Quốc Sắc Sinh Kiêu

Chương 541: Hộ tình



Võ sĩ Tháp Lý Khắc xông tới, mã đao giương cao, mũi đao chỉ về phía Sở Hoan, Khỉ La thấy hắn đứng ra bênh mình vừa mừng vừa sợ, hắn cũng đã bước lại gần, nâng nàng dậy, dịu dàng hỏi:

- Cô không sao chứ?

Nhất thời Khỉ La thấy ngọt ngào vô cùng, chẳng biết tại sao, tuy rằng đối mặt với một kẻ hung hãn như Bác Luân Hổ, nhưng nàng lại cảm thấy chỉ cần có Sở Hoan bên cạnh, sẽ không có bất cứ chuyện gì là đáng sợ.

Trác Nhan Luân đang giải thích, Bác Luân Hổ đã lạnh lùng liếc lão một cái, đanh giọng:

- Trác Nhan Luân, đây là người Tần? Ngươi cũng biết, hiện giờ người Tần đang tìm cách kiếm tin tình báo ở Tây Lương ta, Trác Nhan Bộ ngươi có cả thám tử của người Tần cơ à?

Trác Nhan Luân vội vàng giải thích:

- Bác Luân Hổ Thiên Phu trưởng, đây đều là hiểu lầm, vị Sở huynh đệ này cũng không phải thám tử người Tần….!

Lão còn chưa nói xong, Bác Luân Hổ đã vô cùng mạnh mẽ ngắt lời:

- Không cần nhiều lời. Ánh mắt y như đao, chằm chằm nhìn Sở Hoan:

- Ngươi là gì của nàng?

Sở Hoan ngẩn ra, không rõ vì sao Bác Luân Hổ lại hỏi thế này, Khỉ La cắn chặt răng, môi khẽ rum run, nhưng cũng không nói nên lời.

Lúc này trong ánh mắt mọi người xung quanh ngoại trừ phần kinh hãi, phần mong đợi còn nhiều hơn.

Bác Luân Hổ đã cười lạnh:

- Ngươi cũng biết, Bác Luân Hổ Thiên Phu trưởng ta, có thể chọn ra bất kỳ một nữ nhân nào trong Ngả Lang hội để thị tẩm?

Sở Hoan hơi kinh ngạc, nhưng nháy mắt cũng hiểu được, rất có thể đây chính là phong tục tàn khốc của Tây Lương.

Quả nhiên Trác Nhan Luân đã giải thích:

- Sở huynh đệ, theo như phong tục người Tây Lương chúng ta, Bác Luân Hổ Thiên Phu trưởng có quyền chọn cô nương thị tẩm trong Ngả Lang hội, ai cũng không thể ngăn cản, trừ phi…. !

Nói tới đây,lão nhìn vào mắt Khỉ La, mới nói:

- Trừ phi hộ tình.

- Hộ tình?

Sở Hoan mờ mịt khó hiểu.

Bác Luân Hổ nhìn căm căm vào mắt Sở Hoan, khàn khàn hỏi:

- Ngươi dám hộ tình vì nàng?

Sở Hoan quay đầu nhìn vào mắt Khỉ La, thấy nàng cũng đang nhìn mình, bình tĩnh hỏi Trác Nhan Luân:

- Trác Nhan tộc trưởng, hộ tình ngài vừa nói là sao?

Trác Nhan luân liếc qua Bác Luân Hổ một cái, giải thích:

- Nếu ngươi là tình lang của cô nương, thì sẽ có tư cách hộ tình, quyết đấu với Bác Luân Hổ Thiên Phu trưởng, chỉ cần ngươi có thể thắng, thì có thể hộ tình!

- Nói cách khác, nếu ta có thể đánh bại vị Thiên Phu trưởng này, Khỉ La sẽ không phải thị tẩm?

- Chính là đạo lý này.

Bác Luân Hổ cười ha hả, y lưng hùm vai gấu, Sở Hoan đứng trước mặt y giống như một con cừu non trước một con hổ vậy:

- Tuy nhiên ngươi muốn hộ tình cũng phải có tư cách.

Nhìn sang Khỉ La, y trầm giọng hỏi:

- Đây là tình lang của ngươi?

