mạo hiểm.
Cậu bậtliên lạc, đang muốn tận tình khuyên những thanh niên nhiệt huyết này trở.
Đột nhiên, trí não Seth Henry điên cuồng kêu to:
〈 Dị thường, Dị thường......〉
〈 Trí năng xứng đôi cho ra kết quả, tỷlệ trùng khớp với sinh vật ngoài hành tinh cấp C 'Nhện đầu xám' đạt 41%...>〉
〈 hoài nghi là sinh vật Á Chủng, sinh vật Á Chủng có độ nguy hiểm cực cao, yêu cầu chủ nhân nhanh chóng rời xa, gâu! 〉
"—— Á Chủng!?"
Ánh mắt Khương Kiến Minh đột nhiên biến đổi, vội vàng mở ra thông tin liên lạc chung, thanhâm rét lạnh nói: "Mọi người lập tức quay lại, con nhện khổng lồ này có thể là sinh vật biến dị đặc thù Á Chủng."
Đường Trấn: "Cái gì?"
Eri: "Cậu nói Á Chủng!?"
Kiều: "Ách...... Á Chủng là cái gì?"
Trong kênh, thanh âm của mọi người hỗn độn thành một mảnh.
—— đều tới Ngân Bắc Đẩu, cư nhiên có người đến cả khái niệm Á Chủng cũng quên?
Khương Kiến Minh tứcgiận đến tim đau, hai mắt như hầm băng lạnh giá, thanh âm càng thêm nghiêm khắc: "Mọi người, lập tức quay lại!!"
Bối Mạn Nhi sắcmặt nhất thời tái nhợt, cô biết ý nghĩa của hai từ "Á Chủng" là gì: "Mọi người quay đầu, tạm thời lui lại, chúng ta theo đường cũ trở về!"
Bầukhông khí thay đổi đột ngột, bốn cơ giáp kích điện đã vòng đến một phần đầu của con nhện khổng lồ, một giây sau đồng thời quay đầu!
Chỉ có Joe chậm hơn một nhịp, hiển nhiên cậu béo này có hơi luống cuống, hắn chỉ cảm thấy hai từ "Á Chủng" này có chút quen tai, lẽ ra đã phải nằm sẵn ở trong đầu, nhưng do quá đột ngột lên đầu óc liền trống rỗng.
"Chờ, từ từ chờ tôi với...... Từ từ!"
Hắn bị bầu không khí khẩn trương của các đồng đội làm cho sợ hãi, luống cuống tay chân khiến cho điều khiển cơ giáp cũng trở nên hỗn loạn, e rằng sẽ bị tụt lại ở phía sau.
Người ta thường nói một câu càng hoảng càng loạn, bởi vì vữa nãy hắn lo phụ hoạ Lý Hữu Phương, cho nên đã điều khiển cơ giáp đến quá gần ——
Xôn xao!!
Biến cố liền ngay trong một giây này phát sinh, chỉ thấy cơ giáp kích điện của Joe bị trượt bởi một khối bằng, do người điều khiển không khống chế được, cư nhiên dẫn tới cơ giáp đang không ngừng trượt xuống!
Bùm!! Cơ giáp của Joe rớt xuống làm tung từng mảnh đã vụn, ầm ầm rơi xuống trước mặt sinh vật khổng lồ kia.
Mọingười lập tức tái mặt
Đường Trấn chửi ầm lên: "Cái đồ ngu xuẩn này!"
"Ách......"
Trên tấm kính hợp kim bên ngoài buồng lái, vài mảnh sỏi lăn xuống, để lộ khuôn mặt đầy sợ hãi của Joe.
Gần quá...... Gần quá.
Mùi tanh không ngừng bay vào mũi, con nhện Á Chủng khổng lồ liền ở ngay trước mặt hắn, đến ngay cả khoảng cách 30 mét cũng không có.
"Không......" Conngươi Joe run rẩy, răng va vào nhau lập cập, vâng lên tiếng kẽo kẹt không ngừng.
Hắn cóthể nhìn thấy cơ thể của sinh vật trước mặt giống như một ngọn đồi màu xám đen, phần phụ trên miệng có màu đỏ tươi đang ngưng tụ ra Tinh Cốt giống như cái kìm đang không ngừng chuyển động.
Và hai hàng mắt to tròn xanh đục đó...
Dường như đang xoay tròn.
