Rể Quý Rể Hiền

Chương 1680



Chương 1680

Sau đó, Cao Bằng lại ngẩng đầu lên, không thể tin nổi mà nhìn Cao Phong.

Hiện tại Cao Phong đã mạnh tới mức ngay cả nhà họ Cao cũng có thể nghiền ép được sao?

Nếu như chỉ dựa vào đám người Cao Phong đưa trở về Thủ đô Hà Nội ngày đó mà muốn đầu lại với nhà họ Cao thì tuyệt đối là không thể đấu lại được.

Nhưng bây giờ đoạn video Cao Anh Hạo quỳ xuống đất xin tha thứ hiện lên trong mắt anh ta khiến Cao Bằng thực sự vô cùng sốc.

Cao Phong nhất định còn có một con át chủ bài vô cùng lớn mạnh chưa lật!

“Ăn xong chưa?” Cao Phong chậm rãi cất điện thoại di động đi rồi nhàn nhạt hỏi.

“Ăn, ăn xong rồi…” Cao Bằng tự động gật đầu trả lời, trong lòng là cảm xúc hỗn loạn.

“Ăn xong rồi thì nói cho tôi biết tại sao ông cụ Cao lại mất tích.” Cao Phong híp mắt lại nhìn Cao Bằng.

Cơ thể Cao Bằng chấn động, sau đó vội vàng xua tay nói: “Tôi không biết, tôi không biết, tất cả đều do Lâm Vạn Quân làm.”

“Là Lâm Vạn Quân đã hạ độc chết ông cụ.”

Cao Phong nhìn Cao Bằng một cái thật sâu, sau đó mới chậm rãi đứng dậy.

“Cậu cho rằng nếu cậu không nói thật thì tôi cũng không biết có phải không?”

“Chờ tôi điều tra ra được, nếu như cậu dối trá thì tôi sẽ lập tức rút đầu lưỡi cậu ra.”

Bỏ lại câu nói lạnh như băng này, Cao Phong bước ra khỏi gian phòng.

Cao Bằng ở phía sau lưng cả người đổ mồ hôi lạnh trong nháy mắt.

Mồ hôi thấm ướt vết thương khiến cho một trận đau nhức dữ dội truyền đến làm cho sắc mặt Cao Bằng càng thêm tái nhợt.

Tuy nhiên, anh ta căn bản không có thời gian để ý đến những thứ này, khắp khuôn mặt anh ta đều là sự sợ hãi.

Lúc này, màn đêm đã buông xuống ở Thủ đô Hà Nội, đèn đuốc bắt đầu sáng lên.

Sau hàng loạt sóng gió, Thủ đô hà Nội đã khôi phục được sinh hoạt phồn hoa trước đây một lần nữa.

Những người trẻ tuổi bắt đầu cuộc sống về đêm của họ, các bác trai bác gái đã bắt đầu chiếm giữ lấy khoảng sân rộng ở quảng trường để nhảy múa.

Mọi thứ đã khôi phục đúng quỹ đạo của nó.

Đối với những người doanh nhân mà nói, lúc này Thủ đô Hà Nội dưới sự dẫn dắt của Cao Phong càng khiến cho bọn họ an tâm hơn thời điểm Cao Bằng lãnh đạo.

Ít nhất, Cao Phong không điên cuồng đi cường đoạt con gái của bọn họ, hay thậm chí là vợ của bọn họ.

Một ngôi nhà đơn giản được xây dựng ở khu phát triển mới Thủ đô Hà Nội, cách xa trung tâm phồn hoa của Thủ đô Hà Nội.

Và Kiều Thu Vân sống ở đây.

Cao Phong vốn nghĩ rằng để cho Kiều Thu Vân trực tiếp sống ở trong căn phòng mà Lâm Vạn Quân từng ở.

Nhưng cuối cùng vẫn do dự mãi, rồi xây cho bà ta một ngôi nhà giản dị.

Xung quanh ngôi nhà luôn có người trông coi, hạn chế hành động của Kiều Thu Vân kẻo bà ta lại gây ra mấy trò yêu quái.

Lúc này, Kim Ngọc Hải đang ngồi ở trong phòng và nhìn nhau với Kiều Thu Vân.

Thoạt nhìn Kiều Thu Vân rất tiều tụy, quầng mắt thâm đen, trên người vẫn mặc bộ quần áo mấy ngày trước, nhìn không khác gì một người ăn xin lang thang.

Mà Kim Ngọc Hải lại ăn mặc rất sạch sẽ, một bộ quần áo được may rất khéo.

Khi Cao Phong trở về, đương nhiên anh muốn những người trung thành với mình có được một cuộc sống tốt.

Kim Ngọc Hải nhìn Kiều Thu Vân bằng ánh mắt phức tạp, muốn nói lại thôi.

Vốn dĩ bà ta nên cùng ông ấy hưởng vinh hoa phú quý, cùng sống chung với Cao Phong, đứng trên đỉnh vinh quang của Thủ đô Hà Nội.

Nhưng bà ta lại sai lầm mà làm một con quỷ, lựa chọn làm ra những điều như vậy.

Mà con đường bà ta chọn đã gieo ra hậu quả này, hiện tại Kiều Thu Vân đang phải nếm trải quả ác.

“Ha ha, Kim Ngọc Hải ông giả vờ giỏi đấy, một con chó đội lốt người mà cũng mặc vest đi giày da, thân làm ba vợ của Cao Phong, ở cái Thủ đô hà Nội này ai thấy ông cũng phải cung kính chào hỏi có đúng không?”

Kiều Thu Vân cười lạnh, lại giống như tự cười chế giễu mình, nhưng ngoài miệng vẫn không ngừng mắng chửi người.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.