Sau khi ngồi vào trong xe, đội trưởng đội Điều tra hình sự đồng chí Dương Chí Siêu có chút nghi ngờ.
- Tôi cũng cảm thấy kỳ lạ, lẽ nào sư trưởng Trương trước kia đã từng làm trong chính phủ?
Khương Đông Đình nói.
- Cũng có khả năng. Ví dụ như trước kia sư trưởng Trương đã từng làm việc ở quân phân khu. Sau đó chuyển sang quân đội, đồng chí của quân phân khu được điều sang công tác trong quân đội chính quy cũng là bình thường. Có lẽ khi đó Bí thư Diệp đang nhậm chức ở địa phương.
Dương Chí Siêu như ngộ ra nói.
- Việc hôm nay có vẻ không bình thường đấy.
Khương Đông Đình vẻ mặt thản nhiên.
- Ừm, tôi cảm thấy trong đó có phải là do người ta làm hay không. Bằng không sao lại trùng hợp như thế, đánh nhau giữa đường.
Dương Chí Siêu nói,
- Việc này có cần phải điều tra không?
- Điều tra, nếu không chúng la không thể nhuốt nổi cục tức này. Tuy người này không phải là nhắm vào chúng ta.
Nhưng hôm nay 2 chúng ta trở thành người để trút oán. Đội hộ tống sẽ phải gánh trách nhiệm.
Có lẽ, trở về tỉnh 2 chúng ta thực sự không thoát nổi có liên quan. Đến khi đó lãnh đạo tỉnh hỏi đến thì phiền phức.
Khương Quân Đình nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng.
- Nếu anh cảm thấy em cản trở việc của anh thì em lập tức rời khỏi là được chứ gì?
- Đừng đi, hãy uống với anh mấy chén đi.
Diệp Phàm nhẹ nhàng đưa tay ra ôm nhẹ eo của Mộc Nguyệt Nhi.
Buổi tối Mộc Nguyệt Nhi rất dịu dàng, không giống như tính cách trước kia của cô ta. Giống như là nước vậy, cô ta kéo chiếc ghế lại ngồi bên cạnh Diệp Phàm.
Còn một cánh tay của Diệp Phàm vẫn nhẹ nhàng đặt ở eo cô ta, cô ta rất ngoan ngoãn nghe lời.
- Khương Quân và cục trưởng Bao cũng chay đến đây, những người này thật là đáng ghét.
- Thế thì em chẳng phải là nguyên nhân của việc phạm tội hay sao?
Mộc Nguyệt Nhi mỉm cười, hai mắt chớp chớp. Diệp Phàm không đành được nhìn xuống, chợt ngây người.
Bởi vì, khe hở ở dưới quá sâu. Mộc Nguyệt Nhi lúc này đang dựa vào người Diệp Phàm, còn bộ ngực của mình thì gần như lộ ra toàn bộ trước đôi mắt tham lam của Diệp Phàm.
Hơn nữa người lại đang ngồi, hai vai ép lại, thế là khe ngực lại càng lộ ra khiến cho người ta thèm khát. Đôi mắt tham lam của Diệp Phàm cơ bản có thể nhìn thấy 80% ngọn núi kia.
Ma xui quỷ khiến.
Bàn tay của Diệp Phàm đang đặt ở eo đã đưa lên trước ngực cô ta, hai ngón tay cởi cúc áo trên cùng của Mộc Nguyệt Nhi.