- Nêu như không co bên thứ tư luc nay thi nhât đinh la Tổ đặc nhiệm A va ngươi Anh. Môt giong noi khac kha vui ve vi ngươi khac găp hoa.
- Cung không biêt kêt qua thê nao? Ngươi đan ông trung niên noi.
- Thê lưc ngang nhau, vơi tinh hinh nay, ai mà dam noi mang minh bao nhiêu. Môt ngươi khac noi.
- Tôt nhât la cả hai đều thiệt, đều cắn nhau, diêt sach mơi tôt. Ngươi trung niên cươi khan môt tiêng.
- Nêu không chung ta qua đo thu thâp tan cuc? Môt giong noi khac vang lên
- Không thê, nhiêm vu cua chung ta chinh la đong ơ hoang đao đê cung câp hâu cân cho đôi viên phia dươi, đam bao cung câp thông tin.
Ơ trong nay, tinh hinh không ro thi tuyêt đôi không thê dê daàng đê lô muc tiêu. Bi mât mơi la chân ly sông con.
Co le vưa rôi băn nhau la cai bây cua ho, chu yêu la dân chung ta đên đo. Ngươi đan ông trung niên lăc đâu noi.
- Nhưng chung ta đêu đa theo doi nhiêu ngay như vây, phia dươi không co chut đông tinh nao. Thât sư nêu không đi ra, chăng phai la chêt đoi hêt sao?
Môt ngươi khac băt đâu lo lăng.
- Du toan bô chêt đoi cung phai thu ơ đây, Tuy nhiên, anh suy nghi môt chut xem, chung ta như vây bon ho chăc chăn cung như thê. Phai chêt đoi thi chêt cung nhau. Ngươi trung niên hư noi.
- Thu trương uy vu, Phương Thông đa phuc sat đât rôi. Phương Thông ve măt khâm phuc nhin Diệp Phàm.
- Lân nay đam ngươi Anh đên đây cao thu không nhiêu lăm, canh giơi cao nhât chi la đăng câp 11. Hơn nưa, ven ven co môt ngươi, nhưng ngươi khac đêu la ngu đăng đên thât đăng cho nên chung ta mơi co thê dê dang như thê. Nêu la co cao thu, ba nhom tôi cung không kip.
Diệp Phàm noi.
- Ki quai, nươc Nga lam sao lai binh tinh như thê, ca trinh sat cung không co đên đây? Bao Nghi hoi, co chut buôn bưc.
- Bon ho không phai la không muôn ma la không dam đên đây. Phương Thông noi.
- Sao thê? Trương Ân Hao co chut không hiêu.
- Ơ đây không giông vơi nhưng nơi khac, rât kho tim sư giup đơ tât ca moi ngươi đêu hêt sưc cân thân. Môt khi bai lô con lam cho ca đôi ngu bịgiêt hêt, nguy hiêm.
Cho nên, co le tông bô cua cac nươc đêu co lênh, đong quân, quan sat, phong vê, it xuât kich.
Lây viêc trơ giup đôi viên dươi long đât la viêc chinh. Trên nay thât ra kha yên tinh, ngoai mơi băt đâu co chiên đâu kich liêt, hiên giơ trên cơ ban đa binh thương trơ lai. Phương Thông noi.
Sang ngay thư hai, đôi ngu săp xêp lai môt lân nưa rôi xuât phat.
Co đôi măt ưng cua Diệp Phàm, hơn nưa trên đao cung không co ngươi hoat đông, thưc sư rât yên tinh. Co le het lơn trên đao cung không co vai ngươi co thê nghe thây.
Cho nên, tôc đô đi cua đôi ngu kha nhanh.
- Chưa tưng thây đên môt con răn, ban đâu anh noi rât nhiêu răn đây. Nhưng con răn nay đi đâu rôi? Vương Nhân Bàng rut đâu, hai măt giông như ke trôm nhin.
- Tôi nghi, răn nay co phai la bi cai gi đo không chê. Hơn nưa, răn trên hoang đao nay hinh như co chut tri tuê. Luc nay đa trôn ơ môt nơi bi mât nao đo? Diệp Phàm đoan, - Hiên giơ không phat hiêện răn cung không co nghia la chung ta không co nguy hiêm. Trai lai con nguy hiêm hơn. Bơi vi, ke thu đa lô ra thi không đang sơ, đang sơ chi co ke thu không nhin thây.
- Cang ngay cang thân bi, răn đêu thanh yêu tinh rôi. Vương Nhân Bàng phân nô măng.
- Ha ha, yêu thi không, Tuy nhiên, răn ơ đây qua thât lam cho ngươi ta thây sơ. Diệp Phàm cươi noi.
Râm
- Không hay rồi, mau cưu ngươi. Diệp Phàm het lên, phat hiên đôi viên bên ngoai không ngơ bi cai gi keo lên trên không trung.
