Nhưng bây giờ khí tức máu tanh này, để đáy lòng hai bọn họ hơi trầmxuống.“Không biết hình thành máu tanh như vậy, là hung thú, hay là những tộc đànnơi đây.”Hứa Thanh cân nhắc dưới đáy lòng, rồi nhìn đối nhau với Đội trưởng, đềunhìn ra vẻ nghiêm trọng trong mắt nhau.Cho dù hình thành mùi máu tanh này là hung thú hay tộc đàn, đều thuyếtminh quận Liêu Huyền xuất hiện kịch biến, trở nên không an toàn.“Sẽ không phải là Thần linh, hoặc là lão già nào đó, định ăn cướp chúng ta ởđây đấy chứ?”Đội trưởng cảnh giác.“Nếu đúng như vậy, chúng ta cũng không có khả năng ngửi được mùi máutanh nồng đậm như thế ở đây, chuyện đánh cỏ động rắn như vậy, không giốngthủ đoạn của Thần linh.”Hứa Thanh suy tư, trầm giòn mở miệng.Nếu thật sự là phục kích, đương nhiên phải sẽ phải ẩn nấp, lại hoặc giờ phútnày đã có cấm chế nào đó bùng nổ mới đúng.Nhưng hôm nay, ngoài mùi máu tanh này, hết thảy như thường.Đội trưởng nghe nói lời này, khẽ gật đầu.“Cũng không giống là thủ pháp của những lão già kia, quá thô sơ.”Hai người bàn bạc một phen, Đội trưởng cho rằng có thể tiến lên, nhưngHứa Thanh, sau khi cân nhắc, quyết định lách qua quận này.Mặc dù đi đến nơi này, nếu quay đầu thay đổi tuyến đường, muốn trở vềNhân tộc lại phải vòng một vòng, không nói đến chuyện phí thời gian, chỉ emức độ nguy hiểm cũng xoay chuyển kịch liệt bất cứ lúc nào.Hơn nữa, nơi này cách khu vực của Nhân tộc không xa, với tốc độ của bọnhọ, nhiều nhất bảy ngày là có thể đến nơi.Nhưng đã phát hiện không thích hợp, với tính cách của Hứa Thanh, đươngnhiên sẽ không chui vào lưới.Thế là bọn họ tổng hợp ý kiến, đầu tiên là nhanh chóng rời khỏi quận LiêuHuyền, sau đó từ một phương hướng khác bên ngoài quận Liêu Huyền, chuẩn bịdùng thời gian nhiều gấp hai ba lần, đi vòng một vòng, cẩn thận tiến lên.Mà cùng một lúc Hứa Thanh và Đội trưởng, lựa chọn rời đi, ở khu vực cáchnơi này một khoảng, có tồn tại một tòa thành trì dị tộc.Thành này thuộc về một tộc nhỏ, bốn phía bị phong ấn, trong đó một mảnhthảm liệt, thi hài đầy đất, máu tươi lan tràn khắp mặt đất thành trì.Tử vong nhiều đến mức nghe mà sợ hãi.Mà ở giữa không trung, mấy vị cường giả của tộc này, nét mặt từng ngườiđều hoảng sợ và lo lắng, càng có tuyệt vọng.Thứ giao đấu cùng bọn họ, là từng đám từng đám mây sâu, từ từng con rếtmàu đen lớn cỡ cánh tay tạo thành, phần lưng của những con rết này đều có đồđằng mặt quỷ.Từng mặt quỷ hung tàn vô cùng, âm thanh gào thét hội tụ vào với nhau, sắcnhọn đến cực hạn.Số lượng chúng rất nhiều, không dưới mấy vạn.Dưới sự vây công của bọn chúng, những tộc lão tu vi Quy Hư của tộc nàycăn bản không cách nào kiên trì quá lâu, rất nhanh đã có một vị tu vi khô kiệt, bịmột đám độc trùng nhào tới, chui vào thân thể, chết một cách thê lương.