Trên cây kia, tràn ra khí lạnh, tồn tại khí tức bị băng lạnh dính vào.“Khí lạnh của Đại sư huynh.”Hứa Thanh đi đến, nghiêng đầu ngóng nhìn, dứt khoát nâng lên tay đè lêntrên, khí tức Cửu Lê trong thân thể bỗng nhiên tản ra ngoài, kèm theo thần trícủa hắn, bao phủ bát phương.“Mở ra trí nhớ của các ngươi.”Trong chớp mắt tiếp theo, ký ức đến từ tất cả cỏ cây của mảnh rừng rậm SơnXi này, hóa thành từng sợi tơ, bện lại với nhau, hình thành từng tấm lưới ký ức,sau khi giao thoa chồng lên, hiện ra hình ảnh trong đầu Hứa Thanh.Trong tấm hình, hắn nhìn thấy bóng dáng Đội trưởng phi nhanh, cùng ngườitruy sát phía sau.Cũng nhìn thấy hai người bọn họ triền đấu trong rừng rậm Sơn Xi này, cùngmột vài thủ đoạn của mỗi người.Cho đến cuối cùng, Đội trưởng đi xa, rời khỏi mảnh rừng rậm Sơn Xi này,vị tu sĩ đuổi giết hắn kia, toàn thân tràn ra sát khí và cố chấp, truy đuổi rời đi.Hứa Thanh mở mắt ra, trong lòng bình tĩnh.Thật ra, hắn không lo lắng cho Đội trưởng.Cứ việc hắn đã nhận ra người truy sát kia, là đại thiên kiêu thứ nhất trêndanh sách của Viêm Nguyệt, Viêm Huyền Tử.Thế nhưng….“Đại sư huynh dây dưa với người này ở đây lâu như thế, lại vẫn không bịgiết chết, chắc là không chết được.”“Lại nhìn nét mặt hận thấu xương của Viêm Huyền Tử đối với đại sư huynhkia, hẳn là hắn bị thiệt lớn.”Hứa Thanh trầm ngâm, tính toán thời gian một chút, biết thời gian vòng nàykết thúc sắp đến.Nhất là mấy ngày nay, hắn có thể cảm ứng được trận pháp của toàn bộ SơnHải đại vực này xuất hiện điềm báo mở ra, thỉnh thoảng có sóng chấn độngkhuếch tán ra.“Nhiều nhất hai ngày.”Hứa Thanh thì thào.Dựa theo sự hiểu biết của đối với vòng thứ hai trước khi tới, hắn hiểu được,một khi truyền tống mở ra, tất cả người tham dự ở đây đều sẽ bị truyền tống vềbên ngoài Thần Sơn trong nháy mắt.“Đội trưởng có thể có biện pháp cùng được truyền tống vào, thì nhất định cóbiện pháp cùng bị truyền tống ra ngoài, cho nên mấy ngày sau, hắn cũng sẽ rangoài.”Hứa Thanh yên tâm.Nhưng cân nhắc đến tình nghĩa với Đội trưởng, Hứa Thanh cảm thấy haingày này, mình cũng có thể đi tìm một chút.Cho nên hắn cất bước, đi đến giữa không trung, tìm kiếm một đường hướngvề phía trước.Trong lúc đó một khi vết tích khí tức của Đội trưởng biến mất, hắn bèn trànra thần thức, dựa vào khí tức Cửu Lê, cảm giác ký ức của rừng mưa, sau khi tìmkiếm được phương hướng mới, thì tiếp tục đi đến.Nhưng đáng tiếc, thời gian còn lại rốt cuộc có hạn, Hứa Thanh tìm kiếmtung tích, tìm hai ngày, cũng vẫn không tìm được.Mà hai ngày này, dao động truyền tống đến từ Sơn Hải đại vực cũng càngngày càng tấp nập, thậm chí có một lần Hứa Thanh nhìn thấy chân trời phía xacó tu sĩ Viêm Nguyệt đang phi nhanh, thì thân thể nháy mắt biến mất, bị truyềntống rời đi.