Đột nhiên những con mắt đang nhắm chặt đều đồng loạt nhìn thẳng vào cơ giáp trước mặt.
Connhện khổng lồ nãy giờ nằm yên lặng bỗng nhiên như bị kích thích mà động đậy. Năm cái chân còn nguyên vẹn siết chặt lấy cơ giáp, phần miệng của nó nhô ra hướng về cơ giáp kích điện!
"A......"
Cái bóng của sinh vật ngoài hành tinh và sợ hãi trong nháy mắt bao phủ lấy cơ giáp, Joe hoảng sợ kêu lên, "A a a a!!!"
Dưới tinh thế nghìn cân treo sợi tóc, một cơ giáp M- kích điện 18 khác từ trên vách núi bay vọt xuống, cửa khoang điều khiển được mở rộng ra, Tinh Cốt màu đỏ sậm chợt loé lên giữa không trung.
Là Đường Trấn!
Đường Trấn đápxuống cỗ máy của Joe, chỉ nghe thấy một âm thanh lanh lảnh như tiếng kim loạiva chạm, Tinh Cốt từ xương bả vai của hắn chắn ngay giữa miệng của con nhện.
"Ức...... A!" Trênvai truyền đến một lực to lớn, trên trán Đường Chấn nổi lên gân xanh, cơ hồ đemhàm răng hắn cắn nát.
Xong đời, thứ này...... sức lực của thứ này cư nhiên lớn đến vậy!?
Ngay sau đó, hai bên sườn của hắn lướt qua thân ảnh cơ giáp kích điện —— là Bối Mạn Nhi và Lý Hữu Phương đồng thời điều khiển cơ giáp nã pháo, một trái một phải bắn phá hai chân phụ của con nhện!
Nhện khổng lồ chịu kích, loạng choạng co đầu lại. Đường Trấn nhân cơ hội thở dốc, hướng Joe đang bị dọa ngây người rống giận: "Kêu la cái gì, còn không mau chạy đi!!"
Đột nhiên, một cơn gió kèm theo hơi tanh phả qua mặt hắn, một bóng đen đung đưa trên đỉnh đầu.
Trong lòng Đường Trấn tự dưng thấy lạnh lẽo!
Chỉ thấy con nhện khổng lồ vặn vẹo đầu một cách dữ dội, kéo cái chân gãy của nó đi nửa vòng,và từ phần miệng phát ra âm thanh "xào xạc" kỳ lạ ——
Támcon mắt đơn màu xanh lá cây của nó chen chúc thành hai hàng, trong đó có mộtcon mắt mù đang chảy máu và hôi thối, tất cả đều phản chiếu hình ảnh chiếc M-Kích điện 18của Bối Mạn Nhi.
Lý Hữu Phương rống giận: "Không xong, Mạn Nhi mau né!"
Sự tình phát sinh đột nhiên, căn bản không có ai kịp mở lá chắn cơ giáp.
"A......!" Bối Mạn Nhi thất thố ngẩng đầu lên.
Qua lớp kính hợp kim, mái tóc ngắn màu hạt dẻ và khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt của cô hiện rõ trong mắt sinh vật ngoài hành tinh.
Con nhện khổng lồ nhanh chóng bò đi, tứ chi kêu sột soạt, giống như một bóng ma đen xám.
Tốcđộ của nó quá nhanh, không ai biết nó làm sao có thể nhanh như vậy, nhưng chỉtrong nháy mắt, kích điện của Bối Mạn Nhi đã bị bóng đen nuốt chửng!
Eri kinh hô: "Trời ạ, Mạn Nhi!!"
"Tớ không có việc gì!" Đồng tử Bối Mạn Nhi co rút lại, trong khoảnh khắc của khoang điều khiển mở ra, Tinh Cốt của nàng như roi sắt quất đánh vào đỉnh đầu nhện khổng lồ!
Keng ——
Một tiếng giòn vang, bị đẩy lùi chính là Tinh Cốt của nhân loại, sinh vật ngoài hành tinh vẫn lù lù bất động.
Sắc mặt Bối Mạn Nhi trắng bệch, tại sao lại như vậy!?
Tinh Cốt của nàng đã là cấp B, cho dù là đối mặt với sinh vật cấp C, hay là Á Chủng cũng không nên ——
Phanh!!
Bụi và sỏi bay lên, con nhện khổng lồ lao thẳng vào cơ giáp, đâm thẳng vào bức tường đá.
