Thế là, trong nháy mắt Viêm Huyền Tử vọt tới, Đội trưởng ngạo nghễ ngẩngđầu, tay phải nâng lên theo đó, giơ cao một vật.Ngay khi trông thấy vật này, Viêm Huyền Tử vốn thẳng tiến không lùi, nétmặt lại kịch biến.“Ngươi điên rồi!!”Thân thể nàng bỗng nhiên rút lui, tốc độ nhanh chóng, nổ tung hư vô.Vật Đội trưởng cầm trong tay, là một hạt châu.Đó là mặt trời viễn cổ, đó là Thự Quang Chi Dương, đó là vực bảo đỉnh caocủa Nhân tộc!“Ngươi qua đây!”Đội trưởng nhìn Viêm Huyền Tử đang rút lui, cơn tức trong lòng đã được xảra, tiếp theo giữa tiếng cười điên cuồng, hắn nâng Thự Quang Chi Dương trongtay…Trực tiếp ném đến tế đàn phía dưới!Thự Quang Chi Dương của Nhân tộc, lần đầu tiên xuất hiện trong mắt vạntộc của đại lục Vọng Cổ, là trong trận chiến đấu cả tộc Hắc Thiên xâm lấn mấynăm trước.Trận chiến kia, tộc Hắc Thiên, tính cả dị tộc khác vây công Nhân tộc, ngọnlửa chiến tranh cháy lan đồng cỏ, thậm chí còn lan tràn đến bên trong Hoàng Đôđại vực.Nhân tộc, lung lay sắp đổ.Trong phán đoán của các phe, trận chiến năm đó, Nhân tộc gần như khôngcó hi vọng gì, dù không đến nỗi bị diệt tộc, nhưng khả năng cao là Hoàng Đôđại vực sẽ tổn thất quá nửa.Còn bảy quận thuộc địa, nghe theo mệnh trời.Dù là ai cũng chưa từng nghĩ tới, trong thời khắc nguy hiểm ấy, Thự QuangChi Dương lấy uy năng kinh khủng xé nứt thiên địa, rung động Vọng Cổ, xuấthiện trên chiến trường.Một khắc này, tất cả tộc đàn chú ý đến đều im lặng, Hắc Thiên bị thua luivề, dị tộc khác vây công Nhân tộc thì kinh hãi.Cũng chính vì trận chiến kia, cái tên Thự Quang Chi Dương truyền khắpVọng Cổ, cho dù là tộc cường hãn như Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc cũng đềusinh ra hứng thú nồng đậm đối với Thự Quang Chi Dương.Nghiên cứu nhằm vào Thự Quang Chi Dương, cũng đương nhiên trở thànhtrọng điểm của các phương tộc đàn.Viêm Huyền Tử làm thiên kiêu đệ nhất Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, cũngcó phán đoán của mình đối với Thự Quang Chi Dương, cho nên sau khi nhìnthấy vật trong tay Nhị Ngưu, nàng lập tức nhận ra, nét mặt không khỏi đại biến.Đồng tử của nàng co lại, tâm thần nổ vang thiên lôi, nguy cơ sinh tử mãnhliệt khiến nàng không chút do dự rút lui.Thực sự là loại vực bảo ở trình độ này, một khi nổ tung, phạm vi nó tácđộng đến cực lớn, mà Đế cung nơi đây, dù nhìn như một không gian riêng biệt,nhưng trên thực tế, phạm vi rốt cuộc cũng có hạn.Một khi Thự Quang Chi Dương phóng thích ở đây, gió lốc sẽ bao phủ tất cảngay tức khắc.Dù bố cục bên trong Đế cung, và uy áp của chính nơi đây cũng vô cùng kinhngười, tràn ngập cảm giác mênh mông, có lẽ có thể chứa đựng uy năng của ThựQuang Chi Dương, vừa lúc thân thể huyết nhục trong đó tất nhiên sẽ lâm vàonguy cơ sinh tử trước nay chưa từng có.Không chỉ Viêm Huyền Tử đang lùi lại, ba người Thiên Mặc Tử đang thăngcấp tu vi, sắc mặt đều đại biến như nhau.Bọn họ đều