Ràng Buộc Dịu Dàng - Chi Đông

Chương 149



Thật ra Quý Ương cũng không phải quá lâu chưa ra khỏi phủ, nhưng khi bước lên phố, nàng vẫn có một cảm giác như cách biệt lâu ngày, rõ ràng ngày mừng thọ Thái hậu, nàng còn cùng Bùi Tri Diễn cười đùa trên xe ngựa, sao chỉ qua một đêm mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn.

Quý Ương chậm rãi hít thở, được Bùi Tri Diễn dẫn vào tửu lâu Duyên Hạc trên phố Đông Trường.

Hai người ngồi ở vị trí gần cửa sổ trên lầu hai, Bùi Tri Diễn chuẩn bị bát đũa cho nàng, hỏi: “Ương Ương muốn ăn gì?”

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Quý Ương tâm trạng tốt, nghiêng đầu suy nghĩ rồi nói: “Chỉ cần một món môi cá hấp trắng, đậu phụ hấp giăm bông và thêm một nồi cháo ếch.”

Nàng gọi toàn những món đặc sản ở đây, Quý Ương nhìn Bùi Tri Diễn: ‘‘Chỉ cần những món này.”

Bùi Tri Diễn mỉm cười gật đầu, gọi tiểu nhị mang đồ ăn lên.

Quý Ương quan sát xung quanh, chợt nhìn thấy một nam tử ở bàn phía tây lầu hai, người đó cầm quạt xếp quạt nhanh và gấp, trong cái thời tiết này chỉ thấy mình hắn nóng bức.

Quý Ương vừa định dời tầm mắt, lại thấy người đó hạ quạt xuống một chút, lộ ra đôi mắt đào hoa, ra sức nháy mắt với nàng, ý muốn nàng tạm thời đẩy Bùi Tri Diễn đi.

Nàng hơi ngẩn ra, định làm như không thấy, nhưng hắn tỏ vẻ rất gấp gáp như có chuyện quan trọng lắm.

Quý Ương do dự, chần chừ một lát rồi nhìn về phía người bán kẹo hồ lô đang gánh cỏ đi ngang qua phố, vài đứa trẻ đang vây quanh chọn kẹo, Quý Ương mím môi nói: “Phu quân, thiếp cũng muốn ăn cái đó.”

Quý Ương chớp mắt nhìn hắn: ‘‘Chàng chọn cho thiếp một xiên ngọt nhất được không?”

Bùi Tri Diễn vốn định bảo Cao Nghĩa đi, nhưng nghe vậy liền cười nói: “Được, ta sẽ quay lại ngay.”

Bùi Tri Diễn vừa xuống lầu, Thẩm Thanh Từ đã gập quạt lại, không để ý vấp phải ghế, loạng choạng chạy đến trước mặt Quý Ương.

Cao Nghĩa suýt chút nữa rút đao, thấy là Thẩm Thanh Từ chỉ có thể khó xử nói: “Thẩm đại nhân, ngài có ý gì?”

Quý Ương nhìn hắn cũng đầy vẻ bối rối.

Thẩm Thanh Từ không thèm nhìn Cao Nghĩa, chỉ nói: “Canh chừng thế tử gia nhà ngươi!”

Cao Nghĩa mấp máy môi, nghĩ thầm: Ngài cũng biết đó là thế tử gia nhà ta? Ngài bảo ta phòng ai đây?

Quý Ương nhíu mày nhẹ: ‘‘Thẩm đại nhân rốt cuộc có ý gì?”

Thẩm Thanh Từ vừa phải đề phòng Bùi Tri Diễn quay lại, trong lòng căng thẳng không nói nên lời, người kia giờ phát điên không giống bình thường.

Hắn nói với Quý Ương: “Ta nói ngắn gọn, các ngươi không thể tiếp tục như thế này.”

Hắn đã điều tra, ngoài việc Quý Ương và Diệp Thanh Huyền là thanh mai trúc mã, lão phu nhân nhà họ Diệp suýt nữa đã định thân cho hai người, thực sự không có gì khác khiến Bùi Tri Diễn bận lòng mãi không quên được.

Nếu nói có, thì đó là việc Diệp Thanh Huyền lần này cải trang trở về, gặp gỡ Quý Ương quá trùng hợp và quá nhiều, Bùi Tri Diễn cũng thực sự có lý do để nghi ngờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/rang-buoc-diu-dang/chuong-59.html.]

