Quang Âm Chi Ngoại

Chương 2097: Tiểu sư đệ, mặc kệ ta, ngươi đi mau! (2)



Sau đó, thể thần hồn của Hứa Thanh, nâng tay nhấn về phía trước một cái.

Chỉ bằng một cái nhấn này, xung quanh lập tức xuất hiện gợn sóng, giữa

không trung không có bất cứ hơi nước nào tồn tại này, lại phảng phất xuất hiện

mặt nước trong một chớp mắt.

Từng sóng gợn, khuếch tán ra bát phương.

Nhưng Đại La Thánh cấm này quả thật là kinh khủng phi phàm, thuật Vớt

Trăng Trong Giếng có thể triển khai tại bất kỳ nơi nào, ở đây dù cũng hình

thành, nhưng lại bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Gợn sóng mặt nước xung quanh gần như mới vừa xuất hiện, lại lập tức sắp

khô héo.

Thần hồn Hứa Thanh không cần nghĩ ngợi, thừa dịp lực lượng của Vớt

Trăng Trong Giếng còn có thể thi triển, hắn bỗng nhiên nâng tay, chụp tới mặt

nước.

Thứ hắn vớt, không phải là đóa sen lớn, mà là hồn của mình và Đội trưởng.

Giây tiếp theo, bên ngoài đóa sen lớn, một bày tay khổng lồ huyễn hóa ra,

lấy sức mạnh vô tận, phảng phất do tinh hà biến thành, phóng tới đóa sen lớn.

Ngay khi đụng chạm, bàn tay khổng rung động, đóa sen lớn màu lục lấp

lánh ánh sáng.

Nhưng cuối cùng, hiển nhiên là lực lượng hư ảo của thuật Vớt Trăng Trong

Giếng càng kì lạ hơn, nhất là Vớt Trăng Trong Giếng sau khi được Hứa Thanh

tu hành, đã thành một trong những đầu nguồn, vị cách tất nhiên cường hãn.

Thế là bàn tay khổng lồ hư ảo kia, ầm một tiếng, xuyên thấu đóa sen lớn, rồi

vươn vào.

Nó rơi vào giữa không trung đã hóa thành mặt nước trong lò luyện, chụp tới,

vớt thần hồn của Hứa Thanh và Đội trưởng vào trong lòng bàn tay, rồi bỗng

nhiên thu về bên ngoài.

Mắt thấy Hứa Thanh sắp dùng loại phương pháp không thể tưởng tượng nổi

này, thoát khỏi vòng vây.

Nhưng vào lúc này, một tiếng hừ lạnh truyền đến, kèm theo là vô số cánh

hoa, truyền lại từ hư vô, rơi xuống trên bàn tay Vớt Trăng Trong Giếng của Hứa

Thanh.

Tiếng hừ lạnh, là của thanh niên họ Phong.

Cánh hoa, là của Lan Dao.

Nét mặt hai bọn họ đều có ngoài ý muốn, đều nghiêm nghị.

Hiển nhiên cũng không nghĩ tới Hứa Thanh lại có thể có loại thủ đoạn

không thể tưởng tượng nổi này.

Thế là trong chốc lát, thanh niên họ Phong vung tay lên, gió lốc nổ vang, lại

hóa thành một con khổng tước ngũ sắc mọc sừng đen, bổ một cái về phía bàn

tay Vớt Trăng Trong Giếng của Hứa Thanh.

Cánh hoa của Lan Dao, cũng hội tụ vào thời khắc này, thành một thanh kiếm

trảm thiên hoa, chém tới một kiếm.

Trong chớp mắt, bàn tay khổng lồ của Hứa Thanh run rẩy, xuất hiện dấu

hiệu sụp đổ, phảng phất không cách nào tiếp tục duy trì được nữa. Vào thời

khắc nguy hiểm, một tiếng gào thét bất chấp tất cả truyền ra từ trong lòng bàn

tay hắn.

Thần hồn Đội trưởng, xông lên từ bên trong, phun ra thân xác rồi lập tức

dung hợp.

“Tiểu sư đệ, mặc kệ ta, ngươi đi mau, đi nói với sư môn.”

Giữa lúc nói chuyện, trong mắt Đội trưởng lộ ra ý muốn liều chết, bày ra tư

thế liều lĩnh, vươn ra hai tay, ánh sáng xanh lam óng ánh và vô số nhuyễn trùng,

ầm ầm bùng nổ ra ngoài, phối hợp với xương sống lưng và xương tay màu lam,

lại hình thành một vách ngăn hình người.

