Rừng cờ đen phủ kín từ chân núi, ngàn nếp người chen chật khu đền Trung. Dân chúng mười tám thôn hôm nay đổ dồn về đất thiêng, không phải để tỏ lòng thành kính với bậc thánh thần, mà để tiễn đưa vị trưởng hộ, cũng đồng thời là người con của xứ Đoài. Bên l·inh c·ữu của Khúc Vĩnh Lâm, tả hữu phó hộ, hội đồng tộc trưởng nghiêm cẩn túc trực. Phía dưới, năm trăm thủ hộ từ nhất phẩm đến bát phẩm đầu chít khăn tang, quỳ gối. Dân chúng từ già trẻ, lớn bé đứng kết với nhau thành hàng, tầng tầng lớp lớp. Tiếng than khóc sụt sùi, nức nở, cả Tản Viên chìm trong đau thương.
Tù và kéo lên, phá vỡ thinh không. Từng nhịp trống đồng rền vang, thúc động trời xanh. Sau lễ di quan, l·inh c·ữu được rước lên đền Thượng. Tại đây, ngọn lửa Hỏa Tích đưa vị trưởng hộ về với thánh thần.
Liền mấy ngày sau đó, nhân sỹ thiên hạ đổ về núi Tản. Khúc Vĩnh Lâm tuy không phải bậc anh hùng đội trời đạp đất, uy danh hiển hách, nhưng cũng là một thân nhân đức được võ lâm kính trọng. Trong số đó, sớm hơn cả là người của Thanh Sơn môn. Lương Thành Nghiệp ở đất Khoái, ngay khi hay tin họ Khúc bị ám hại, tâm can chấn động, liền tức tốc lên đường. Lương Nhất Công cũng vừa trở về kịp lúc để tháp tùng theo. Hai cha con thành kính thắp nén nhang cho người đã mất, rồi tìm đến nhị vị phó hộ để thăm hỏi.
Trong căn phòng khách kín đáo tại bản doanh của phái Tản Viên.
- Kẻ địch rắp tâm bầy mưu hãm hại, chỉ tiếc là Khúc trưởng hộ đã thiếu đề phòng.