Ở bầu trời phía trên bọn họ, đứng hai bóng dáng.Một nam một nữ, chính là thanh niên họ Phong và nữ tử tên Lan Dao giánglâm từ ngoài bầu trời trước kia.“Những Quỷ Linh Huyền ngô Phong đạo hữu chăn nuôi cũng thật huyềndiệu phi phàm, nhìn hình dáng của chúng nó, e là không cần quá lâu, đã có thểtiến hóa thành Thiên Ngô.”Lan Dao thản nhiên mở miệng.Thanh niên họ Phong bên cạnh nàng nghe lời như vậy cười một tiếng.“Lan đạo hữu quá khen, những huyền ngô này muốn tiến hóa, không có mấytrăm năm là căn bản không có khả năng, cho dù… Hả?”Thanh niên họ Phong không đợi nói cho hết lời, nét mặt bỗng nhiên hơi thayđổi, ngóng về nơi xa xăm.Trong mắt Lan Dao lóe lên tia u ám nhỏ bé không thể nhận ra, nhẹ giọng mởmiệng.“Phong đạo hữu, có phát hiện gì sao?”“Không có gì, nghĩ đến Lan đạo hữu cũng phát hiện ra rồi. Trước đó xuấtphát từ cẩn thận, Phong mỗ đã sắp xếp một vài Con Mắt Hư Vô mang tới từThánh địa. Mắt này cũng là bí bảo tại tộc ta, dù không có công hiệu khác, nhưngvể ẩn nấp thì cực kỳ đặc thù, nguồn gốc của nó, Hư Không thú, là vật thuộc vềbên ngoài Vọng Cổ, không ở trong quy tắc giới này, không phải kẻ ngoại lai thìkhông thể xem xét.”“Mà vừa rồi, thông qua một Con Mắt Hư Vô dò xét từ xa, có hai vị tu sĩ bảnthổ xuất hiện hiện.”Thanh niên họ Phong nheo lại mắt, chậm rãi nói ra lời.“Nhưng hai vị này cũng cẩn thận, vẫn chưa xâm nhập, mà chọn rời đi, nếunhư thế, ta cũng lười phân thần đi chặn đường, vẫn nên chú trọng trù bị cho đạisự bây giờ thì hơi, coi như bọn họ may mắn.”Lan Dao mỉm cười.“Phong đạo hữu làm việc nghiêm cẩn như vậy, xem ra lời nói khích NguyệtĐông đi trước khi đến đây, quả thật không phải thiếu cảnh giác với nơi này.”Thanh niên họ Phong từ chối cho ý kiến, ánh mắt Lan Dao lóe lên, nàngcũng không hỏi nữa.Còn Hứa Thanh và Nhị Ngưu bị bọn họ bàn tán, giờ phút này đã rời khỏiquận Liêu Huyền, trên hành trình sau đó, đại dực hình thái bà lão kia còn bịHứa Thanh bấm niệm pháp quyết trở nên mơ hồ, lực ẩn nấp triển khai toàn bộ,tốc độ cũng nhanh hơn trước đó mấy phần.Vô thanh vô tức, phi nhanh trên màn trời.Mùi máu tanh quả nhiên không còn nữa, nhưng hai người không giảm cảnhgiác. Cứ như vậy, vài ngày trôi qua, một đường bình an vô sự, mắt thấy chỉ còncách khu vực Nhân tộc ba ngày đi đường.Nhưng vào lúc này, chân trời nơi xa cuồn cuộn sương đỏ, khí tức máu tanhkia lại lần nữa chiếu vào cảm giác của hai người.Lại rõ ràng là vừa mới hình thành không lâu, giờ phút này đang lan tràn.Sắc mặt Hứa Thanh lập tức âm trầm, trong mắt Đội trưởng cũng lấp lánhmũi nhọn hung ác.Hai người tự vận chuyển tu vi của mình, hội tụ vào hai mắt, nhìn về phíahuyết vụ.Ánh xanh trong mắt Đội trưởng tràn ra bên ngoài, Hứa Thanh thì hai mắtđen nhánh nội liễm, ánh mắt hai người đều có lực xuyên thủng, phá vỡ sươngmù cách trở, nhìn thấy một cảnh luyện ngục trong sương mù kia.“Cái đó là…”