Rể Quý Rể Hiền

Chương 1280



Chương 1280

“Nhưng các người biết cái gì là quy tắc không?”

Phạm Văn Bân sâu sa nói nhìn mọi người.

“Cái gì gọi là quy tắc?”

Có người theo bản năng hỏi.

Phạm Văn Bân chỉ tay về phía Cao Phong, sau đó ông ta nói to: “Cậu ta, chính là quy tắc!”

Lời này nói ra, tất cả mọi người xung quanh ddeuf kinh ngạc.Bọn họ chưa gặp mặt Cao Phong, nhưng không có nghĩa bọn họ không biết đến cái tên Cao Phong này.

Bây giờ ở thành phố Hòa Bình ai mà chẳng biết tên Cao Phong? Còn có ai không biết về Tập đoàn Lân Vũ? Bây giờ nay cả quán bar Ngọa Long cũng là của Cao Phong, người ta nói cậu ta là quy tắc ở đây cũng đúng.

Cho nên tất cả mọi người ngượng ngùng cười một tiếng, rồi im lặng không nói được câu nào nữa cả.

“Hóa ra, không phải anh ấy quen biết với quản lý Trương, mà anh ấy quen biết Phạm Văn Bân…”

“Hơn nữa nếu nói đúng thì bây giờ Phạm Văn Bân chính là cấp dưới của anh ấy.”

Nam Phương Minh Nguyệt lẩm bẩm, trong lòng cô ta rất kinh ngạc.

Nam Phương Minh Nghị hơi nhíu mày, tuy nói thế lực của quán bar Ngọa Long không băng dòng họ Nam Phương, nhưng quán bar này cũng có danh tiếng rất cao ở thành phố Hòa Bình này.

Bọn họ chưa gặp mặt Cao Phong, nhưng không có nghĩa bọn họ không biết đến cái tên Cao Phong này.

Bây giờ ở thành phố Hòa Bình ai mà chẳng biết tên Cao Phong? Còn có ai không biết về Tập đoàn Lân Vũ? Bây giờ nay cả quán bar Ngọa Long cũng là của Cao Phong, người ta nói cậu ta là quy tắc ở đây cũng đúng.

Cho nên tất cả mọi người ngượng ngùng cười một tiếng, rồi im lặng không nói được câu nào nữa cả.

“Hóa ra, không phải anh ấy quen biết với quản lý Trương, mà anh ấy quen biết Phạm Văn Bân…”

“Hơn nữa nếu nói đúng thì bây giờ Phạm Văn Bân chính là cấp dưới của anh ấy.”

Nam Phương Minh Nguyệt lẩm bẩm, trong lòng cô ta rất kinh ngạc.

Nam Phương Minh Nghị hơi nhíu mày, tuy nói thế lực của quán bar Ngọa Long không băng dòng họ Nam Phương, nhưng quán bar này cũng có danh tiếng rất cao ở thành phố Hòa Bình này.

Bây giờ quán bar Ngọa Long đã bị Tập đoàn lân Vũ thu mua, vậy có nghĩa là gì? Bây giờ trong lòng Nam Phương Minh Nghị rất giống cảm giác ban đầu của Nam Phương Minh Nguyệt.

Đó chính là khi tiếp xúc nhiều với Cao Phong thì họ mới phát hiện họ hiểu biết rất ít về Cao Phong.

“Cậu Phong, nếu anh không có việc gì thì chúng ta xuống dưới nói chuyện đi?”

Phạm Văn Bân nhìn Lý Cương một cái, sau đó ông ta nhìn qua trong phòng VIP rồi xoay người nhìn Cao Phong hỏi.

cao Phong do dự hai giây,m sau đó anh gật đầu, anh bước đi trước.

Bây giờ anh không cần phải tiếp tục nói chuyện với dòng họ Nam Phương nữa.

Cho dù dòng họ Nam Phương muốn cái gì, anh cũng sẵn sàng chấp nhận.

Vấn đề lớn thì quá trình của nó cũng khó khăn hơn một chút.

“Ông nội, anh ấy…”

Nam Phương Minh Nguyệt nhìn Cao Phong không quay đầu lại mà đi luôn, cô ta hơi buồn bã ngôi trên ghế.

“Không việc gì, trong lòng ông biết.”

Nam Phương Minh Nghị xua tay trả lời.

Nửa tiếng sau Cao Phong đi ra ngoài quán bar Ngọa Long.

Năm đó Phạm Văn Bân rời khỏi khu vực phát triển ở ngoại ô đó, thì ông ta đến thành phố Hòa Bình này để kiếm tiền đổi đời.

Cho nên thời gian ông ta ở thành phố Hòa Bình này rất dài, thậm chí còn ở đây lâu hơn Văn Cường, nên mối quan hệ của ông ta rất rộng rãi.

Mà ông ta cũng biết một chút về một số chuyện bí mật ở thành phố Hòa Bình.

Cao Phong biết được rất nhiều chuyện từ lời nói của Phạm Văn Bản.

Hóa ra bố trí quyền lực của thành phố Hòa Bình không đơn giản như anh nghĩ.

Bây giờ anh suy nghĩ lại thì cảm thấy bước đi của anh trước đây hơi sai.

Người chân chính đứng đầu ở thành phố Hòa Bình là những dòng họ võ thuật đứng đầu trong giới võ giả ở thành phố này.

“Cũng không phải sai hết, nếu không có khoảng thời gian này dưỡng sức thì làm sao có thể có tư cách tiếp xúc với giai cấp cao nhất ở thành phố này?”

Trong lòng Cao Phong vừa suy nghĩ vừa nói ra luôn.

Xe của anh chạy đến một con đường hẻo lánh, thì trong lòng Cao Phong cảm thấy nguy hiểm.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.