Rể Quý Rể Hiền

Chương 1252



Chương 1252

Kim Tuyết Mai cũng gật đầu cười một cái.

“Để cho em nghe một chút xem nào, xem xem có phải em bé sẽ đạp em không!”

Lúc này Kim Tuyết Ngọc ngồi chồm hổm trước mặt Kim Tuyết Mai, đưa lỗ tai ghé sát trên bụng cô.

“Nói linh tinh cái gì vậy, mới được có mấy ngày thôi mài!”

Kim Tuyết Mai hơi quở trách Kim Tuyết Ngọc.

Mặc dù đây cũng là lần đầu tiên cô làm mẹ nhưng mấy ngày nay cô đã tìm hiểu rất kĩ những kiến thức liên quan đến vấn đề này.

Kim Tuyết Ngọc chậm rãi rụt đầu lại, nói: “Nếu như mẹ biết mẹ sắp được làm bà ngoại thì không biết mẹ sẽ..

“Không được để cho mẹ biết chuyện này!”

Không đợi Kim Tuyết Ngọc nói xong, Kim Tuyết Mai trực tiếp ngắt lời.

Có một số việc Kim Tuyết Mai không nói những không có nghĩa là trong lòng cô không để ý.

Không ai là người ngốc cả, trong lòng mỗi người đều có một cán cân di động.

Với tình trạng của Kiều Thu Vân bây giờ, nếu để cho bà ấy biết được chuyện Kim Tuyết Mai mang thai thì không biết bà ấy sẽ làm ra loại không không thể cứu vãn qì.

“Đúng vậy! Không được để cho mẹ biết được, bây giờ mẹ đã điên rồi!”

“Khi còn trẻ mẹ đã phải chịu khổ rất nhiều, điều này thực sự làm cho em cảm thấy rất đau lòng nhưng mà đây cũng không phải là lý do để bà ấy biến thành dáng vẻ như vậy”

“Tâm tư muốn có được quyền lực của bà ấy em đều biết, nhưng em không muốn bà ấy sử dụng bất kỳ một người nào trong hai chúng ta làm một con cờ để nịnh nọt đạt được quyền lợi.”

Kim Tuyết Ngọc cũng nặng nề gật đầu.

Với suy nghĩ hiện tại của Kiều Thu Vân, bà ấy hận không thể để cho cả hai người Kim Tuyết Mai và Kim Tuyết Ngọc đi theo Cao Bằng.

Nếu như để cho bà ấy biết chuyện Kim Tuyết Mai mang thai thì bà ấy sẽ còn náo loạn lên tận trời.

“Chị biết, từ nhỏ đến lớn mẹ không hề thích chị, chị còn chưa học xong bà ấy đã bắt chị quay về công ty để tranh giành tài sản công ty của nhà họ Kim”

“Chị đã cố gắng hết sức để đáp ứng hết tất cả mọi yêu cầu của bà ấy! Vì để không chọc giận bà ấy mà chị nguyện ý đi làm những chuyện kia, dù sao thì bà ấy cũng là mẹ chị.”

“Nhưng mà lần này, chị muốn sống vì bản thân mình một lần, sống vì Cao Phong, vì cục cưng còn chưa chào đời”

Khi Kim Tuyết Mai nói những lời này, giọng điệu vô cùng kiên định.

“Chị, em ủng hộ chị! Trước khi anh rể trở về, cho dù như thế nào đi nữa chúng ta cũng sẽ không xuống núi”

Kim Tuyết Ngọc gật đầu một cái.

“Được! Không xuống núi!”

Kim Tuyết Mai gật đầu cười.

Kim Tuyết Ngọc lại đứng lên, cô ta lập tức lấy điện thoại di động ra tra cứu thông tin.

“Em phải xem thật kỹ xem phụ nữ có thai ăn cái gì mới có dinh dưỡng, ăn cái gì mới tốt cho thai nhi sau đó em sẽ bảo chị Ngọc mang về đây”

Kim Tuyết Ngọc vừa lẩm bẩm vừa mở điện thoại di động ra tra cứu thông tin.

Kim Tuyết Mai mỉm cười, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đáy mắt hiện lên tia hi vọng.

Ở ngoài cửa sổ, trăng đã treo lên cao từ lâu, trên bầu trời lóe lên những ngôi sao khiến cho trong lòng người ta cảm thấy bình yên.

Mặc dù lúc này trời đất có trái ngược nhưng chỉ cần trong trái tim còn tình yêu thì sẽ luôn có một ngày được gặp lại.

Chỉ mong mọi người có thể sống mãi mãi, cho dù cách xa nghìn trùng thì cũng có thể gặp nhau! Thành phố Hòa Bình.

Bên trong kho hàng bỏ hoang.

Cao Phong và mọi người đều có mặt ở đây, chỉ có một mình Vũ Hoàng Lê là rời đi.

Đây là bởi vì Cao Phong yêu cầu anh ta trở về.

Cao Phong đã sẵn sàng chuẩn bị nhân dịp cuộc hỗn loạn đêm nay để đẩy nhanh quá trình thu thập sản nghiệp và củng cố thế lực.

Mà trừ những người này ra vẫn còn có những người khác vẫn đang đợi ở đây.

Ngay sau đó, điện thoại di động của Cao Phong rung lên.

Cơ thể Cao Phong hơi run lên, anh có một cảm giác không dám nhận cuộc điện thoại này.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.