Ngăn cản ma khổng tước ngũ sắc và kiếm trảm thiên hoa.

“Đại sư huynh!!”

Hứa Thanh lộ ra nét mặt bi phẫn, phối hợp với một tiếng gầm nổi giận,

nhưng cuối cùng hiển nhiên là bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể mượn thời cơ Đội

trưởng ngăn cản, bàn tay khổng lồ hư ảo bỗng nhiên thu lại, nắm lấy hồn mình,

thoát khỏi vòng vây.

Một khắc sau, bên ngoài đóa hoa sen màu lục to lớn, bàn tay khổng lồ hư ảo

tiêu tán, hồn của Hứa Thanh xuất hiện. Sau khi phun ra thân xác, thân hồn hợp

nhất, hắn quay người muốn chạy trốn.

Nhưng vào lúc này, một âm thanh lạnh buốt truyền ra từ trong đóa hoa sen

lớn.

“Nếu ngươi đi, Đại sư huynh của ngươi sẽ lập tức thân hồn câu diệt.”

“Chính là vì ngươi, hắn mới như vậy.”

Theo âm thanh này truyền đến, bên trong đóa hoa sen lớn màu lục lập tức

trở nên trong suốt, lộ ra Lan Dao và thanh niên họ Phong trong đó.

Mà thân thể Đội trưởng giờ phút này đang bị thanh niên họ Phong bóp cổ,

nhấc trong tay.

Hai mắt hắn khép kín, không nhúc nhích, mang dáng vẻ hôn mê bất tỉnh.

Thân thể càng xụi lơ, nhiều bộ phận máu thịt be bét, hiển nhiên vết thương

cực kỳ nghiêm trọng.

Hứa Thanh nhìn đến đây, trong mắt lộ ra vẻ bi phẫn, càng có quyết tâm, thần

quyền sáng lóng lánh bên ngoài thân thể hắn.

Trong thời gian ngắn, Tử Nguyệt dâng lên, Minh Phỉ huyễn hóa ra, lực

lượng vận rủi dâng lên.

Không chỉ như thế, Đế Kiếm trong thân thể hắn cũng đang reo lên, bị Thiên

đạo Đế Hồn nắm chặt, dù không huyễn hóa ra bóng kiếm kinh khủng ra bên

ngoài giống như trong trận chiến với Viêm Huyền Tử, nhưng cũng có dáng vẻ

muốn liều mạng đến cùng.

Đại Huyền Thiên giáp cũng tràn ra ánh sáng chói mắt, Hứa Thanh dùng

hành động biểu đạt, thà rằng một trận chiến này tan nát, cũng muốn kiên trì.

Đồng thời, mấy vạn quỷ ngô xuất hiện, từng còn tràn ra cảm giác tự bạo.

Từ loại tư thế bất chấp tất cả này, thanh niên họ Phong và Lan Dao nhìn

thấy, đáy lòng cũng càng trở nên âm trầm.

Một trận chiến này cho tới bây giờ, dù bọn họ còn có rất nhiều thủ đoạn,

nhưng hai người vốn bằng mặt không bằng lòng, đều đề phòng lẫn nhau, cho

nên không dám dễ dàng vận dụng.

Mà Nhân tộc trước mắt này, tuy là Quy Hư, nhưng thủ đoạn hiện ra trước đó

vốn đã kinh người, bàn tay khổng lồ hư ảo vừa rồi càng ẩn chứa đạo uẩn, không

thể coi thường.

Cho nên nếu muốn vây khốn, cũng không phải là chuyện nhẹ nhõm.

Nhất là bây giờ, loại khí tức Thần linh trên người đối phương rất đáng sợ, có

thể tưởng tượng được nhất định là đòn sát thủ chung cực.

Còn có cả kiếm ý kia nữa… Trong lòng thanh niên họ Phong và Lan Dao

đều cảm nhận được một tia khí tức của Đại Đế.

“Trong cơ thể hắn có Đế Kiếm.”

Hai người thở hơi dồn dập, đáy lòng càng ngày càng âm u.

Với lịch duyệt của mình, bọn họ lập tức đánh giá ra sức chiến đấu Hứa

Thanh thể hiện ra giờ khắc này, nếu bọn họ muốn trấn áp, sẽ tồn tại nguy hiểm

bị trọng thương.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.