“Bắt đầu rồi.”Hứa Thanh dừng bước chân, cảm giác mảnh Sơn Hải đại vực này, tìm kiếmmột ngọn núi, khoanh chân ngồi ở lên trên, chờ đợi truyền tống đến.Theo thời gian từng giờ trôi qua, tiếng nổ vang vọng lại trong thiên địa SơnHải đại vực này, tiếng vang đinh tai nhức óc như Thần linh gầm thét, khuếch tánra bát phương.Dao động truyền tống cũng khuếch tán trong vô hình ở Sơn Hải đại vựcgiống như vậy, như từng tầng từng tầng sóng lớn càn quét thiên địa.Mà người bị truyền tống đi ban đầu là tu sĩ không thu hoạch được tọa kỵ,tiếp dựa theo mức độ mạnh yếu của tọa kỵ thu hoạch được, lần lượt tiến hànhtruyền tống.Thế là nếu đứng ở một điểm cao nhất có thể quan sát toàn bộ Sơn Hải đạivực, như vậy có thể nhìn thấy, dưới sóng lớn truyền tống kia, bóng dáng từng tusĩ lấp lánh ánh sáng truyền tống, dồn dập biến mất. Duy chỉ có một vị, mặc chosóng lớn truyền tống này càn quét thế nào, vẫn tồn tại từ đầu đến cuối!Mà theo người tham dự trong toàn bộ Sơn Hải đại vực liên tiếp tiêu tán,bóng dáng này vẫn không bị tác động đến mảy may.Cho đến khi mấy canh giờ trôi qua, toàn bộ Sơn Hải đại vực, chỉ còn lại mộtngười này không bị truyền tống đi.Hứa Thanh nhăn mày lại, nhìn lên bầu trời.Thiên địa ầm ầm, Sơn Hải đại vực to như vậy, bởi vì chỉ có mình hắn vẫncòn, cho nên tất cả dao động truyền tống đều cùng nhau bùng nổ khu vực chỗhắn. Thậm chí trên bầu trời, bởi vì truyền tống dao động này không ngừng hộitụ, đều hình thành một vòng xoáy khổng lồ trông như lỗ đen.Chuyển động ầm ầm.Nhưng mặc cho dẫn dắt thế nào, loại cảm giác truyền tống kia từ đầu đếncuối không hình thành trên người Hứa Thanh. Hắn cũng không cách nào bịtruyền tống ra ngoài.Hiện tượng này, khiến Hứa Thanh hơi ngoài ý muốn.“Nếu không truyền tống được, như vậy chính ta đi vào là được!”Hứa Thanh nheo lại mắt, đứng lên từ tư thế khoanh chân, đạp một bước đếnvòng xoáy trên trời!Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, Thần Sơn Thánh thành.Toà Thần Sơn bị ba Thánh thành vờn quanh này, giờ đây đang truyền ratiếng nổ vang, kèm theo ánh sáng vàng lóng lánh.Từ xa nhìn lại, ánh sáng của Thần Sơn hội tụ trên đỉnh núi, cuối cùng hìnhthành một vệt sáng, phóng lên trên màn trời.Màn trời ầm ầm, nhấc lên tầng tầng gợn sóng, tác động đến bầu trời, vô biênvô hạn.Mà theo gợn sóng lan tràn, hư không bát phương đều bị ánh sáng vàng óngnày chiếu rọi lấp lánh chói mắt, từng đợt dao động truyền tống càng dâng lên ởbốn phía.Sau khi phát hiện một cảnh này, rất nhanh, lần lượt từng bóng dáng bay lênkhông từ trong ba tòa Thánh thành xung quanh Thần Sơn, nhìn lên bầu trời phíaxa.Bóng người nhiều lít nha lít nhít, không dưới trăm vạn.Phần lớn những người này là tu sĩ vẫn chưa tham dự cuộc đi săn lớn trongViêm Nguyệt và tộc đàn phụ thuộc của nó.Bên trong có rất nhiều cường giả của các tộc thế hệ trước.Còn có không ít kẻ có tu sĩ thân thiết tiến vào Sơn Hải đại vực, cho nên chờđợi ở đây