Kế Vĩnh Viễn nhất thời tức giận nói không nên lời. Nếu nói tiếp có lẽ bị vây lại.
Kế Vĩnh Viễn biết tính tình của mấy người kia, đến lúc bọn họ không coi tướng quân như ông ta là tướng quân. Hơn nữa ở đây có mấy người Phí Nhất Độ, Vương Nhân Bàng, Đường Thành.
Hơn nữa, bọn họ bên kia cũng không phải là bình thường. Nghe nói gần đây Côn Lôn đã thông báo rộng rãi, gọi toàn bộ cao thủ trở về.
Hơn nữa, nghe nói còn có mấy người vẫn chưa từng xuất hiện. Thực lực của họ thế nào chúng ta cũng không hiểu được.
Nếu thật muốn đánh, nếu anh em của anh bị thương, thì anh là người nhẫn tâm. Có một số việc đang nóng giận thì thiếu bình tĩnh.
Cuộc sống không phải là đấu khí, giải quyết như thế mới là cần nhất. Anh nghĩ lại xem, tổ cần nhân tài.
Nếu anh bị thương, bạn bè của anh bị thương, đây đều là tổn thất của tổ chúng ta. Mà Côn Lôn là người Trung Quốc, không phải là địch.
Tổ cũng cần phải duy trì phái Côn Lôn. Anh cần phải đứng ở góc độ của tổ, mà không phải là hành động theo cảm tính.
Chuyện này quá rõ ràng, rõ ràng là phái Côn Lôn không đúng, tổ làm gì? Chẳng những không ra sức vì đội viên của tổ, không ngờ còn làm như vậy, đòi các anh em sao chịu phục được?
Chẳng lẽ bị người ta thiếu chút nữa giết chết còn phải thương lượng. Chuyện này không được.
Tôi sẽ khôi phục nhanh chóng, tối đa là hai tháng, rồi lên núi Côn Lôn. Đến lúc, tôi sẽ yêu cầu phái Vũ Đương ra mặt
Thiết Chiêm Hùng vừa nghe hơi tức giận ngay cả lão Quách cũng không nói.
- Lão Thiết, không cần làm như vậy, bộ cũng không nói anh vi phạm quy định cái gì.
Chủ yếu là việc này liên quan quá lớn, ý của bên kia là không cần giải quyết như vậy. Bởi vì, bọn họ cũng có đặc biệt.
Quách Bình Minh cũng khó khăn thật sự.
Việc này Cung Khai Hà gọi điện thoại đến, không ra mặt thật đúng là không được. Ngay cả ra mặt thì cũng không được để ý cho nên, rất xấu hổ.
- Nếu ta có vi phạm quy định, vậy còn nói cái gì.
Thiết Chiêm Hùng không vội, từ từ nói với Quách Bình Minh là được.
- Có một sổ việc cần biến báo, anh cũng đi ra từ bên đó, cũng biết có một số việc cần giải quyết đặc biệt, không thể giải quyết theo cách thông thường có phải không?
Hơn nữa, ý của bọn họ cũng là hi vọng không cần làm lớn, như vậy đều không tốt cho hai bên.
Mâu thuẫn quá mức, hậu quả ra sao cũng có thể đoán được. Người xưa nói, oan oan tương báo đến bao giờ?
Đây thiết chút nữa mỗi bên kéo bè kéo lũ đánh nhau.
Quách Bình Minh nói.
- Người ta đều ra tay muốn giết người, chẳng lẽ còn thật sự rửa cổ chờ đao?
Cứ tiếp tục như vậy, thì anh em của Thiết Chiêm Hùng tôi bị người ta làm bị thương như thế, còn muốn Thiết Chiêm Hùng tôi nén giận, còn phải lau mông cho bọn họ, đây là vì cái gì? Điểm này tôi không làm được. Việc này mặc kệ bọn họ muốn giải quyết đặc biệt thế nào, tôi không đồng ý đầu tiên.
Nếu bộ cứ cứng rắn đàn áp chuyện này, chúng ta sẽ tố cáo là được.
Thiết Chiêm Hùng muốn nói, việc này tuyệt đối không thỏa hiệp.