Vân Lạc Phong hơi rũ mắt, nhìn này nam tử tuấn mỹ lãnh khốc dưới thân, trong đôi mắt đen nhánh lộ ra tia sáng tà khí.
“Bởi vì, ta muốn để nàng phụ trách*.”
*ý nói chịu trách nhiệm
Phụ trách?
Đột nhiên, Vân Lạc Phong nhớ tới lần thứ hai hai người gặp nhau, vẻ mặt nam nhân này lãnh khốc xuất hiện ở trong phòng nàng, nghiêm túc nói ra hai chữ “phụ trách” này.
“Nàng thấy gương mặt dưới mặt nạ của ta, nàng phải chịu trách nhiệm với ta.” Đôi mắt Vân Tiêu nhìn Vân Lạc Phong thật sâu, nghiêm túc nói ra mấy chữ này.
Vân Lạc Phong cong môi cười: “Người nhìn thấy gương mặt ngươi không chỉ có ta, vì sao ngươi lại cố tình tìm tới ta?”
Lần đầu gặp mặt, trong giây phút mặt nạ trên mặt nam nhân rơi xuống, quả thật nàng đã giật nảy mình, vậy nhưng cũng chỉ thế thôi, thế mà không nghĩ tới, cuối cùng mình lại dây dưa không rõ cùng nam nhân này.
“Ta chỉ muốn để nàng phụ trách.”
Không có nguyên nhân.
Mặc dù hiện giờ hắn ném mặt nạ Quỷ Đế xuống để đi theo bên người Vân Lạc Phong, làm cho rất nhiều người nhìn thấy khuôn mặt hắn, nhưng hắn cũng chỉ muốn tìm một người là nàng phụ trách mà thôi.
Vân Lạc Phong nheo mắt: “Nếu ta không muốn phụ trách thì sao?”
“Vậy…… Ta phụ trách nàng.”
Giọng nói của nam nhân vẫn cứ lãnh khốc như vậy khiến Vân Lạc Phong hơi ngẩn ra một chút, nàng còn chưa phản ứng lại thì một đôi môi mỏng lạnh băng dán lên, ngăn chặn mọi câu từ của nàng.
Nàng không muốn phụ trách ta, được thôi! Ta đây phụ trách nàng, bất luận như thế nào, nàng đừng nghĩ hất ta ra khỏi nàng!
Đáy mắt Vân Lạc Phong lộ ra tia sáng nguy hiểm, đột nhiên nàng giơ tay đẩy thân thể Vân Tiêu, nhưng mà nam nhân lại gắt gao lấy ôm nàng, khiến nàng không có cách nào đẩy đối phương ở trước mặt ra.
“Vân Tiêu!”
Vân Lạc Phong nhíu chặt mày, tia nguy hiểm càng sâu, lúc nàng muốn dùng hết sức đẩy nam nhân ra lần nữa, bỗng nhiên, đôi mắt màu đen của nam nhân kia đập mạnh vào trong mắt nàng, làm tim nàng đột nhiên run rẩy một chút.
Trong mắt nam nhân đã không còn lạnh lùng nữa, đôi mắt đen phản chiếu hình ảnh của nàng rất rõ ràng ảnh, khiến nàng không tự chủ được mà mềm lòng xuống……
Đối với nam nhân này, nàng vĩnh viễn không thể bực tức với hắn!
Tay Vân Lạc Phong chậm rãi nhẹ nhàng dừng trên ngực nam nhân, lại xé rách y phục hắn xuống lần nữa, ánh trăng chiếu rọi vào phòng, vừa vặn dừng ở trên cơ bụng của nam nhân, hoàn mỹ làm người ta nhịn không được muốn vuốt ve.
Đương nhiên, quả thật Vân Lạc Phong làm như vậy, tay nàng chỉ khẽ chạm qua cơ bụng của nam nhân, ý cười bên môi tà mị nguy hiểm.
“Vân Tiêu, ta nói rồi, cùng chung chăn gối là sự trừng phạt đối với ngươi, ngươi không thể chạm vào ta được, hiện giờ ngươi đã vi phạm quy định, cho nên, ta phải trừng phạt ngươi hơn nữa……”
Lúc cảm nhận được thân thể phía dưới của nam nhân khác thường, Vân Lạc Phong mới dừng tay, dời môi khỏi bờ môi của nam nhân, cười tà: “Ta mệt rồi, cho nên ta nghỉ trước đây.”
Nói xong lời này, Vân Lạc Phong liền tiến vào bên trong ổ chăn ấm áp, không thèn quan tâm dục hỏa đang thiêu đốt nam tử kia ……
……
Hôm sau.
Một tin tức nóng hổi đã truyền khắp Long Nguyên Quốc.
Nghe nói, Thái Tử điện hạ chôn thân ở Trúc Lâu bán mình vào lúc trước đã trở lại, còn có Mộ Vô Song của Mộ gia trở về cùng hắn!
Kỳ thật, sau khi biết được Cao Lăng cùng Mộ Vô Song gặp nhau, Hoàng tộc cùng Mộ gia liền phái người tiến đến giải cứu bọn họ, nhưng mà người bọn họ phái đi lại lại luôn gặp ngăn cản, ai cũng chưa về! Điều này cũng đưa đến vì sao bây giờ Cao Lăng cùng Mộ Vô Song mới có thể trở lại Long Nguyên Quốc.
Nhưng mà, vài ngày sau khi bọn họ trở về thì lại có một tin tức nữa nhanh chóng lan rộng.