Bối Mạn Nhi bên trong khoang điều khiển chịu xung kích thật lớn kêu thảm một tiếng, tia lửa điện từ có giáp kích điện của nàng văng khắp nơi, phát ra âm thanh điện tử chói tai.
"—— Mạn Nhi!!!"
Khoé mắt Đường Trấn nứt ra, dường như phát điện liều mạng xông lên!
Nhưng mà ngay sau đó, giọngnói lạnh lùng và căng thẳng của Khương Kiến Minh trong kênh thông tin của Joe vang lên: "Đường Trấn! Quay về cơ giáp của cậu!!"
Đường Trấn: "Tiểu Khương!?"
"Mạn Nhi," Giọng nói Khương Kiến Minh vô cùng bình tĩnh, sau đó cậu nói, "Nhảy ra khỏi cơ giáp!"
Bên trong khoang điều khiển, cảnh báo màu đỏ không ngừng loé lên. Bối Mạn Nhi chóng mặt nhức đầu, trong khoang miệng tất cả đều là mùi máu tươi: "Khụ......"
Từ hai tay nàng thoát ra Tinh Cốt không ngừng run rẩy, chúng đang điều khiển những cánh tay máy móc để chống đỡ phần miệng của con nhện khổng lồ.
Những cái chân của Nhện khổng lồ đem cánh tay cơ giáp cắt đứt thành cái khe, trên miệng vẫn không ngừng thoát ra những thanh âm "xào xạc" vô cùng bất thường.
Dưới cái bóng của tử vong, tiếng nói truyền từ kênh thông tin có vẻ vô cùng mơ hồ, Bối Mạn Nhi hoảng loạn nghỉ: Nhảy...... Cái gì? Nhảy cơ giáp!?
Nhưngtrong tình huống như vậy......đối mắt với sinh vật ngoài hành tinh không cách nào đối kháng...... Nếu mất đi cơ giáp, bằng tốc độ di chuyển của nhân loại, tuyệt đối không có khả năng chạy thoát......
Khương Kiến Minh: "Nhảy!!"
Trong giây tiếp theo, một hỗn hợp tơ nhện trắng và nọc độc đột nhiên phun ra từ phần miệng của con nhện khổng lồ!
Cũng ngay trong nháy mắt đó, Bối Mạn Nhi ấn vào nút khẩn cấp.
Nhưng những tơ nhện giống như gai nhọn được làm bằng sắt, chọc thủng vào buồng lái khoang điều khiển, khiến cơ giáp trực tiếp nổ tung, thân thể mềm mại của người điều khiển bị bị quăng xa.
"Mạn Nhi!!!"
Tiếng la hét của nhiều người trộn lẫn với nhau, như thể chúng đến từ một thời gian và không gian khác.
Bối Mạn Nhi nện ở trên mặt đất rồi lại nảy lên, lăn hai vòng rồi mới dừng lại, nằmnghiêng giữa những tảng đá băng, miệng và mũi bê bết máu, không thể nghe thấy bấtcứ điều gì do ù tai nghiêm trọng, sau vài giây sau nàng mới giật giật, gian nan nâng mặt lên.
Trongtầm nhìn mờ ảo, Bối Mạn Nhi nhìnthấy con nhện khổng lồ ngay trước mắt.
Tám con mắt khổng lồ màu ngọc lam, phần miệng đầy chất nhầy, tứ chi có khớp màu đen và lông tơ màu đỏ xám.
Lướt qua phía sau con nhện khổng lồ, chính là cơ giáp kích điện bị quang ngã một bên, một lỗ hổng lớn đã bị ăn mòn, máy móc cánh tay cùng khoang điều khiển đều tơ nhện màu trắng dính chặt, biến thành một vũng sắt bùn.
Ngay giây phút cuối cùng nếu không bị đẩy ra khỏi khoang điều khiển, có lẽ nàng đã bị ăn mòn đến khung xương cũng không còn.
Mà lướt qua kích điện bị báo hỏng......
Bối Mạn Nhi ngơ ngẩn, nàng thấy tinh không vô bờ, mây đen đang cuồn cuộn kéo tới, có lẽ đêm nay sẽ là một đêm gió tuyết.
Mà giữa màn trời đêm này có một đoàn tuyết trắng lướt ngang qua, so với mây đen càng mau hơn.