Rể Quý Rể Hiền

Chương 1048



Chương 1048

Cho nên Cao Phong nghĩ, đến lúc cần thiết, không chừng có thể lợi dụng thân phận của mình để đi đường tắt Nhưng hiện giờ chắc chắn là không được.

Thứ nhất không thể để lộ thân phận của anh, nếu không trong nháy mắt chắc chắn sẽ bị nhà họ Cao nhìn chằm chằm vào.

Nếu như không phải sợ nhà họ Cao nhìn chăm chằm vào mình, Cao Phong có thể tùy tiện điều động một số tiền lớn.

Hiện giờ đúng là buồn cười, ngay cả thẻ ngân hàng của mình anh cũng không thể dùng Thứ hai, lúc này Cao Phong thất bại chạy đến đây, cho dù để lộ thân phận ra ngoài, cũng không có nhiều tác dụng.

Bản thân vẫn phải rèn luyện để mạnh mẽ hơn trước đã.

Muốn lợi dụng thân phận của mình để làm vài chuyện, vậy thì việc đầu tiên là thân phận mình phải có đủ sức nặng. ít nhất anh cũng phải xây dựng được một chút lực lượng ở Thị trấn Biển Đông này đã, rồi nói sau.

Một lúc sau, Cao Phong đã đưa hai người Đổng Thái Minh đến một khu biệt thự. “Vũ thần, anh để chúng tôi xuống chỗ này đi, đợi lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại cho người nhà chị họ mình, bảo bọn họ đến đón chị ấy.”

Sau đó Đổng Thái Minh nghĩ một chút rồi nói tiếp: “Dòng họ Nam Phương không phải nơi bất kỳ ai cũng có thể đến.”

Cho nên, anh ta chỉ bảo Cao Phong đưa bọn họ đến biệt thự nhà họ Đồng thôi.

Cao Phong khẽ gật đầu, cũng không nói nhiều lời. “Chị họ, chúng ta xuống xe thôi” Đổng Thái Minh quay đầu lại gọi Nam Cung Minh Nguyệt.

Nhưng anh ta lại phát hiện ra, không biết Nam Cung Minh Nguyệt đã ngủ từ lúc nào rồi, còn đang cất tiếng ngáy rất khẽ.

Đổng Thái Minh gãi gãi đầu, sau đó lấy ra hai tấm thẻ trên người mình, có chút xấu hổ nhìn Cao Phong. “Vũ thần, chỗ này của tôi… Chỉ có hơn bốn mươi tỷ thôi, số tiền còn lại, chờ chị họ tôi tỉnh, tôi bảo chị ấy trả cho anh.”

Trong lòng Cao Phong hơi rung động, anh kinh ngạc nhìn về phía Đồng Thái Minh.

Tính tình thằng nhóc này đúng là rất ngay thẳng, thế mà không có ý định quỵt nợ. “Được rồi! Sau này có trận đấu nào có tiền thưởng, gọi tôi một tiếng là được rồi.” “Còn bốn mươi tỷ này.” Cao Phong suy nghĩ một chút, vẫn đưa tay ra nhận mà không từ chối. “Coi như tôi mượn của cậu, sau này, Cao Vũ tôi sẽ trả lại cậu gấp đôi.” Cao Phong chăm chú nhìn Đồng Thái Minh. “Ôi, anh nói gì thế Vũ thần, tôi còn đang muốn bái anh làm thầy, anh dạy tôi đua xe, tôi trả học phí cho anh có được không?”

Sau đó Đổng Thái Minh vẫy tay chào Cao Phong, rồi xuống xe đi đỡ Nam Cung Minh Nguyệt xuống.

Cao Phong cũng giúp đỡ đưa Nam Cung Minh Nguyệt xuống xe, sau đó mới lái xe ra về.

Hiện giờ, số tiền Cao Phong đang có khoảng hơn hai trăm tỷ, trong nháy mắt đã tự tin hơn không ít.

Anh đua xe thắng được hai trăm bốn mươi tỷ, cộng với hơn bốn mươi tỷ Đồng Thái Minh nữa, vậy là hơn hai trăm tám mươi tỷ.

Trước đó Khúc Đại Minh cho Cao Phong hai mươi tỷ nữa, cộng lại hơn ba trăm tỷ rồi.

Anh nhìn đồng hồ, lúc này đã quá nửa đêm rồi.

Nhưng Cao Phong suy nghĩ một chút, sau đó vẫn gọi điện thoại cho Vũ Hoàng Lê.

Anh vừa gọi sang, Vũ Hoàng Lê đã lập tức nghe máy, hiển nhiên anh ta vẫn chưa ngủ. Sau đó hai người hẹn gặp nhau ở Công ty bất động sản Thịnh Thăng.

Cúp điện thoại xong, Cao Phong lại gọi điện cho Khúc Đại Minh, bảo anh ta chờ mình ở Công ty bất động sản Thịnh Thăng Trong khoảng thời gian này, những người đi theo Cao Phong sao có thời gian để ngủ một giấc yên ổn.

Mỗi người đều liên tục hành động cả ngày lẫn đêm, không ngừng bôn ba vì kế hoạch của Cao Phong.

Tất cả mọi người cùng cố gắng như vậy, chỉ vì câu nói kia của Cao Phong.

Ngày vinh quang về quê cũ, Cao Phong tôi sẽ bày tiệc rượu ở Thủ đô Hà Nội chúc mừng mọi người.

Chỉ vì câu nói này, mà giờ đây tất cả mọi người đều đang dốc hết sức mình.

Công ty bất động sản Thịnh Thăng.

Cao Phong vừa lái xe đến nơi này, Vũ Hoàng Lê và Khúc Đại Minh đã tự mình ra đón, sau đó đưa Cao Phong vào trong văn phòng.

Trong văn phòng lúc này rất bừa bộn, hai cái chăn ném lung tung trên ghế sô pha, toàn bộ máy tính trong phòng đều đang mở. “Khụ, cậu Phong, khoảng thời gian này công ty tương đối nhiều việc, để người khác xử lý tối không yên tâm.” “Cho nên tôi dứt khoát ở lại chỗ này, nếu có chuyện gì xảy ra cũng có thể kịp thời xử lý”

Trông thấy Cao Phong nhìn đống lộn xộn này, trên mặt Vũ Hoàng Lê có chút xấu hổ.

Cao Phong nhìn qua Vũ Hoàng Lê một cái, sau đó lại nhìn Khúc Đại Minh. Cả hai người hốc hác, quầng thâm mắt cũng rất đậm.

Trong lòng Cao Phong khẽ thở dài một tiếng, nhưng cũng không nói gì thêm. “Tôi hiểu.” Cao Phong khẽ gật đầu, sau đó ngồi xuống ghế sô pha.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.