Rể Quý Rể Hiền

Chương 1057



Chương 1057

Ở Thủ đô Hà Nội, dưới một người trên vạn người, cảm giác quyền lực đó ai mà không muốn chứ? “Tập đoàn Hà Đô là cái thá gì chứ? Gặp nhà họ Cao thì cũng phải quỳ xuống thôi.”

Tuy Cao Bằng đã hơi tỉnh táo lại một chút, nhưng anh ta vẫn tỏ vẻ khinh thường.

Cổ Minh Tuân nhẹ nhàng trả lời: “Cậu Bằng, nếu như nhà họ Cao ra tay hết sức, thì chắc chắn Tập đoàn Hà Đô sẽ không phải là đối thủ.”

“Nhưng cậu thử nghĩ lại xem, nhà họ Cao sẽ vì chúng ta mà dốc hết sức ra tay với Tập đoàn Hà Đô sao?”

“Đến lúc đó nếu chúng ta mang chuyện này đi tố cáo với nhà họ Cao, chỉ sợ là các trưởng lão của nhà họ Cao cũng sẽ không ủng hộ chúng ta.”

“Dù thế nào thì Kỷ Tuyết Mai kia, cũng đã từng là người phụ nữ của Cao Kình Thiên.”

Cổ Minh Tuân vừa nhỏ giọng nói, vừa cẩn thận từng li từng tí quan sát vẻ mặt của Cao Bằng.

Ông ta sợ Cao Bằng đột nhiên nổi giận, rồi trút lên người ông ta.

Nghe thấy vậy, Cao Bằng cuối cùng cũng hoàn toàn bình tĩnh lại.

Cổ Minh Tuân nói không sai.

Dù Kỷ Tuyết Mai không được nhà họ Cao công nhận, nhưng cô cũng từng là người phụ nữ của Cao Kình Thiên.

Cao Bằng là em họ của Cao Kình Thiên, như vậy thì Kỷ Tuyết Mai cũng được coi là chị dâu của anh ta.

Nếu như chuyện anh ta ngấp nghé Kỷ Tuyết Mai bị truyền tới tai dòng họ, thì đừng nói đến việc được ủng hộ, nhà họ Lục chắc chắn sẽ dùng gia pháp để xử lý anh ta.

Có một số quy định không nên phá vỡ.

Cho nên chuyện này chỉ có thể lặng lẽ tiến hành.

“Vậy chúng ta cứ để yên như vậy, để bị tập đoàn Hà Đô ngăn cản sao? Để Kỷ Tuyết Mai ở trên tầng cao nhất của biệt thự, nhìn xuống ông đây như một thằng hề sao?”

Trong lòng Cao Bằng đang kìm nén lửa giận.

Cổ Minh Tuân cười lạnh, nói: “Cậu Bằng đừng quá nôn nóng, chúng ta có thể tạo áp lực cho ttv, người phụ nữ chuyên đi nịnh hót kia chắc chắn sẽ biết là bản thân mình cần làm gì.”

“Nếu như đến lúc cần thiết, chúng ta cũng có thể lấy vợ chồng nhà ttv ra để ép buộc…”

“Lúc đó chúng ta lấy mạng sống của hai người bọn họ đi uy hiếp Kỷ Tuyết Mai, tôi cũng không tin là cô ta dám không xuống.”

Trong mắt Cổ Minh Tuân lóe lên tia sáng băng giá, khóe miệng ông ta cong lên thành một nụ cười tàn nhẫn.

Cao Bằng đầu tiên là sững sờ, sau đó phá lên cười ha hả.

“Tốt! Tốt! Quả nhiên là gừng càng già càng cay, Cổ Minh Tuân, ông đúng là một con hồ ly già.”

“Ha ha, cảm ơn cậu Bằng đã khen ngợi.”

Cổ Minh Tuân vội vàng cười theo.

“Trước hết cứ làm như vậy đi, nếu thực sự không chịu theo, thì ông đây cũng chẳng cần nể mặt nữa!”

“Đẩn lúc đó, ông đây lại muốn xem xem, cô ta coi trinh tiết của mình quan trọng hơn, hay là ba mẹ của cô ta quan trọng hơn.”

Cao Bằng cười ha ha, trong mắt cũng xuất hiện sự âm u và nguy hiểm.

Cùng lúc đó, ở trên tầng cao nhất của biệt thự trong khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.

Hai chị em Kỷ Tuyết Mai đang phơi quần áo lên sợi dây thừng.

Trong số đó có quần áo của hai chị em, cùng với một số bộ đồ khác của Cao Phong còn sót lại ở biệt thự.

Dường như làm như thế thì có thể thấy được Cao Phong đang sinh hoạt trong ngôi nhà này cùng với cô.

“Tinh tinh tinh!”

Đúng lúc này, ở ngoài cống lớn của biệt thự có người nhấn chuông cửa.

Nghe thấy tiếng chuông cửa, hai chị em đều dừng công việc trong tay lại, quay đầu nhìn xuống cửa.

Chỉ là trong lòng hai người bọn họ cũng không có gì lo lắng mấy.

Ở biệt thự trong khu dân cư cao cấp Bồng Thiên này, không phải hộ gia đình sống trong đây thì không thể tùy tiện ra vào.

Những người khác muốn ra vào nơi này, thì cũng phải có sự đồng ý của hộ gia đình đang sống ở đây.

“Ai vậy?”

Kim Vũ Kiên hỏi với ra.

“Cô Tuyết Mai, cô Vũ Kiên, tôi là Ngô Hân.”

Ngoài cửa truyền vào một giọng nữ.

“Là chị Hân.”

Kim Vũ Kiên nói một câu, sau đó mới lấy ra một chiếc điều khiển từ xa ấn xuống một cái, lúc này cửa lớn của biệt thự mới mở ra.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.