Rể Quý Rể Hiền

Chương 931



Chương 931

Lục tôm tép kia, giống như một lũ kiến vậy, không đáng nhắc đến.

“Con mẹ nó, con mẹ nó, anh có giỏi thì đứng lại cho tôi!” Trương Tùng căn chặt răng, bàn tay lại năm chặt lấy thanh sắt, hô to với Cao Phong.

Cao Phong khẽ nhíu mày, sau đó chậm rãi xoay người, nhìn về phía Trương Tùng.

“Anh có giỏi thì đứng lại!”

Trương Tùng nói xong liền lấy di động ra, nhìn dáng vẻ như là muốn gọi người tới Những gia đình trong sảnh bệnh viện, mắt thấy một màn như vậy, hai mắt đều sáng bừng lên.

Ở trong mắt bọn họ, Trương Tùng là một nhân vật rất lớn. Mà hiện tại Trương Tùng muốn gọi thêm người tới, vậy thì người kia khẳng định có thân phận và thế lực lớn hơn anh ta.

Cao Phong dừng lại một chút, sau đó liền đứng tại chỗ. Lâm trận lùi bước, đó không phải là phong cách của Cao Phong.

Đó là Cao Phong của ba tháng trước, khi anh không biết chạy trốn là gì, chứ đừng nói tới Cao Phong của hiện tại, anh đã có một sự thay đổi rất lớn về tính cách? “Tốt lắm! Nếu có gan thì anh đừng đi.” Trương Tùng lấy di động ra, bắt đầu gọi vào một số điện thoại.

“Anh Tùng, anh gọi điện thoại cho ai vậy?” Ngô Phương Hân nhíu mày hỏi một câu “Cô không cần phải quản, hôm nay tôi nhất định phải giết chết anh ta!” Trương Tùng nói xong mà bắt đầu gọi điện thoại gọi người.

“Alo, Văn Lực, tôi đang ở.

“Alo, Đức Thắng, tôi là Trương Tùng, cho tôi mượn người của anh!”

Trương Tùng hết hô to lại nói nhỏ với người trong điện thoại, thoạt nhìn đều thấy rất uy phong.

Kim Tuyết Mai buông đồ gì đó đang cầm trong tay, vội vàng đi tới bên người Cao Phong.

“Cao Phong, chúng ta đi thôi, đi thôi …….

“Những người này ở đây đều là những con rắn độc đầu đàn, chúng ta không nhất thiết phải ở đây lãng phí thời gian với bọn họ làm gì, dù sao sau này cũng sẽ không có bất cứ chung đụng gì với bọn họ nữa.” Kim Tuyết Mai lôi kéo ống tay áo của Cao Phong. Cao Phong suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu, chuẩn bị đi theo Kim Tuyết Mai, hai người cùng nhau rời đi.

Dù sao đám người Trương Tùng này, căn bản là không thể ngăn cản được anh, anh còn muốn đi, thì đều có thể đi.

“Yo yo yo, không phải mới vừa lá gan còn rất lớn sao?

Như thế nào, hiện tại lại muốn quay đầu bỏ chạy rồi vậy?”

Ngô Phương Hân lúc này cười lạnh một tiếng. Những người đứng trong đại sảnh cũng phát ra tiếng cười lạnh, sự thật đúng là Cao Phong có thể đánh, nhưng suy cho cùng cũng chỉ có thể bắt nạt mấy tên thanh niên trẻ người non dạ mà thôi.

Hiện tại Trương Tùng muốn gọi thêm người tới đây, Cao Phong không phải lâm trận rồi phải bỏ chạy sao? “Cao Phong, đừng để ý đến đám người bọn họ, chúng ta đi thôi!” Kim Tuyết Mai lôi kéo Cao Phong đi lấy đồ, nàng là thật sự có chút sợ hãi.

Cao Phong tuy rất mạnh, nhưng chung quy cũng chỉ là một người bình thường mà thôi.

Nếu hai mươi người không ngăn cản được Cao Phong, vậy thì Trương Tùng khẳng định sẽ gọi tới bốn mươi người, thậm chí là nhiều người hơn tới đây. Đến lúc đó, Cao Phong khẳng định là sẽ bị thiệt.

Sắc mặt Cao Phong lạnh nhạt, cũng không để ý đến ảnh mặt của mọi người, đi theo Kim Tuyết Mai, hai người cùng nhau đi lấy đồ.

“Là nợ, suy cho cùng vẫn là nợ mà thôi!”

“Khoản nợ mà các anh nợ, sau này tôi sẽ tới gõ cửa tận nhà để đòi.” Cao Phong liếc mắt nhìn mọi người trong đại sảnh một cái, sau đó xoay người rời đi.

Những chủ nhà trong đại sảnh này, cũng rất nóng lòng muốn thử tiến lên ngăn cản Cao Phong, nhưng vẫn do dự một chút, sau cùng cũng không dám lên.

“Tên nhóc kia, nếu như anh thật sự có gan, thì đừng có đi!”

Trong lúc Trương Tùng gọi điện thoại, còn quay lại mắng Cao Phong một câu. Cao Phong hiện tại đã sắp rời đi rồi, vậy thì đảm người bọn họ cùng nhau đến đánh anh, không phải là đã tốn công vô ích rồi sao?

Ngay đến cả chi phí sửa chữa xe máy, cũng là bọn họ phải tự trả tiền.

Nhưng hiện tại anh ta lại không dám đi tới ngăn cản Cao Phong, chỉ có thể ở đây nói vài lời mà thôi.

Cao Phong liếc mắt nhìn Trương Tùng một cái, sau đó thu lại ánh mắt rời đi.

Mà bên phía Trương Tùng ở bên kia, lại đang tiếp tục gọi điện thoại.

“Alo, alo alo anh Hải, em là Trương Tùng đây, đúng đúng rồi, tôi tìm anh là vì có chút chuyện cần bàn…”

Sau khi gọi xong cuộc điện thoại này, trong nháy mắt thái độ của Trương Tùng liền thay đổi, trên mặt tràn đầy ý cười, thân thể có chút kh kh lại.

“Cao Phong, nếu anh là một người đàn ông, vậy thì đừng đi.” Ngô Phương Hân thấy hai người Cao Phong chuẩn bị đi mất, sắc mặt liền trở nên khó coi hô lên.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.