Rể Quý Rể Hiền

Chương 1895



Chương 1895

Vậy mà cả Lê Tiểu Quyền và Thương Hồng Tuấn, lúc này đều nhanh chóng bật cười.

Làm om sòm lên đi!

Làm ầm ĩ lên đi!

Cao Vũ người này càng điên cuồng, đem sự tình càng nào loạn càng lớn càng tốt.

Sự tình càng lớn chuyện, thì không cần chúng ta phải động thủ, tập đoàn Hà Đô cùng với dòng họ Gia Cát đều có thể uống một hồi với anh.

“Người trẻ tuổi, cậu đừng nên quá phận.” Sắc mặt của Thi Tống Văn phảng phất âm trầm, u ám như muốn nhỏ ra nước.

Vốn nghĩ là một phen xuất ra danh tiếng, kết quả lại bị Cao Phong liên tiếp tát hai cái tát vô tình, cái này liền khiến trong lòng Thi Tống Văn khó kìm nén được lửa giận.

“Có phải là tôi quá lời hay không, ông liền gọi điện thoại cho Lý Khải Kiệt liền biết được thôi.” Khóe miẹng Cao Phong mang theo một tia nghiền ngẫm.

Ngay từ đầu đã không nên ép anh phải ra tay, nếu muốn vậy thì anh sẽ ra tay cho bọn họ nhìn xem.

“Hồ nháo!” Thi Tống Văn làm sao có thể tin tưởng Cao Phong, lúc này liền hừ lạnh một tiếng.

“Chỉ bằng cậu thôi, cũng có tư cách đi kinh động đến cậu chủ Jackson?”

“Ha ha ha.” Lê Tiểu Quyền bật cười.

Một đám khách mời cũng không nhịn được mà bật cười theo.

Đối với bọn họ mà nói những nhà lãnh đạo tập đoàn, cái tên tổng giám đốc Jackson này, có thể nói giống như sấm bên tai.

Là tổng giám đốc của tập đoàn Hà Đô khu vực Châu Á- Thái Bình Dương, có nguồn lực tài chính vô cùng hùng hậu, quả thực là không có cách nào để đánh giá.

Trong nội thành Hà Nội này có rất nhiều kiến trúc tòa nhà mang tính tiêu chuẩn, đều là do tập đoàn Hà Đô xây dựng đến.

Đối với tập đoàn Hà Đô mà nói nếu vứt bỏ hết mọi thứ sang một bên, chỉ cần nhắc đến tài chính hùng hậu thôi, coi như dòng họ Gia Cát cũng không có nhiều tiền của bằng tiền tài mà Lí Khải Kiệt quản lí.

“Người trẻ tuổi này, cậu đây là thực sự muốn làm xấu bữa tiệc mừng thọ của ông cụ Gia Cát nhà tôi sao!” Gia Cát Kiến Nguyên khẽ lắc đầu, sau đó nhìn về phía Cao Phong mà hỏi.

Cao Phong liên tục nói anh không có ý định muốn phá hư bữa tiệc mừng thọ này, nhưng cho dù anh nói hay làm điều gì, cũng chính là muốn phá vỡ khung cảnh bữa tiệc mừng thọ này.

“Ông chủ Gia Cát này, tôi cũng chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi.” Cao Phong than nhẹ một tiếng nói.

“Cái này mà gọi là ăn ngay nói thật sao?” Gia Cát Kiến Nguyên khẽ nhíu mày.

Cao Phong cười nhạt một tiếng, nói: “Lời nói này chính là sự thật, tôi muốn thu hồi chức vị của Thi Tống Văn, chính là chuện chỉ cần một câu nối mà thôi.”

“Tất cả những gì mà ông ta nói trước mặt tôi, thật đúng là không tính là gì cả.”

Gia Cát Kiến Nguyên ngây ngẩn cả người.

Chung quanh một đám tân khách thì trên mặt tràn đầy sự khinh bỉ.

Tuổi trẻ cuồng vọng thì ai cũng từng có, nhưng đừng sống mãi với một phút giây ấy.

Có thể Cao Vũ anh có chút khí thế, nhưng sự tình của tập đoàn Hà Đô, cũng phải là chuyện mà anh có thể nhúng tay vào!

Thi Tống Văn cũng bùng nổ tức giận, lúc này không để ý đến phong độ cùng mặt mũi, hừ lạnh một tiếng nhìn về phía Cao Phong nói: “ Vậy thì tôi muốn nhìn xem, cậu làm sao có thể phế bỏ chức vụ của tôi.”

“Hôm nay Thi Tống Văn tôi liền đứng ở chỗ này, nếu thật sự mà có năng lực đó thì cậu liền phế bỏ đi chức vụ của tôi ngay lập tức!”

Một giọng nói mạnh mẽ, âm thanh có lực, có sức.

“Nếu ông đã muốn bị mất chức như vậy, vậy tôi liền thành toàn cho ông vậy!

Bỗng nhiên, một giọng nói hơi vui đùa vang lên, nhưng mà không phải là âm thanh của Cao Phong.

Mà là giọng nói từ ngoài cửa truyền vào.

“Là ai dám nói như thế vậy?” Sau khi nghe thấy mấy lời như vậy thì trong lòng của Thi Tống Văn đang kìm nén lửa giận trong nháy mắt liền thẹn quá hóa giận, lạnh lùng nhìn về phía ngoài cửa.

“Ngay cả tôi mà ông cũng không nhận ra sao? Thật lợi hại nha anh của tôi.” một âm thanh rơi xuống, thì một thanh niên tầm hơn ba mươi tuổi, mặc trên người một bộ trang phục bình thường hai tay đút túi quần đang đi đến.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.