Quang Âm Chi Ngoại

Chương 2120: Trấn Thương Vương!



Hứa Thanh cười đỡ hắn dậy, còn Ngô Kiếm Vu bên cạnh, vừa muốn nói

chút gì, lại bị Nhị Ngưu ôm cổ, lôi đến trong lòng.

“Tiểu Kiếm Kiếm, ngươi có nhớ ta hay không nha.”

Ngô Kiếm Vu nội tâm như thế nào, Hứa Thanh không để ý, hắn nhìn qua

Khổng Tường Long, chần chờ một chút sau, hỏi một câu.

“Ninh Viêm cùng... Tử Huyền thượng tiên, trong khoảng thời gian này, vẫn

mạnh khỏe chứ?”

Khổng Tường Long nghe vậy, trong mắt lộ ra một vệt kỳ quái.

“Sau khi trở về, Ninh Viêm rất quyết chí tự cường, chú trọng tu hành, bây

giờ hắn đang bế quan, ở thời khắc mấu chốt đột phá Nguyên Anh bước vào

Linh Tàng, trạng thái là rất cố gắng, sắp tấn thăng.”

“Còn Tử Huyền thượng tiên, khụ, khi ta tới, Thượng Tiên cho ta truyền một

câu.”

“Nàng nói, nếu trông thấy ngươi, ngươi không hỏi tới nàng, như vậy để ta

chủ động nói cho ngươi, nàng ra ngoài rồi, gần đây không ở Hoàng Đô...”

“Nếu ngươi chủ động hỏi, như vậy, nói cho ngươi biết… Chờ ngươi xong

việc, nàng sẽ đi tìm ngươi.”

Khổng Tường Long nhanh chóng quét Hứa Thanh một chút, sau đó mắt

nhìn mũi, không lên tiếng nữa.

Đối với chuyện giữa vị bạn tốt trước mắt và Tử Huyền thượng tiên, trên cơ

bản đại đa số ngưỡi cũ của quận Phong Hải, đều đã từng nghe rất nhiều lời đồn.

Hứa Thanh cười cười, không hỏi lại nữa, mà thu hồi tất cả suy nghĩ, ngẩng

đầu nhìn về phía Hoàng cung.

Khi tiến vào Hoàng Đô, Trấn Viêm Vương đã báo cho Hứa Thanh, Nhân

Hoàng triệu kiến, để hắn sau khi vào thành thì lập tức tiến vào Hoàng cung.

Hơn nữa, tất cả Thiên Hầu, và đám người Thiên Vương, Thái Tế tại Hoàng Đô,

đều chờ đợi ở Hoàng cung.

Đối với vị Nhân Hoàng này, cho dù bây giờ Hứa Thanh thân mang vinh

quang, tu vi cũng hơn xa trước kia, nhưng hắn vẫn không nhìn thấu như trước.

Giờ phút này dưới ánh mắt, Hứa Thanh nhìn về mười hai cây hương to lớn

đang cháy, đứng vững vàng trước Hoàng cung phía cuối cây cầu thất thải.

Khói xanh mờ mịt, bốc lên từ trong mười hai cây hương này.

Đó là hương lựa chọn Thái tử!

Lúc trước khi Hứa Thanh rời khỏi Hoàng Đô, tốc độ mười hai cây hương

này thiêu đốt không kém bao nhiêu, nhưng hôm nay... Cây hương đại biểu cho

Ninh Viêm kia, dù không phải thiêu đốt nhanh nhất, nhưng cũng xếp hạng đếm

ngược.

Cũng khó trách Ninh Viêm cố gắng tu hành như vậy.

Còn cây thiêu đốt chậm nhất, từ đó còn lại nhiều nhất, sừng sững cao nhất,

có ba cây.

Một cây đại biểu cho Tứ hoàng tử dưới trướng Quốc sư, một cây đại biểu

cho Ngũ hoàng tử dưới trướng Trấn Viêm Vương.

Một cây khác, thì là Đại hoàng tử!

Ba bên có thể nói cân sức ngang tài.

Nhìn những cây hương này, Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, Tứ hoàng tử

thân là đệ tử của Quốc sư, hiển nhiên có công lao không nhỏ trong trận chiến

này, Ngũ hoàng tử có công ở biên cương, nên đây cũng là chuyện dễ hiểu.

Còn Đại hoàng tử, nhất định là công lao ở Viêm Nguyệt.

Trong lúc suy tư, một đoàn người Hứa Thanh được Trấn Viêm Vương dẫn

dắt, đi thẳng đến Hoàng cung. Không lâu sau đó, mọi người đã đến trước cửa

cung.

