Kể từ đó, thân thể của hắn dần dần xuất hiện một màn quỷ dị.Chỉ thấy toàn thân hắn, khi thì mơ hồ, khi thì rõ ràng, khi thì xuất hiện bóngchồng, khi thì lại hoàn toàn biến mất, rồi đột nhiên xuất hiện ở phía xa.Mặt khác, loại cảm giác vô cùng huyền diệu mà phái chủ Dị Tiên quan sátđược trên người hắn ngày đó, cũng càng trở nên mãnh liệt vào lúc này. Trongmơ hồ còn có một vài sợi tơ pháp tắc bỗng đâu xuất hiện, lóe lên xẹt qua xungquanh hắn.Nhưng hắn không bắt lấy bất cứ một sợi nào, chỉ yên lặng cảm ứng, yênlặng quan sát.Cứ như vậy, thời gian trôi qua từng chút một theo bước chân của hắn.Giờ phút này, trong Ngoại Vụ các chuyên môn tiếp đãi ngoại tộc của HoàngĐô, một cuộc đàm phán tiếp diễn hơn một tháng, còn đang tiến hành kịch liệt.Trong đại điện của các này, bên trái là tu sĩ Nhân tộc, lấy Đại hoàng tử làmđầu, phụ trách công việc đàm phán và ký kết khế ước lần này.Nhân viên tương ứng của Ngoại Vụ các thì phụ trợ, đồng thời còn có một vịThiên Vương, tới đây tọa trấn.Vị Thiên Vương này là nữ tử, chính là Nhược Lam Vương có mối quan hệthân mật với Lục hoàng tử trong truyền thuyết.Giờ phút này, ngoài Nhược Lam Vương nhắm mắt nét mặt bình tĩnh, sắcmặt phần lớn những người khác đều âm trầm, nhìn hằm hằm tu sĩ dị tộc ở đốidiện bọn họ.Đối diện với hàng ghế Nhân tộc, cũng chính là đại biểu tộc Bạch Trạch vàtộc Ách Ti ngồi phía bên phải đại điện Ngoại Vụ các, có tất cả hơn mười vị.Phần lớn đều toát lên lạnh lùng trong mắt, mang cảm giác kiêu ngạo nhìnxuống từ trên cao, tuy ít khi mở miệng, nhưng khí tức trên thân lại tràn đầy túcsát.Nhất là bên trong hai tộc đều có một vị, toàn thân tràn ra khí tức kinh ngườingồi ở đó, chính là Thiên Vương của mỗi tộc trong hai tộc.Dù không phải Uẩn Thần nhiều giới, nhưng cũng có vẻ là một, hai giới, ánhmắt hai người khóa chặt trên người Nhược Lam Vương, ẩn chứa vẻ khinh miệt.Còn mấy vị đại biểu hai tộc này, càng thảo luận bằng ngôn từ sắc bén. Đốivới một vài nội dung khế ước, bọn họ chẳng những không nhường một bước,ngược lại còn làm trầm trọng thêm, ra giá trên trời.“Việc này không cần nói thêm nữa, khu vực đã bị đánh hạ, tộc Bạch Trạchta tuyệt đối không trả về!”“Mặt khác tù binh nơi này, tộc Ách Ti ta chỉ đồng ý một đổi một với Nhântộc ngươi, còn những tù binh Nhân tộc còn sót lại kia, các ngươi cần chuộc vềtheo giá tiền của chúng ta.”“Đường đường Nhân tộc, vậy mà ngay cả chuộc về tộc nhân, còn keo kiệtnhư vậy?”“Còn nữa, vì tăng thêm tình nghĩa giữa các tộc đàn, tiến hành ước định hữunghị ngàn năm, cho nên giao dịch trao đổi bí pháp trong tộc của nhau đươngnhiên cũng phải tuân theo thái độ công bằng, cần một đổi một!”Đối với những lời này, sắc mặt phía Nhân tộc đều âm trầm, Đại hoàng tửsau khi im lặng mấy nhịp thở, thay đổi hẳn thái độ lúc ở Viêm Nguyệt, ánh mắtnhư điện.