Khỉ La căm tức lườm Bác Luân Hổ một cái, lại nhìn Sở Hoan, trong ánh mắt lập tức có chút do dự.

Bác Luân Hổ thấy nàng do dự, lập tức kiêu ngạo cười to:

- Là ngươi lo hắn sẽ chết dưới nắm đấm của ta nên không dám thừa nhận hắn là tình lang của mình?

Sắc mặt lạnh lùng, siết nắm tay:

- Nếu hắn là tình lang của ngươi, nếu đã đi ra, nhất định phải hộ tình. Nếu hắn không phải tình lang của ngươi, lại quấy nhiễu bản Thiên Phu trưởng, chỉ có một con đường chết, ta có thể giết hắn ngay bây giờ!

Sở Hoan mờ mịt không hiểu.

Thần sắc Trác Nhan Luân ngưng trọng, giải thích:

- Sở huynh đệ, Bác Luân Hổ Thiên phu trưởng có quyền chọn cô nương thị tẩm là đã được Tây Lương Vương cho phép, bất cứ kẻ nào cũng không cho phép quấy nhiễu. Ngươi xuất hiện, nếu không phải tình lang của Khỉ La thì việc ngươi phạm vào quyền lực của Bác Luân Hổ Thiên Phu trưởng chẳng những bất kính với Thiên Phu trưởng, cũng là bất kính với Tây Lương Vương, bất kể ngươi là người phương nào, Thiên Phu trưởng cũng có quyền xử tử ngươi!

Tùy ý chọn một cô nương tham gia Ngả Lang hội để thị tẩm, quy củ này đã vô cùng tàn khốc, không thể tưởng được nếu có người xuất hiện quấy nhiễu lại là mạo phạm và quyền lực của Vương pháp Tây Lương, phải bị xử tử.

Sở Hoan vừa rồi thấy Khỉ La bị làm nhục liền bước ra quấy nhiễu, đó cũng là chuyện phải làm, cũng không nghĩ sự tình lại trở nên phức tạp như thế.

Lại nghe Trác Nhan Luân tiếp tục:

- Tuy nhiên, nếu ngươi là tình lang của Khỉ La, sẽ có cơ hội hộ tình.

Lão nhìn vào mắt Khỉ La, kiên trì miễn cưỡng nói tiếp:

- Trừ phi ngươi có thể đánh bại Thiên Phu trưởng, Khỉ La sẽ không cần phải thị tẩm, nếu Thiên Phu trưởng đánh chết ngươi, cũng sẽ không phải chịu bất cứ trách nhiệm nào!

- Thì ra là thế.

Cuối cùng Sở Hoan cũng hiểu.

Lúc này, cả Trác Nhan Bộ đều nhìn hắn, chỉ trông mong hắn có thể ra tay hộ tình cho Khỉ La.

Sở Hoan cũng không biết, hộ tình, thực ra lịch sử cũng chưa lâu.

Khi Tây Lương mới lập quốc, căn bản không có hộ tình, nếu quý tộc Ma Ha gặp hội Ngả Lang, nhìn trúng nữ tử nào đó, thì sẽ không có bất kỳ biện pháp nào ngăn cản, kể cả tình lang của nữ tử cũng không thể quấy rối.

Cho tới mấy chục năm trước, một gã quý tộc Ma Ha gặp hội Ngả Lang của một bộ tộc Thanh Đồng, chọn trúng một cô nương, vốn việc này không thể sửa đổi, nhưng tên tình lang của cô nương kia không trơ mắt ra nhìn người yêu của mình bị làm nhục, mà hung hăng xông lên tranh giành, mang theo một đám người bộ tộc bắt hết quý tộc Ma Ha, gây ra một trận phản loạn.

Vốn một bộ tộc Thanh Đồng nho nhỏ muốn dẫn phát phản loạn, rất nhanh sẽ phải chịu tai họa ngập đầu, nhưng trùng hợp khi đó Tây Lương Vương lại đang tiến hành săn bắn qua vùng phụ cận bộ tộc Thanh Đồng thì nghe được việc này, dắt quân tới tự mình bình loạn. Vị Tây Lương Vương này cũng là một vị minh quân nổi danh trong lịch sử, chỉ cảm thấy một bộ tộc Thanh Đồng nho nhỏ có gan muốn phản loạn, bên trong nhất định phải có nguyên nhân, nên mới điều tra việc này.