Hai pho tượng khổng lồ canh giữ cánh cổng này, hơi cúi đầu, bày tỏ sự tôn

kính.

Mà ánh mắt Hứa Thanh xuyên qua cửa cung, lướt qua quảng trường, lao vùn

vụt qua bậc thang, nhìn về phía đại điện đại biểu ý chí hoàng quyền tối cao của

Nhân tộc kia.

Gần như ngay trong khoảng khắc Hứa Thanh nhìn lại, một ánh mắt ẩn chứa

uy nghiêm cũng xuất hiện từ bên trong tòa đại điện này, nhìn vào ánh mắt Hứa

Thanh.

Hứa Thanh cúi đầu, khom người bái về phía đại điện.

Cùng một thời gian, có âm thanh truyền ra từ Hoàng cung.

“Tuyên, Hứa Thiên Hầu, Trần Nhị Ngưu yết kiến!”

Âm thanh này một tiếng tiếp một tiếng, cuối cùng vang vọng bát phương,

thể như thiên uy.

Hứa Thanh nhìn đại sư huynh một chút, hai người không chút chần chờ,

đồng thời cất bước đi vào Hoàng cung.

Trấn Viêm Vương mỉm cười, cũng đi đến.

Còn quý tộc khác, người có tư cách tự nhiên sẽ đi cùng, mọi người còn lại

thì đứng nghiêm nghị trên quảng trường.

Cứ như vậy, hơn mười nhịp thở sau, một đoàn người Hứa Thanh đã đạp lên

bậc thang, đi vào bên trong đại điện đứng đầy người.

Hai bên đại điện, quần thần túc mục.

Trên bậc thang phía trước, các Thiên Hầu ngồi ngay ngắn, lại lên trên là ghế

ngồi của ba mươi hai Thiên Vương Nhân tộc!

Giờ phút này quá nửa Thiên Vương đều có mặt.

Mà càng phía trên hơn, trên long ỷ nằm ở phía cuối quần thần, Nhân Hoàng

với ánh mắt như biển đang ngồi ở đó, mặt không biểu cảm, nhìn về phía Hứa

Thanh.

Hứa Thanh bày nét mặt nghiêm nghị, khom người cúi đầu.

Nhị Ngưu bên cạnh hắn chớp chớp mắt, nghĩ đến lời nói trước đó của Trấn

Viêm Vương, thế là cũng học Hứa Thanh, khom người cúi đầu.

“Hứa Thanh.”

Nhân Hoàng thản nhiên mở miệng, âm thanh trầm thấp, truyền khắp đại

điện.

“Chuyến này ngươi đi Viêm Nguyệt mấy năm, xem Viêm Nguyệt tộc, dò xét

thâm sâu của Huyền Thiên, cảm nhận Vu Đạo, cũng nhìn thấy vị Đại Ti Quyền

kia, đối với người này, ngươi có cảm tưởng gì?”

Nhân Hoàng vừa mới nói ra lời này, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, tất cả

ánh mắt đều rơi vào trên người Hứa Thanh.

Chuyện về ba thần Viêm Nguyệt đã sớm truyền khắp Vọng Cổ, chi tiết trong

đó dù coi như bí ẩn, nhưng đối với Nhân tộc bây giờ, đã có năng lực biết được.

Hứa Thanh nghe vậy thì trầm ngâm, trong đầu hiện lên Cửu Lê bị đâm sau

lưng, Đại Ti Quyền muốn thành Thần, và ba thần cúng tế anh linh Viêm Nguyệt

Huyền Thiên, còn có Đại Ti Quyền cuối cùng ảm đạm, lựa chọn tự hiến tế.

Hết thảy sao có thể chỉ miêu tả bằng hai chữ “Cảm tưởng” được.

Hồi lâu, Hứa Thanh trầm giọng mở miệng.

“Không thể nắm giữ nhân sinh của mình trong tay, thì dù có khống chế vận

mệnh tộc đàn thế nào, chung quy là một hồi hoa trong gương, trăng trong nước,

bởi một ý niệm mà hưng thịnh, cũng bởi một ý niệm mà tiêu vong.”

Nhân Hoàng im lặng.

Nửa ngày sau, hắn nâng lên tay, ra hiệu cho Thái Tế.

Thái Tế tiến lên, ánh mắt sáng ngời ngóng nhìn Hứa Thanh, cao giọng mở

miệng.

“Phụng tiên thừa vận, Huyền Chiến Đế viết, vận mệnh Nhân tộc trỗi dậy, có

Vực chủ Thánh Lan đại vực, Hứa Thanh hàng thế, dẹp yên chiến tranh Hắc

Thiên, quét ngang dị tộc phản nghịch, giương uy Nhân tộc.”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.