Rể Quý Rể Hiền

Chương 1134



Chương 1134

“Anh Vũ, anh tới nhìn giúp em.

Không phải anh nó rằng sẽ kiếm cho em hai chiếc Lamborghini sao?”Đổng Thái Minh đứng trước một tấm kính, vẫy tay với Cao Phong và hét lên.

Tiếng hét đã thành công thu hút sự chú ý của nhiêu người.

Mọi người liếc nhau, chẳng lẽ Cao Phong cũng là người am hiểu về đồ cổ? Ngoại trừ Dương tuấn triết đang đứng ở phía xa và một số người có địa vị cao thì những người khác đều vây quanh anh.

“Anh ta á, biết về đồ cổ sao?”

Nam Phương Minh Nguyệt nhìn Cao Phong, lắc đầu.

Không phải cô ta xem thường cao Phong.

Nhưng mà đồ cổ là loại đồ vật mà người bình thường có thể chơi được.

Những bậc thầy trong ngành đồ cổ, những nhân vật nổi bật, ai ai cũng phải ngoài năm mươi tuổi? Không nói đến việc Cao Phong chỉ là một đứa trẻ mồ côi, từ nhỏ đã sống trong một gia đình giàu sang quyền quý, loại chuyên môn cao siêu này không phải một sớm một chiều đã đạt được.

Cao Phong không nói gì, cất bước đi lên.

“Anh Vũ, anh nhìn giúp em xem lọ thuốc hít này.

Em thấy có vẻ chúng là đồ tốt.”

Đổng Thái Minh chỉ tay về phía lọ thuốc hít trước mặt.

“Đổng Thái Minh, anh đúng là có mắt nhìn.

Lọ thuốc hút này chính là sản phẩm của thời kỳ Trịnh – Nguyễn phân tranh.

Trước đây tôi đã tìm người thẩm định, chắc chắn lọ thuốc này là sản phẩm đời đầu.”

“Nếu anh lấy nó, tuyệt đối sẽ không lỗ.”

Chủ sở hữu của lọ thuốc hút hít cũng là người của thị trấn Biến Đông.

Anh ta vội vàng tiến lên giới thiệu sản phẩm.

Những người khác đều nhìn về phía lọ thuốc hít kia.

“Chậc chậc, thật là không tồi, giống như đồ thật.”

“Mọi người nhìn xem hình dạng của họ thuốc hít này rất giống với hình dạng của đồ thủ công được tạo ra từ thời kỳ Trịnh- Nguyên phân tranh ”

Những người xung quanh cũng bình luận về lọ thuốc hít này.

Đổng Thái Minh nghe được điều này thì rất hưng phấn, hỏi: “Anh muốn bán giá bao nhiêu?”

“Vốn dĩ nó sẽ được bán với giá năm tỷ hai.

Nhưng nếu anh Đổng Thái Minh mua, thì trả tôi bốn tỷ là được.”

Người sưu tập nói với giọng đầy vẻ tự hào Nghe đến mức giá này, ban đầu mọi người xung quanh có chút sửng sốt nhưng sau đó thì lại nóng lòng muốn thử.

Giá trị của đồ cổ không đơn giản thể hiện ở giá của thị trường.

Chủ yếu thể hiện ở giá trị sưu tâm.

Mà giá trị sưu tâm thì không thể đo đếm được bằng tiên.

Đặc biệt đối với những nhà sưu tập đồ cố thực thụ, họ không ngại việc tang gia bại sản chỉ để có thể đổi lấy một món đồ cổ yêu thích.

Mặc dù lọ thuốc hít này chỉ có từ thời kỳ Trịnh – Nguyễn phân tranh, nhưng nó là một trong những sản phẩm đời đầu, không thể đo đếm được giá trị sưu tầm.

Đổng Thái Minh cũng dao động.

Trong mất anh ta, lọ thuốc hít này đã không phải lọ thuốc hít, mà là một chiếc Lamborghini vàng.

“Được.”

Đổng Thái Minh lên tiếng, rút thẻ ngân hàng ra.

Đúng lúc này, một bàn tay đưa ra, cản động tác của Đổng Thái Minh.

“Đi xem những món khác trước đã.” . ngôn tình ngược

Cao Phong không nhìn lọ thuốc hít nữa, thản nhiên mở miệng nói.

“Hả?”

Đổng Thái Minh dừng động tác của mình lại.

Ánh mắt của mọi người xung quanh đều nhìn về phía Cao Phong.

Mọi người đều biết nếu mua lọ thuốc hút này nhất định sẽ kiếm được không ít lời.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.