Sau khi biết được chân tướng sự tình, Tây Lương Vương không ngờ lại khoan thứ cho bộ tộc Thanh Đồng, thậm chí còn từng muốn hủy đi ác tục cho quý tộc Ma Ha chọn cô nương thị tẩm, nhưng lại bị nhiều quý tộc Ma Ha quấy nhiễu, công bố đây là quy củ đầu tiên khẳng định quyền uy tối cao của Ma Ha bộ tộc, nếu dễ dàng hủy bỏ, sẽ làm suy yếu uy vọng của Ma Ha tộc nghiêm trọng.

Tuy cuối cùng ác tục này không bị hủy bỏ, nhưng Tây Lương Vương cũng đã định ra quy củ hộ tình. Nếu tình lang của vị cô nương có gan đánh cược một lần, khiêu chiến quý tộc Ma Ha, nếu thắng, có thể bảo vệ cô nương mình yêu, hơn nữa còn quy định, khi khiêu chiến, quý tộc Ma Ha cố nhiên có thể tự mình nghênh chiến, cũng có thể phái bộ hạ của mình nghênh chiến.

Từ khi quy củ này được định ra, các bộ tộc từng một vài lần dấy lên phong ba hộ tình, nhưng có thể thành công cũng không có mấy.

Quý tộc Ma Ha đi ra ngoài, bên người chưa bao giờ thiếu dũng sĩ, muốn chiến thắng được dũng sĩ mạnh mẽ này để hộ tình thành công, đương nhiên không phải chuyện dễ dàng, rất nhiều nam tử cứng rắn đứng ra hộ tình đã bị đánh chết.

Cho dù có Hộ tình thành công, cũng có thể có được kết cục tốt cũng chỉ như sừng lân lông phượng, quý tộc Ma Ha thất bại, đương nhiên sẽ tìm cách hại chết nam tử Hộ tình thành công, cướp cô nương đó lại, trên thực tế, càng về sau Hộ tình càng ít, cũng vì ai nấy cũng biết, có Hộ tình thành công kết cục cũng cực kỳ thê thảm.

Hơn nữa, thị tẩm đã trở thành phong tục truyền thống nhất ở Tây Lương, đối với phong tục độc ác này, bọn họ không còn cách nào khác là tiếp nhận.

Trác Nhan Bộ trước đây cũng không phải chưa từng có cô nương bị quý tộc Ma Ha chọn thị tẩm trong Ngả Lang hội, rất nhiều năm trước, cũng từng có người Hộ tình, nhưng cũng là chuyện của rất nhiều năm trước rồi, ít nhất cũng phải gần mười năm, ở Trác Nhan bộ chưa từng xuất hiện Hộ tình.

Tối nay mọi người nhìn Khỉ La bị Bác Luân Hổ khinh nhờn, không ít người trong lòng đã cực kỳ oán giận, đặc biệt là những nam tử mê đắm nhan sắc như nữ thần của nàng, thậm chí còn có người kích động muốn Hộ tình cho nàng, nhưng bọn họ đều không lấy được dây lưng “tình lang” trong tay Khỉ La, như vậy cũng là không có tư cách, một khi tùy tiện lao ra, ngược lại sẽ vì tội xúc phạm tới Vương pháp mà có thể bị giết ngay tại chỗ.

Khi Bác Luân Hổ dẫm lên người Khỉ La, không ít người không dám nhìn nữa, cũng may Sở Hoan xuất hiện đúng lúc, không ít người vừa thầm lo lắng cho hắn nhưng cũng vừa hy vọng hắn có thể đứng ra Hộ tình cho nàng, tuy dây lưng của Khỉ La chưa trao vào tận tay Sở Hoan, nhưng vừa rồi mọi người ai cũng nhìn thấy, dây lưng của nàng chỉ thiếu chút nữa thôi sẽ đưa cho hắn, không hề nghi ngờ, Sở Hoan đúng là tình lang trong lòng Khỉ La.

Lúc này Bác Luân Hổ đang căm ghét nhìn chằm chằm Khỉ La sau lưng Sở Hoan, lạnh lùng hỏi:

- Ta hỏi lại ngươi một câu, hắn có phải tình lang của nàng không?

