Rể Quý Rể Hiền

Chương 1554



Chương 1554

Cô gái kia không phải là Kim Tuyết Ngọc thì còn có thể là ai? “Tuyết Ngọc, vì sao em lại ở đây?”

Cao Phong khẽ nhíu mày, ngửa đầu hỏi.

Kim Tuyết Ngọc quay đầu cười hỏi: “Anh rế đã về rồi sao? Mau trở về nhanh đi, chị ấy vẫn còn chờ anh, chưa ngủ đâu.”

“Anh biết rôi, em ngồi trên đó làm gì, bên ngoài đang lạnh như vậy?”

Cao Phong gật đầu trả lời.

“Em ở trên này ngắm tuyết với ánh trăng, anh nhìn kìa, thật đẹp đề!”

Tay Kim Tuyết Ngọc chỉ quanh núi Thiên Bồng, giọng điệu tràn đầy xúc động.

Trong tay còn cầm di động, đôi khi sẽ chụp lại vài tấm.

“Trở về sớm một chút, đừng để bị cảm lạnh.”

Cao Phong nắm quần áo thật chặt, cất bước đi vào trong biệt thự.

Trong phòng ánh đèn đầu giường tỏa ra ánh sáng ấm áp, rèm cửa che chắn cẩn thận, hệ thống sưởi cũng vừa đủ, giống như gió xuân ùa về.

Giờ khắc đi vào trong phòng, Cao Phong hoàn toàn thả lỏng bản thân, giống như cởi bỏ sự đề phòng trên người, cả người trở nên vô cùng thoải mái.

Kim Tuyết Mai mặc một bộ đồ ngủ bằng tơ lụa, ngồi ở đầu giường đọc sách dưỡng thai, thấy Cao Phong trở về, bật người buông sách ngôi dậy.

“Đừng nhúc nhích, xin em đừng nhúc nhích, sẽ động thai khí mất!”

Cao Phong quá sợ hãi, vội vàng tiến lên đỡ Kim Tuyết Mai ngôi xuống.

“Ôi chao!”

Kim Tuyết Mai oán trách hô một tiếng, nói: “Em đã nói rồi mà, anh không cần làm quá như vậy, không cân cẩn thận nhiêu như vậy đâu!”

“Chuyện này không thể tránh anh, anh đã lên mạng tra thử, mấy tháng đầu tiên nhất định phải đặc biệt chú ý, cẩn thận một chút cũng không sao đâu.”

Trong chuyện này, Cao Phong vô cùng kiên trì giữ vững lập trường của mình.

“Được rồi được rồi!”

Kim Tuyết Mai không thế không gật đầu đáp ứng với anh, nhẹ nhàng hôn lên sườn mặt Cao Phong rôi nói: “Nước tảm em đã chuẩn bị tốt cho anh rồi, nhanh đi tắm rửa đi”

“Tắm rửa xong còn có việc đúng không…”

Cao Phong nói thâm đầy vẻ bí ẩn.”Em không tin anh không tìm hiểu về chuyện này, anh dám làm không?”

Vẻ mặt Kim Tuyết Mai khiêu khích nhìn thấy Cao Phong.

“Khu…

Chuyện này, không dám, tất nhiên là không dám…”

Cao Phong ngượng ngùng cười, lại vội vàng áp tai vào bụng Kim Tuyết Mai, lẩm bẩm nói: “Để anh nghe xem, nghe con gái có gọi người bố này không.”

Kim Tuyết Mai phì cười không ngừng, biểu hiện của Cao Phong cũng quá phóng đại rồi.

Không đợi Kim Tuyết Mai cười ra tiếng, Cao Phong một tiếng thét lên một tiếng đầy kinh hãi, sau đó bay ra ngoài đến vài mét, lăn lộn vài vòng trên mặt đất.

Nếu không phải căn phòng này đủ lớn, sợ là sẽ va chạm với thành giường rồi.

Kim Tuyết Mai ngẩng người nhìn anh, có chút kích động nhìn bụng của minh.

Chỉ thấy Cao Phong lăn lông lốc một chút rồi đứng lên từ trên mặt đất, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Kim Tuyết Mai, chỉ vào bụng của Kim Tuyết Mai.

“Sao…làm sao vậy Cao Phong, anh đừng làm em sợ”

Kìm Tuyết Mai cũng luống cuống không ngừng, vội vàng ngồi thẳng người lên.

“Con gái…gái…gái của chúng ta…đá anh vì tội về trễ!”

Cao Phong nghiêm túc nói.

“Haha.”

Kim Tuyết Mai phì một tiếng rồi bật cười, cô thật sự bội phục Cao Phong.

“Anh đừng có bày trò trẻ con nữa, còn không mau đi tắm đi”

Kim Tuyết Mai trừng mắt nhìn Cao Phong, liếc mắt một cái.

“Khu, đi đây đi đây.”

Cao Phong lại ngượng ngùng cười, cất bước đi vào phòng tắm.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.