Rể Quý Rể Hiền

Chương 1106



Chương 1106

Hôm nay, Vũ Hoàng Lê hẹn gặp Cao Phong.

“Tối hôm nay sẽ có một buổi tiệc trên thuyền đó cậu Vũ”

Thực ra là một buổi giám định và triển lãm đồ cổ, nhưng địa điểm tổ chức là trên du thuyền.”

Vũ Hoàng Lê không một chút xíu vòng vo, trực tiếp đi thẳng vào chủ đề chính.

“Nơi này có đế mang đến gì cho chúng ta?”

Cao Phong hỏi.

Giờ đây bất kì một việc mà anh làm đều mang tính mục đích cực cao.

Có lợi thì anh mới làm, không có lợi thì dẹp qua một bên, vô cùng thực tế.

“Chúng ta có thể có thêm một số mối quan hệ, chính thức đi vào giới thượng lưu ở thị trấn Biển Đông”

“Bởi vì những người tham gia đêm nay đều là người có máu mặt ở Thị trấn Biển Đông.”

“Nếu như may mắn được Hiệp hội đồ cổ Biển Đông dắt vào, thì đây chắc chắn sẽ mang lại một nguồn lực lớn cho việc phát triển sau này của chúng ta.”

Vũ Hoàng Lê phân tích cho Cao Phong xem mọi trường hợp có thể xảy ra.

“Được! Chúng ta đi xem thử.”

Sau một hồi cân nhắc, Cao Phong gật đầu đồng ý.2070841_2_25,60 Bước vào giới thượng lưu của Thị trấn Biển Đông là việc vô cùng cần thiết.

Anh hứa với Kim Tuyết Mai rãng anh sẽ trở vẽ Hà Nội sau hai mươi ngày.

Bây giờ đã qua một tuần rồi, Tập đoàn Vũ Nặc vẫn chưa chính thức nổi danh ở Thị trấn Biển Đông.

Thời gian gấp rút vô cùng.

Nhưng Cao Phong cũng biết rằng mọi việc đều phải có quá trình, không thể nào làm nhanh được.

Cho nên anh vẫn phải tiến hành dần theo trình tự.

Sau khi rời khỏi Bất động sản Thịnh Thăng, Cao Phong nhận được cuộc gọi của Nam Phương Minh Nguyệt.

“Alo, Cao Vũ đúng không?”

Vừa nhấc máy, giọng nói đầy sức sống của Nam Phương Minh Nguyệt vang lên.

Cao Phong khựng lại một chút rồi nói: “Tôi nhớ lần trước cô nói rằng, nếu cô liên lạc với tôi một lần nữa thì cô sẽ là heo mà?”

“Anh!”

Nam Phương Minh Nguyệt cứng họng, giận đỏ cả mặt, hận không thể chửi trực tiếp vào mặt Cao Phong.

Cô hít thở sâu vài lần rồi bình tĩnh lại.

“Cao Vũ, tôi nói cho anh biết, Đống Thái Minh mà dám nói những lời này với tôi, tôi sẽ lập tức phóng xe qua nhà cậu ta!”

“Sau đó tung một cú đá xoay ba trăm sáu mươi độ, đá cho Đổng Thái Minh bẹp dí!”

Nam Phương Minh Nguyệt nghiến rằng nghiến lợi nói.

Cao Phong chạm nhẹ vào đầu mũi, nói: “Đồng Thái Minh chọc phá ai rôi sao? Chọc phá heo à?”

“Trời ơi! Tên khốn này!”

Nam Phương Minh Nguyệt cuối cùng cũng nhịn không nổi mà bùng nổ.

“Tôi nói cho anh biết, tôi mà là heo thì cũng là một heo con giàu có, là quý tộc của các loài heo, là heo mini Hà Lan nhập khẩu!”

Cao Phong chạm nhẹ vào đầu mũi, nhẹ nhàng nói: “Heo có tiên thì cũng là heo thôi.”

“Anh! Còn anh thì sao? Anh chỉ có thể làm một con heo nghèo!”Cao Phong vừa lái xe vừa bật loa ngoài, đế điện thoại sang một bên.

“Anh không cân dùng cách này để chọc tức tôi, tôi liên hệ anh thì sao nào?”

“Đây là tôi đang nể mặt anh đó! Tôi hỏi anh tối nay có thời gian hay không?”

Nam Phương Minh Nguyệt hỏi.

“Không có.”

Cao Phong quay đầu xe, lái xe về hướng phòng tập thể hình Thân Phong.

“Tôi trả cho anh sáu mươi tỷ! Một trăm tỷ cũng được, hãy làm vệ sĩ của tôi”

Nam Phương Minh Nguyệt lại lần nữa ra tuyệt chiêu.

Thế nhưng lần này không có hiệu quả rồi.

“Tối nay tôi có việc, không đi được đâu.”

Cao Phong nói xong rồi cầm điện thoại lên chuẩn bị cúp máy.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.