Nhưng nếu thực sự có gì mờ ám, hai người bọn họ càng nên tránh nhau, lén lút liên lạc mới đúng, còn hành động như thế này, tùy tiện điều tra cũng có thể phát hiện ra, hắn nghĩ thế nào cũng thấy đây chính là chiêu ly gián của Diệp Thanh Huyền.

Thậm chí cũng không phải là mưu kế cao minh gì, vậy mà Bùi Tri Diễn lại trúng kế.

Hắn còn hỏi thêm chi tiết từ Bùi Ngưng, kết hợp với suy đoán, thấy rằng Bùi Tri Diễn căn bản là đang lợi dụng chuyện này để buông thả mình, hơn nữa Quý Ương không hề biểu hiện chút kháng cự nào, điều này mới đáng sợ.

Quý Ương quay đầu đi: ‘‘Ta không hiểu lời của Thẩm đại nhân.”

Thẩm Thanh Từ nhíu mày: ‘‘Ngươi không phải cho rằng ngươi cứ nhẫn nhịn mãi, thì có thể khiến hắn tốt lên đấy chứ? Đã điên rồi còn có thể thu lại sao?”

Quý Ương nghiêm túc nói: “Thế tử không điên.”

Thẩm Thanh Từ giơ tay ra: ‘‘Ta từ đầu đến cuối chưa hề nói là ai.”

Quý Ương rơi vào bẫy lời hắn, cắn môi không nói thêm.

Thẩm Thanh Từ chưa bao giờ tức giận như vậy, một kẻ điên, còn một người tự lừa mình lừa người mà ở bên cạnh kẻ điên.

“Ngươi phải hiểu rõ, ngươi như vậy chỉ khiến tình hình càng ngày càng tệ hơn.” Thẩm Thanh Từ muốn nói về chuyện Bùi Tri Diễn nhắm vào nhà họ Diệp, nhưng lại sợ nói ra thì tên điên kia sẽ hoàn toàn trở mặt với hắn.

Quý Ương nhìn Bùi Tri Diễn đang chọn kẹo hồ lô cho nàng trên phố, nhẹ nhàng cười lắc đầu: ‘‘Thẩm đại nhân lo lắng quá rồi, thế tử đang tốt lên.”

Hắn hôm nay đã dẫn nàng ra ngoài không phải sao.

“Xì.” Thẩm Thanh Từ chỉ cần nhìn là biết nàng đang nghĩ gì: ‘‘Ngươi tưởng hôm nay hắn dẫn ngươi ra ngoài làm gì?”

Ánh mắt Quý Ương hiện lên vẻ không hiểu.

Thẩm Thanh Từ nhìn dáng vẻ bối rối lo lắng của nàng mà lòng không khỏi thương xót, cô gái ngốc này sao lại giỏi tự lừa mình như vậy, khi xưa dùng lưới vớt ngọc bội cũng thế.

Thẩm Thanh Từ thở dài nói: “Hôm nay là ngày Lương Ứng An thành hôn, lát nữa đoàn rước dâu sẽ đi qua đây.”

Quý Ương không ngạc nhiên khi hắn biết rõ chuyện của Lương Ứng An, hai kiếp cộng lại, Thẩm Thanh Từ luôn là người mà hắn có thể yên tâm tin tưởng.

Quý Ương nhẹ nhàng lắc đầu, đầu ngón tay siết chặt, cười yếu ớt: ‘‘Hắn nói hắn tin ta.”

Thẩm Thanh Từ cười khổ: ‘‘Ta nhận ra rồi, các ngươi đều điên! Hắn điên, ngươi tự lừa mình dối người! Ngươi tự hỏi lòng xem hắn có tin ngươi không, không đúng, là hắn có muốn tin ngươi không?”

Quý Ương cảm thấy nghẹt thở, cần phải nuốt mạnh mới thở được, ánh mắt run rẩy tan vỡ, nàng đột ngột quay đầu nhìn Cao Nghĩa.

Cao Nghĩa lúng túng không dám trả lời, hắn biết rõ dự định của thế tử ngày hôm nay.

Những ngày qua, hắn đã chứng kiến sự thay đổi của thế tử gia, giống như trở thành một người khác, hắn cũng đã cố gắng giải thích với thế tử rằng trong thời gian thế tử rời kinh, hắn ngày ngày canh giữ thế tử phi, thế tử phi không thể nào cấu kết với Diệp Thanh Huyền, nhưng thế tử căn bản không nghe.

Giống như Thẩm đại nhân nói… Hình như đã điên rồi.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.