- Sao thê, cây ăn thit ngươi, nhanh lên.
Trương Ân Hao liêc măt môt cai liên nhân ra. Diệp Phàm phat hiên, phia trươc la môt cái cây lơn như thung nươc to.
Nhưng, canh cua cây vươn dai ra như dây keo, đương kinh co le đên hơn trăm met.
Hơn nưa, cang ra ngoai xa thi dây cang nho, co canh nho như sơi len, ma đôi viên Bao Sawnkia luc nay đang bi môt sơi dây như sơi chi quân lây vê phia cây.
Môt phi đao vưa ra, răng răc môt tiêng dây kia bi chăt đưt.
Tuy nhiên, trong giây lat, điêu khiên Diệp Phàm nghen hong nhin trân trôi. Tuy noi ngươi đôi viên nay rơi xuông nhưng ơ đô cao cach Diệp Phàm hơi mươi met thi hơn mươi canh cây vươn ra chuân bi quân lây.
Hơn nưa, Diệp Phàm kinh ngac phat hiên, canh cây bi chem đưt lai vươn ra hai dây nho.
- Chem đi. Vương Nhân Bàng het lên, vô cưc đao cung bay ra ngoai.
Mươi mây ngươi đông thơi bô tay vê phia cây ăn thit ngươi.
- Không thê lam như vây, như vây se cang moc ra nhiêu đây. Trương Ân Hao lo lăng kêu lên.
- Lam sao co thê? Vương Nhân Bang vưa chem vưa noi.
- Cai nay goi la môt hoa hai, hai hoa bôn. Đây la môt đăc điêm cua cây ăn thit ngươi. Chung no rât nhanh keo dai ra, năng lưc qua manh me. Trư phi anh đông thơi đưa tay ra chem đưt toan bô dây. Nêu không, thê nao cung phai mêt chêt ngươi. Hơn nưa, chem đưt xong co chât long mau luc săc co đôc. Hơi dinh vao thi thât sư không tôt. Trương Ân Hao noi.
- Cung không co cach nao giai quyêt hêt, cung không thê trưng măt nhin đông đôi minh bi no ăn. Bao Nghi vưa vung đao chem vưa noi.
- Loai cây ăn thit nay tên la Tư Lăng tinh. Trươc tiên chung ta ngưng lai quan sat môt chut, trong chôc lat se không nuôt ngươi ngay.
Thương thương chung no đâu tiên nhâc ngươi lên, sau đo vươn mây chuc cai dây tư tư cuôn lây ngươi nay đên chêt.
Sau khi chêt thi cơ thê tư tư bi phân huy rôi. Đên luc đo, dây cua chung se luôn vao cơ thê ngươi tư tư hut chât dinh dương.
Thât ra, cơ thê chinh la phân cua chung no rôi. Cac anh nhin xem, trên cây không phai treo rât nhiêu đô vât sao? Trương Ân Hao chi vao cây noi.
- Rut lui ra xa ba mươi met. Diệp Phàm ra lênh, cac đôi viên nhanh chong rut ra xa hơn 30m.
Diệp Phàm nhin ky phat hiên trên cây treo rât nhiêu thi thê đông vât. Co nhưng vât đa khô quăt nhưng không co thôi hư. Co hư thôi thi cơ thê quân đây dây Tư Lăng Tinh.
Đương nhiên, ơ giưa con co nhiêu xương côt. Mui thôi tran ngâp xung quanh, nhin lam ngươi ta run rây.
Ma đôi viên Bao Săn bi quân lên không lâu sau, trên cây duôi ra rât nhiêu dây, giông như troi chăt, thiêu chut nưa bao quanh câu ta rôi.
- Tôi sơ no không kiên tri đươc bao lâu. Trân Quân kha lo lăng ghim sung nhưng lai không thê băn, hêt sưc lo lăng.
Nưa phut sau, Diệp Phàm cung co chut nong nay hư noi - Rôt cuôc câu đa nghi ra cach chưa?
- Dung hoa công thi thê nao? Bao Nghi xen vao
- Không đươc, như vây se anh hương đên ngươi khac, chăng phai chung ta đêu bi nô tan sao? Vương Nhân Bàng lăc đâu.
- Anh vưa rôi noi chât long cua cây nay co đôc co phai không? Diệp Phàm hoi.
Diệp Phàm noi xong. Đôt nhiên băn ngươi dưng lên. Dung Trac Tinh chi môt chut, lâp tưc lam đưt môt canh cây to như canh tay. Lâp tưc đôi măt ưng phat hiên chât long kia phun ra như mưa.
Diệp Phàm dung lưc khe hut môt chut, môt it chât long mau xanh biêc đên tay.
