- Thằng nhóc này rất kỳ lạ, đến giờ vừa đúng một tuổi không ngờ nghe nói có thể nhảy lên cao một mét. Hơn nữa lực vô cùng lớn, không ngờ có thể giơ một vật nặng hai mươi cân lên. Nghe nói ở trên đảo có một người áo đen cả ngày luyện cùng nó, cũng có người nói là sư phụ của nó.
- Thật đúng là lực sĩ tái sinh, nhỏ như vậy không ngờ có thể có năng lực này. Đó nhất định là trời sinh. Người như thế sau này bồi dưỡng một chút thì sẽ là thiên tài võ lâm.
Mộc Nguyệt Nhi nghe thấy líu lưỡi, bởi vì cô không biết quan hệ giữa thằng nhóc này và Diệp Phàm.
Con của Diệp Phàm không phải là thiên tài mới là lạ. Trong nhà còn có hai cái quái thai, mấy năm mới sinh ra. Lam Tồn Quân trong lòng hừ một tiếng.
- Đúng vậy, tuy nói bọn họ giả dạng thành cướp biển nhưng tập đoàn Hồng Phách Thiên Chân của chúng tôi cũng không phải ngồi không, sau khi nghe ngóng liền điều tra ra.
Chính là người của Củng âm giáo. Nghe nói bọn họ muốn bao vây quần đảo Duy Cơ Tư. Trước tiên chặt đứt sẽ giao dịch giữa họ và người khác, hơn nữa phong tảo đường đi trên biển, cứ là tàu của quần đảo Duy Cơ Tư đều phải cướp.
Cứ như vậy, sẽ chặt đứt đường lui của quần đảo Duy Cơ Tư. Một khi quần đảo Duy Cơ Tư rơi vào khốn cảnh, có lẽ là hành động sẽ bắt đầu.
Củng âm giáo mấy năm nay tuy nói lui vào bóng tối phát triển, nhưng bọn họ có súng có pháo. Hơn nữa, rất nhiều cao thủ, người cũng phải mấy nghìn.
Duy cơ tuy nói trên đảo có mấy chục nghìn người,nhưng bọn họ rất lạc hậu, không giống với quân đội có vũ khí hiện đại.
Một khi đánh nhau thì phải là ra trận.
Chu Na đều là nói cho Diệp Phàm nghe.
- Tôi tin tưởng quần đảo Duy Cơ Tư tự nghĩ ra cách, nếu không mấy nghìn năm nay người ta không thể tồn tại không ngã. Dân tộc họ sẽ có cách bảo vệ mình.
diệp phàm nói.
- Chỉ mong là vậy nhưng, tôi hi vọng anh Diệp có thể hỗ trợ. Nếu không tập đoàn Hồng Phách Thiên chân thật không dám làm ăn với họ.
Chu Na nói.
Mười giờ hơn ba người Diệp Phàm mới đi ra khỏi Chu Tước sơn trang. Vương Nhân Bàng cùng Lam Tồn Quân quyết định quay về khách sạn Hoành Không nghỉ ngơi. Nếu ở sơn trang, tình ngay lý gian không nói rõ được. Đương nhiên thật sự muốn ôn lại chuyện cũ.
- Ôi, phải nhanh cử thêm người sang bên đấy giúp, bên kia chỉ có Lạc Phi là cao thủ, mà người Duy Cơ Tư tuy nói trại qua huấn luyện đã biết rất nhiều nhưng thời gian quá ngắn, chưa thể hình thành sức chiến đấu. Tuy nói chúng ta có nhiều bí mật Chu Na không biết, nhưng, bên kia vẫn thiếu cao thủ.
Lam Tồn Quân nói.
- Phải mua một ít vũ khí trên thị trường đen đưa qua đấy, đem mấy triệu lấy được ở sa mạc đổi thành vũ khí hết.
Tôi muốn trang bị một quân đội chính quy trên quần đảo Duy Cơ Tư. Là bộ đội chính quy của dân tộc Tây Mễ.
Bọn họ không chỉ là người địa phương ăn lông ở lỗ bọn họ phải có năng lực bảo vệ gia đình mình.
Bọn họ phải sống trong cuộc sống hiện đại, không thể làm dân bản xứ lạc hậu nữa.
Diệp Phàm hạ nhẫn tâm.
Vừa về đến khách sạn, Diệp Phàm lập tức gọi điện thoại cho Cung Khai Hà, nói chuyện với ông ấy về quần đảo Duy Cơ Tư.
- Lôi thạch là tài nguyên chiến lược mới nhất chúng ta có được. Các chuyên gia của tổ sau khi nghiên cứu hiện giờ đã ứng dụng được trong vũ khí hiện đại. Cho nên, đồng chí Diệp Phàm, cậu nhất định phải bảo vệ tốt, tuyệt đối không thể để rơi vào tay người ngoài.
- Như vậy đi, cậu trực tiếp liên hệ với Trần Quân, tổ này sẽ do đồng chí Trần Quân lựa chọn.
Người khống chế ở con số 50, hơn nữa còn phải chú ý ảnh hưởng. Những vũ khí này không thể để lộ ra là của Trung Quốc chúng ta. Đề phòng xảy ra một số mâu thuẫn không cần thiết.
Diệp Phàm cúp điện thoại sau đó gọi điện cho Trần Quân. Người này vừa nghe nhất thời hứng trí nói là muốn dẫn quân đi. Diệp Phàm nghĩ cũng có lý, để Trần Quân tự mình dẫn người đi cũng tốt.
Diệp Phàm cho Xa Thiên lập tức sắp xếp dẫn người đến quần đảo Duy Cơ.
- Anh Diệp, tôi cho rằng chúng ta có thể chủ động phóng ra trước. Chỉ cần Củng âm giáo không có cao thủ, chúng ta có thể lấy ổ của bọn họ. Đến lúc đó, bị đánh một lần, bọn họ sẽ yên lặng một thời gian nắn. Cứ như vậy sẽ cho chúng ta thời gian huấn luyện ở quần đảo Duy Cơ Tư.
Xa Thiên nói.
- Việc này không vội, tình hình Củng Âm giáo cậu đến quần đảo Duy Cơ thăm dò trước. Nếu người ta có cao thủ Tiên Thiên, chúng ta ra tay chẳng phải đưa đồ ăn cho người khác sao.
Hơn nữa, tôi còn nghĩ, trước khi ra tay phải cho Lạc Phi đột phát đến bán tiên thiên như vậy mới có cao thủ trấn ở Duy Cơ Tư tôi cũng yên tâm nhiều.