Y lạnh lùng cười, lạnh lùng nói:

- Nếu không phải, ta sẽ giết hắn ngay lập tức.

Lúc này tâm tình Khỉ La cũng hết sức phức tạp.

Sở Hoan vừa rồi mới đá văng chân Bác Luân Hổ, khiến cho Khỉ La thầm mừng trong lòng, ngay vào thời điểm mình khó khăn nhất, hắn vẫn không chút do dự đứng ra, nhưng nàng biết rõ phong tục Tây Lương, biết rằng vì mình mà đã khiến cho Sở Hoan lâm vào khốn cảnh, trong lòng đã âm thầm tự trách.

Nàng không nghe Trác Nhan Luân khuyên bảo, cố chấp tham gia hội Ngả Lang tối nay, đương nhiên không phải vì muốn so cao thấp gì đó với Mị Nương, mà là quyết định, muốn mượn Ngả Lang hội để tặng đai lưng cho Sở Hoan.

Nàng là một nữ tử dám yêu dám hận, tuy không biết tâm ý của hắn thế nào, nhưng nàng sẽ không giấu đi tâm ý của mình, nàng cũng nghĩ, chưa chắc Sở Hoan đã nhận dây lưng của mình, nhưng sau khi quyết định, nàng cũng không còn lo lắng về chuyện này nữa, chỉ cảm thấy mình chỉ cần thể hiện hết tình cảm với hắn, thì kết quả có thế nào cũng đành chờ ông trời quyết định.

Tham gia Ngả Lang hội, Bác Luân Hổ liền có quyền lợi lựa chọn nàng, cho dù nàng có là Tháp lan cách của Hoàng Kim Sử bộ tộc, Bác Luân Hổ chỉ cần kiên trì, cũng có thể chọn nàng.

Hơn nữa, Bác Luân Hổ là ở Bác Luân bộ tộc, đó cũng là một trong các bộ tộc Bạch Ngân dưới trướng Hoàng Kim Ma Ha tộc, các bộ lạc Bạch Kim, Thanh Đồng dưới trướng Ma Ha tộc kỳ thật đều là thuộc tộc Ma Ha, trong người chảy chung dòng máu Ma Ha, cho nên lúc này kể cả Khỉ La công bố thân phận, Bác Luân Hổ cũng không lui bước, chẳng những y là người tộc Bác Luân, hơn nữa còn là Thiên Phu trưởng, ở nước Tây Lương có địa vị không thấp.

Khỉ La thấp thỏm trong lòng, nàng tự trách vì mình mà Sở Hoan lâm vào khốn cảnh, nếu lúc này không thừa nhận Sở Hoan là tình lang của mình, Bác Luân Hổ hoàn toàn có lý do dựa theo phong tục Tây Lương đánh chết Sở Hoan, nhưng nếu thừa nhận hắn là tình lang của mình, thì Sở Hoan sẽ phải bất đắc dĩ Hộ tình cho mình, kết quả cũng dữ nhiều lành ít.

Khỉ La cũng không biết võ công của Sở Hoan cao bao nhiêu, nhưng nhìn qua ngoại hình, Bác Luân Hổ hiển nhiên mạnh hơn hắn nhiều, thân là Thiên Phu trưởng của Tháp Lý Khắc Tây Lương, Bác Luân Hổ đương nhiên không thể nào là người tầm thường, thậm chí Khỉ La còn cảm thấy Sở Hoan không thể nào là đối thủ của y, một khi y động thủ, cũng tuyệt đối không có khả năng hạ thủ lưu tình.

Khỉ La còn đang do dự, Bác Luân Hổ cũng không còn kiên nhẫn, lạnh lùng ra lệnh:

- Người đâu, lôi tên này xuống chém!

Khỉ La vội kêu lên:

- Không ai được động!

Nàng đi đến trước mặt Sở Hoan, không chút xấu hổ, đôi mắt to xinh đẹp chăm chú nhìn thẳng vào Sở Hoan, nâng tay, đưa dây lưng trong tay mình tới trước mặt hắn, hỏi:

- Ngươi có nguyện ý nhận dây lưng của ta không? Ngươi có nguyện ý trở thành tình lang đến chết cũng không đổi của ta không?

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.