Hăn hâp thu môt it vao kinh mach, lâp tưc đan điên nhay lên môt hôi. Diệp Phàm không khoi mưng rơ, co ve chât long nay con co công hiêu khuyên khich đôc công.
Vi thê, Diệp Phàm rơi xuông đât đi đên phia Tư Lăng Tinh.
- Chơ đên gân no, qua nguy hiêm. Trương Ân Hao het lên.
- Đưng hoang hôt, cac câu chu y canh giác, không chưng tôi co cach. Diệp Phàm con cươi cươi môt bươc đên trươc măt Tư Lăng Tinh. Môt đao chem xuông lâp tưc môt cây to cơ miêng chen bi chăt đưt.
Lâp tưc hai dây nho vươn ra quây lây tay Diệp Phàm.
Ma tốc đô cua Diệp Phàm lơn, dung đôc công thi triên ra.
Không lâu sau, chât long kia không ngươi đi đên đan điên cua Diệp Phàm. Diệp Phàm phat hiên đan điên cang hưng phân hơn, dương như cang nhiêu cang it.
Hăn vui ve, ro rang ca ngươi cư keo hêt dây đên. Lâp tưc trên trăm đâu dây quân đên.
- Cac câu không nên cư đông, tôi không sao. Thây Vương Nhân Bàng câm sung lên, Diệp Phàm vôi vang noi.
Hăn dung đôc công hêt sưc, môt luc lâu ca đôi viên phia dươi thiêu chut nưa ca kinh.
Bơi vi, ca ngươi Diệp Phàm đươc quân trong mây trăm canh cây không ngơ toat ra môt mau mây tia. Hơn nưa, hăn con giông như rât hương thu, chôc chôc lai nhin xuông dươi.
Cây Tư Lăng Tinh ban đâu linh đông giông như răn vơi nhưng nhanh cây nho không ngơ dân dân het ru xuông.
Ma dây quân trên ngươi Diệp Phàm không lâu heo ua vơi tôc đô măt thương co thê nhin thây đươc.
Tuy nhiên, Tư Lăng Tinh không sơ chêt, cơi mây dây lai bô sung thêm mây dây.
Nưa tiêng sau, Trương Ân Hao kinh ngac vi môt chuyên. Nhưng chiêc voi dây ban đâu co thê keo dai 100m giơ heo rut lai
Thu nho đê 90 m, 80m
Nưa tiêng sau, ca gôc cây Tư Lăng Tinh giông như môt ông lao gân đât xa trơi, gây gôc chi con pham vi 5-6m.
- Chêt đi đô cây ăn thit ngươi. Diệp Phàm kêu to môt tiêng, cuôi cung phat lưc môt lân nưa, cây Tư Lăng Tinh ngeo đâu, gôc cây giông như môt chiêc cây muc nat nga xuông.
Moi ngươi vôi vang cưu đôi viên kia ra.
Tuy nhiên, ca đam ngươi nhin Diệp Phàm như ma quy.
- Đưng co nhin tôi vơi anh măt như vây, tôi đây mà cac câu con không ro rang sao, đa la ngươi nao rôi. Diệp Phàm cươi noi.
- Quai thai! Vương Nhân Bàng không kim nôi hư môt tiêng. Ăn lương khô nghi ngơi môt hôi sau lai đi tiêp theo đương trong tri nhơ cua Diệp Phàm.
Ca khu rưng nay vôn không co đương, hơn nưa không co ngươi sông. Thâm chi ca cây chêt khô chưng hơn môt mêt, dươi chân lai không biêt co cai gi, nên moi ngươi đi đêu hêt sưc cân thân.
Bởi vi côn trung rât nhiêu vi thê moi ngươi đêu cho ông quân vao trong giây. Nong chăc chăn la nong nhưng không co cach nao.
Hơn nưa môi ngươi đem theo 150, 200 kg, như Diệp Phàm va Vương Nhân Bàng thi đên bay tam trăm cân.
Đương nhiên, mây trăm cân năng đôi vơi cao thu như hai ngươi ma noi cung không tinh la gi.
Tuy nhiên, vưa đi thi mô hôi cung như mưa. Sư thông khô cung không chi nhin ngoai rôi.
Phat hiên phia trươc môt ngon nui cao bâc trung, moi ngươi dưng bươc.
- Nui nay co le cao bay tam chuc met. Vương Nhân Bàng nhìn một chút rồi nói - Lần trước anh có gặp ngọn núi này không?
- Không nhớ rõ, lần trước đi ra đều là đang chạy trối chết. Dù là gặp núi có độ cao bảy tám chục mét cũng không kịp nghĩ nhiều. Diệp Phàm lắc đầu, nhắm mắt ngẫm nghĩ một chút, vẫn không có nhiều ấn tượng lắm.