dựng đứng lông tơ, mỗi một tấc máu thịt, mỗi một khối xươngtoàn thân đều đang run rẩy, truyền lại tin tức vô cùng nguy hiểm, khiến cho tâmthần ba người triệt để sôi trào.Nguy hiểm, nguy hiểm!Cho nên bọn họ không chần chờ chút nào, cho dù thăng cấp bị cắt ngang,cũng đều lập tức đứng dậy, ai nấy đều triển khai hết sức lực để phòng ngự, đồngthời cũng bay nhanh rút lui, dùng phương pháp khác biệt, muốn rời đi nơi này.Trong thời gian ngắn, tình thế của toàn bộ Đế cung lập tức thay đổi.Chỉ có viên Thự Quang Chi Dương kia không ngừng rơi xuống, xuyên quakhe hở sau khi tinh long đã bị âm bạo cuốn đi, rơi xuống chỗ trống trải hìnhthành từ lọng bị âm bạo thổi chếch đi.Bởi đó âm bạo xuất hiện trước đó khiến cho tế đàn phía dưới hiện ra rõ ràng,lại không bất kỳ trở ngại nào.Thế là, viên Thự Quang Chi Dương này rơi vào trên tế đàn, rơi vào quan tàitử kim ở đó!Phát ra ánh sáng chói mắt.Viên Thự Quang Chi Dương được tạo nên từ mặt trời viễn cổ này này, trênuy lực sắp vượt qua hàng thông thường, nhất là lúc trước Hứa Thanh còn thêmhuyết nhục Xích Mẫu vào trong đó.Điều này khiến cho vật này ẩn chứa uy năng vô cùng kinh khủng, đủ để làmđòn sát thủ của Hứa Thanh và Đội trưởng.Nhưng bởi vì tính dùng một lần, cho nên đa phần ý nghĩa của nó là uy hiếp.Cho đến giờ phút này, nó rốt cuộc không còn là uy hiếp, mà chân chínhđược khởi động!Lực lượng kinh khủng mênh mông khó mà hình dung, dâng lên ở bên trong,bắt đầu bùng nổ.Trong chớp mắt, ánh sáng của nó đã bắn ra, nhiệt độ của nó cuồng bạo dânglên, trên chiếu lên tinh không, dưới che phủ mặt đất!Bầu trời một mảnh màu đỏ.Mặt đất kịch liệt lật qua lật lại.Tiếng kêu rên của một trăm linh tám ngôi sao gương mặt trên bầu trời, lầnđầu tiên bị cắt đứt. Gương mặt nào cũng lộ ra vẻ đau khổ, dưới ánh sáng vànhiệt độ kia quét ngang, lại tan thành mây khói trong khoảnh khắc, bị sóng nhiệtlàm bốc hơi, hóa thành hư ảo.Thứ cùng tan vỡ còn có bản thân một trăm linh tám ngôi sao này, bọn chúngcũng không kiên trì được bao lâu, không còn tồn tại dưới ánh sáng và nhiệt độnày!Mà sự bùng nổ của Thự Quang Chi Dương chỉ vừa mới bắt đầu, biển ánhsáng bao trùm bầu trời, cũng bao phủ hết thảy.Chuông nhạc, trống thờ, lọng, còn có tinh long to lớn đều ở trong tầm baotrùm của nó.Còn có tế đàn đứng mũi chịu sào, và núi sông, tượng binh mã, vô số da lẫnlộn dưới tế đàn.Tất cả những gì có thể nhìn thấy đều đỏ thẫm, sóng nhiệt theo biển ánh sángmuốn hủy diệt diệt tất cả.Có thể tưởng tượng, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, rất nhanh Đếcung này sắp thành tro bụi, tính cả toàn bộ Đế Lăng và ngôi sao này đều sẽ bịThự Quang Chi Dương bao phủ.Còn người nơi đây, giờ phút này cũng đang bên bờ ranh giới sinh tử, ViêmHuyền Tử tóc tai bù xù, điên cuồng phun máu tươi, miệng phát ra gào thét, đánhra một quyền tiếp một quyền, thân thể càng bị cuốn ngược, đối kháng ánh sángvà nhiệt độ.