Rất Muốn Bị Anh Ấy Ịch Ịch

Chương 70: Đồ thật đồ giả



Tác giả: Bất Tiêu HồnEditor: Xòei

***Chương 70: Đồ thật đồ giả*

**

Trương Nhai vừa nằm xuống chưa được mấy giây đã cảm thấy không chịu được. Mới vừa rồi phía dưới bị Chu Trạch An vừa đi vừa cắm rất có sướng, trạng thái lửng lơ làm được một nửa phải dừng lại quá khó chấp nhận. Bây giờ cậu bị tình dục quấn thân, nhưng Chu Trạch An ra lệnh không cho phép cậu tự chơi, Trương Nhai trống rỗng khó chịu, ngứa ngáy đến nỗi lăn lộn khắp giường.

Chu Trạch An vừa vào phòng đã nhìn thấy tiểu yêu tinh của hắn đang nằm sấp trên giường, kẹp chăn cọ xát, bắp đùi trắng như tuyết quyện chặt với vỏ chăn đậm màu, mặt trên của chăn đã bị nước ở thân dưới cậu làm ướt một mảng. Người đang vặn vẹo có sắc mặt ửng hồng, trong lúc thở dốc hổn hển còn kèm theo vài tiếng rên rỉ nức nở.

Thấy Chu Trạch An vào phòng, Trương Nhai nhào tới ngay lập tức, vội vã không nhịn nổi kéo tay Chu Trạch An đến hạ thân của mình: "Mau sờ chỗ đó giúp em..."

Chu Trạch An thuận theo động tác của Trương Nhai, sờ lên bộ phận sinh dục vốn không thuộc về cậu. Viên hạch nhỏ nhô ra sưng hơn lúc trước mấy phần, nhất định là do vừa nãy Trương Nhai cọ xát nên mới trở nên như vậy.

"Thích được sờ vào chỗ này?" Chu Trạch An nắm lấy thứ kia day bóp, khiến Trương Nhai ư a một trận.

"A... Sướng lắm... Cái chỗ đó ư ư, sao lại nhạy cảm như vậy?" Trương Nhai leo lên người Chu Trạch An, bất giác kẹp chặt tay hắn vào giữa hai chân mình.

Thằng đàn ông nào bị người trong lòng quấn quýt đòi hỏi như thế này cũng phải cương cứng hết cỡ. Thứ dưới háng Chu Trạch An cứng ngắc chọc vào đùi Trương Nhai. Dù sao cũng đã thế này, thêm một lần nữa rồi cho Trương Nhai uống thuốc cũng được.

Chu Trạch An đổi tư thế, ôm lấy Trương Nhai từ phía sau lưng, bàn tay xoa hoa hạch phía trước không hề dừng lại, tay kia mò đến lỗ sau vừa bị đâm nhừ của Trương Nhai, không cần khuếch trương, vạch mông mềm ra đâm vào lút cán.

"A A, to quá! Không được... Em, muốn, muốn bắn... A A A A..." Lỗ nhỏ ngứa ngáy đã lâu cuối cùng cũng được nhét ngập họng, thỏa mãn trên thân thể và tâm lý khiến Trương Nhai đạt cao trào trong nháy mắt.

Dương vật nhỏ giật giật hai lần không có động tĩnh gì, trái lại chỗ bị Chu Trạch An xoa ấn nãy giờ lại phụt ra một lượng lớn dâm dịch, phun qua kẽ tay Chu Trạch An, tung tóe khắp giường.

Cả trước cả sau đều được an ủi, nên lần cao trào này của Trương Nhai có thời gian rất dài, sau khi tỉnh táo lại, cả người cậu mềm oặt ngồi phịch trong ngực Chu Trạch An, thân thể vẫn trong dư vị cao khẽ run rẩy.

Dương vật của Chu Trạch An vẫn ghim thẳng trong cơ thể cậu, bất mãn Trương Nhai tự mình lên đỉnh trước, hắn thúc một cái thật mạnh vào chỗ sâu, "Hôm nay Nhai Nhai nhà ta thật lợi hại, vừa bắn tiểu vừa cao trào âm đạo."

Chu Trạch An khẽ cắn vành tai Trương Nhai, mút nhẹ dọc theo cổ. Cần cổ trắng nõn mềm mại dụ dỗ bản năng đi săn mồi của hắn, muốn lộ răng nanh độc ra, hung hăng cắn một cái lên cổ con mồi tronng ngực.

Cơn hứng của Trương Nhai được trấn an, lý trí quay lại vài phần, cậu không cam tâm để Chu Trạch An chiếm thế thượng phong cả ngày hôm nay. Trương Nhai nhổm dậy đẩy hắn ngã ra giường, tranh thủ lúc Chu Trạch An ngây người cưỡi lên đùi hắn: "Thế đã là gì! Em còn có thể dâm hơn!"

"Thật sao?" Chu Trạch An nhíu mày, buông hai tay vịn ở eo Trương Nhai xuống, bày tỏ mặc cậu định đoạt, "Vậy mau mau dâm đãng cho anh xem thử."

"Anh nhìn cho kỹ." Trương Nhai nháy mắt mấy cái, chống hai tay ra sau đỡ cơ thể để ngồi xổm, hoa huyệt chậm rãi nuốt đại bảo bối của Chu Trạch An vào. Sau khi gắn kết khăng khít sát rạt, cậu lại rướn về phía trước úp sấp lên ngực Chu Trạch An, lồng ngực nóng hổi dính vào nhau, nhịp tim đôi bên trùng hợp.

"Vẫn chưa xong đâu..." Trương Nhai hôn bẹp một cái lên môi Chu Trạch An, sau đó kéo mở ngăn kéo ở tủ đầu giường, lấy ra một dương vật giả chạy bằng điện to không kém Chu Trạch An, nhét vào lỗ sau của mình.

Cửa hang chưa kịp khép lại nuốt trọn dương vật giả, rồi Trương Nhai mở nút lớn nhất.

Cách một vách thịt mỏng manh, sao Chu Trạch An không cảm nhận rõ ràng chấn động tốc độ cao của gậy thủ dâm cho được.

"Ha a, a... Anh có muốn chịch em, cùng thứ đồ giả này không..." Trương Nhai cố gắng mở rộng lối vào nuốt nhả khúc thịt của Chu Trạch An.

Chu Trạch An nhìn chằm chằm dáng vẻ dần dần mê loạn của cậu, ánh mắt hắn tối đi, "Anh muốn dùng hàng thật, cùng chịch em."

Trương Nhai chưa kịp suy nghĩ lời này của Chu Trạch An có ý gì, bỗng nhiên gậy mát xa ở lỗ sau bị hắn giật phắt ra ngoài, ngay sau đó là một cây hàng càng to hơn lấp kín lỗ thịt.

Hết chương 70.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.