“Khu vực hai tộc các ngươi xâm chiếm, trả thiếu một trượng, Nhân tộc taliền thả một viên Thự Quang Chi Dương, nếu các ngươi muốn nếm thử, Nhântộc ta phụng bồi tới cùng.”“Còn về chuyện chuộc về tộc nhân, dù các ngươi rao giá trên trời, nhưngviệc này... Bên ta đồng ý!”“Bất quá giao dịch bí pháp trong tộc, lịch sử Nhân tộc ta lâu đời, từng nhấtthống Vọng Cổ, bí pháp để lại nhiều lắm, tộc đàn phụ thuộc Viêm Nguyệt cácngươi há có thể so sánh được, cũng xứng một đổi một với chúng ta?”“Việc này nực cười, ba mươi đổi một, nếu không không đổi!”Nghe thấy Đại hoàng tử lên tiếng như vậy, đại biểu hai tộc Bạch Trạch cùngÁch Ti, ai nấy đều dâng lên khí tức, trong mắt lộ ra vẻ sắc lạnh.Đối bọn họ, đồng ý ngưng chiến vốn là một loại ban ơn. Trên thực tế, đáylòng bọn họ cực kỳ bất mãn với chuyện này, nhưng lệnh của Viêm Nguyệt lạikhông thể không tuân theo.Cho nên, với loại tâm tính này, lần đàm phán này đương nhiên không có khảnăng thuận lợi, có phách lối thái độ như vậy cũng là điều tất nhiên.Thậm chí, theo bọn họ nghĩ, nếu không phải bị Viêm Nguyệt ngăn cản, tiếptục đánh, dù không có khả năng cắn nuốt Nhân tộc, nhưng lại triệu hoán thêmmấy tộc đàn phụ thuộc điều binh, ít nhất đánh Nhân tộc cho tàn phế, vẫn làchuyện có thể làm được.Thế là giờ phút này, Thiên Vương của cả hai tộc Bạch Trạch cùng Ách Ti,trong mắt đều dâng lên sát ý mãnh liệt, mà ánh mắt Nhược Lam Vương cũngsáng ngời, không nhường mảy may.Dù nàng là nữ tử, nhưng tính cách bạo liệt, càng thích giết chóc hơn nam tửbình thường.Nhất là mỗi lần nàng dẫn binh đi giao chiến cùng dị tộc, nhất định là khôngcó tù binh.Bởi vì tất cả tù binh đều bị nàng hạ lệnh chém giết.Thậm chí vì thắng lợi, dù là loại chuyện đồ thành dị tộc, nàng cũng đã từnglàm vài lần. Cho dù là người dưới trướng của mình, vì đại phương hướng thắnglợi, lúc nên hi sinh, nàng cũng không chút do dự.Cho dù là chính nàng, nếu đại phương hướng thật sự cần, nàng cũng có thểhi sinh tương tự.Danh xưng Nhược Lam Vương này, thấm ra máu tươi dị tộc và sự điêncuồng nồng đậm.“Không cần nói nhảm, giày vò hơn một tháng, bản vương cũng không cóthời gian như vậy. Hiện tại các ngươi lập tức hạ lệnh, để chiến tranh lại nổ ra,trận chiến này bản vương còn chưa giết chóc tận hứng.”Nhược Lam Vương vội vã mở miệng.Giọng nói nàng khàn khàn, cảm giác máu tanh lập tức tràn ngập toàn bộ đạiđiện.Thiên Vương hai tộc Bạch Trạch cùng Ách Ti cũng ầm ầm chiến ý, cả haiđều đứng dậy.Mắt thấy chuyện lại đến một bước này, Đại hoàng tử hơi đau đầu, ngày nàocũng một cảnh thế này, hơn một tháng nay, đây đã là lần thứ năm.Mà một lần lại còn có vẻ bùng nổ hơn một lần.Dù hắn hiểu không có khả năng tiếp tục khai chiến, nhưng cuối cùng vẫn lolắng tồn tại khả năng vạn nhất, dù sao loại chuyện này, không có ai cũng nắmchắc mười phần mười được.Nhất là giám sát Viêm Nguyệt bên phía hai tộc, trong nửa tháng này, ngoàingày đầu tiên vội vàng hiện thân, từ nay về sau lại chưa từng ra mặt.