Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 1429



Chương 1429

Lý Dục Thần lù lù bất động, tay trái anh nhiều thêm một thứ gì đó vuông vức như hòn đá.

Càng ngày càng nhiều thi quỷ bổ nhào vào trên người Lý Dục Thần, cắn vai anh, cào lưng anh.

Lý Dục Thần không hề cảm giác, đôi mắt chỉ nhìn chằm chặp Quỷ Vương.

Ngay cả quỷ khí U Minh bắn ra từ lá cờ cũng không thể khiến anh liếc mắt nhìn, chỉ dùng thân xác cứng rắn đón đỡ.

Quần áo trên người mục nát thành từng mảnh vải rách trong làn khí đen, khí đen đụng phải da của anh như thể nước gặp phải bàn là, xèo một tiếng liền hóa thành hơi nước.

Mắt thấy bàn tay to của Quỷ Vương chuẩn bị chụp tới, chỉ còn cách cổ anh chưa đến nửa mét.

Bàn tay này như rễ cây khô héo được quét lên một lớp mực nước, quẩn quanh hơi thở chết chóc.

Đột nhiên, Lý Dục Thần ném tảng đá trong tay trái lên không trung, kiếm Huyền Minh trong tay phải sớm đã vận sức chờ phát động, chợt vung lên.

Sau khi bị ném lên không trung, hòn đá kia bỗng nhiên biến lớn, mái vòm của đại điện dường như đã biến mất, trở thành một mảnh hư không.

Trong hư không, tảng đá hóa thành một ngọn núi, ầm ầm rơi xuống.

Nhìn ngọn núi lớn rơi xuống giữa hư không, Bạch Phương Hưng vô cùng sợ hãi, trong lòng lóe lên một tia chớp: “Đây là… Phiên… Ấn Phiên Thiên?”

Thật ra đây không phải là ấn Phiên Thiên, thứ này gọi là “Ấn Phiên Sơn”, dùng một ngọn núi của tiên cảnh Côn Luân để luyện chế thành, chỉ có hình dạng, cấu tạo và cách dùng giống với chí bảo cổ đại trong truyền thuyết – ấn Phiên Thiên, xem như là hàng giả loại 1.

Đây cũng là bảo vật quan trọng nhất bên cạnh Thiên Đô lệnh mà Lý Dục Thần mang từ tông môn xuống núi.

Quỷ Vương ngẩng đầu, nhìn ngọn núi to lớn trên đỉnh đầu, trong hốc mắt trống rỗng như Tử thần lóe lên vẻ không thể tin, nó lập tức khẽ đảo cán cờ, cờ U Minh trong tay xoay chuyển, vung lên phía trên.

Cờ U Minh Quỷ đón gió mở rộng ra, hóa thành một tấm màn lớn chắn trên đỉnh đầu nó.

Ấn Phiên Sơn nện xuống mặt cờ, như thể núi lớn rơi xuống biển, đập ra dòng nước đen khắp không trung.

Quỷ Vương bị nện đến khuỵu người xuống, nhưng mặt cờ vẫn vững vàng nâng ấn Phiên Sơn.

Nhưng đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng phụt, kiếm Huyền Minh trong tay Lý Dục Thần giơ lên cao, một cánh tay của Quỷ Vương rơi xuống đất.

Quỷ Vương cúi đầu xuống, không thể tin nổi nhìn cánh tay mình.

Tiếp đó nó giận dữ, rít lên một tiếng.

Cùng lúc đó, kiếm Huyền Minh của Lý Dục Thần đã đổi hướng, mang theo sát ý vô tận, chém về phía cổ Quỷ Vương.

Anh dùng hết toàn bộ sức lực chém ra một kiếm này, mang theo dấu vết của Thiên Ma ở trong lòng, không chỉ dùng hết pháp lực của bản thân, mà luồng sức mạnh ngủ say trong huyết mạch kia cũng thức dậy.

Không biết do sau khi chết không có linh hồn chống đỡ nên ngu xuẩn hơn, hay do nỗi phẫn nộ điên cuồng sau khi bị chặt đứt cánh tay, Quỷ Vương không hề tránh một kiếm vô cùng mạnh mẽ này.

Nó vung tay lên, cờ U Minh Quỷ quấn lấy ấn Phiên Sơn, đập về phía Lý Dục Thần.

Lần này nó đá vấn đề nan giải lại cho Lý Dục Thần.

Muốn tránh thoát một kích này, anh bắt buộc phải thu kiếm. Mà một khi thu kiếm lại, sẽ rất khó để tìm lại được một cơ hội tốt như vậy.

Hơn nữa, trong đại điện lan tràn đầy tử khí, chẳng mấy chốc nó sẽ bao trùm cả góc hẻo lánh mà ba người kia đang tránh né, tiếp tục đánh nhau, đại khái ba người đó sẽ phải chết.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.